Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 186: Làm cha làm mẹ
Cập nhật lúc: 2025-08-31 07:33:53
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đang độ nắng nóng gay gắt, nơi thời tiết nóng nhất trong năm.
Khương Ngưng sẽ đón đứa con của nàng mùa hè nóng bức , nàng và Liễu Minh An tràn đầy mong đợi, chuẩn sẵn sàng.
Một tháng khi sinh, bà đỡ, nhũ mẫu tìm và đón về phủ.
Lan Tự mỗi ngày đều ở bên Khương Ngưng, tỉ mỉ hỏi han tình trạng sức khỏe của nàng, ngoại trừ lúc Liễu Minh An mặt, hai con hầu như rời nửa bước.
Cuối cùng, một buổi chiều oi ả, đứa bé thuận lợi chào đời.
Chúc mừng công chúa, chúc mừng phò mã gia, là một tiểu thư! Bà đỡ vội vàng báo tin mừng.
Khương Ngưng vô lực , Liễu Minh An vẫn luôn nắm tay nàng, phát hiện y như thể chẳng thấy gì, chỉ tràn đầy đau lòng nàng.
Liễu Minh An, chúng nữ nhi , thấy ? Khương Ngưng chậm rãi câu , từ lúc nào đáy mắt dâng lên một tầng nước mắt.
Liễu Minh An quỳ bên giường, gật đầu, áp tay nàng lên mặt .
A Ngưng, thấy , chúng một nữ nhi, thấy .
Y mở miệng, Khương Ngưng mới phát hiện giọng y chút nghẹn ngào.
Bà mụ bế đứa bé tắm rửa sạch sẽ đến bên Khương Ngưng cho nàng xem một cái, cục thịt nhỏ nhăn nheo mắt còn mở, đỉnh đầu chỉ vài sợi tóc tơ lưa thưa, trông xí vô cùng.
Khương Ngưng lúc đó trong lòng chút sụp đổ, nàng hiểu vì nàng và Liễu Minh An đều dung mạo tệ, mà đứa bé xí đến ?
dù cũng là do tự sinh , Khương Ngưng cũng ghét bỏ quá mức, đó vẫn tận tâm tận lực học cách một mẫu .
đứa bé xí dần dần đổi, ngày thứ tư khi sinh , đôi mắt nàng bé mở , , long lanh, như hai trái nho đen láy, giống hệt cha của nàng.
Đến khi đầy một tháng, đứa bé xí đổi diện mạo, gương mặt ban đầu như ông lão nhỏ xíu trở nên trắng hồng và mịn màng, mặt tròn xoe, mấy khi , thích nhất là nhoẻn miệng , đến nỗi nước dãi cứ chảy khóe miệng, vô cùng đáng yêu.
Lan Tự bế tiểu ngoại tôn nữ nỡ buông tay, trừ việc để nhũ nương cho b.ú sữa, việc khác đều tự , chịu để khác động .
Khương Ngưng , Lan Tự đây là đang bù đắp nỗi tiếc nuối khi năm xưa chia ly với nữ nhi.
Liễu Minh An khi con gái đời hầu như từng giấc ngủ ngon, một mặt là để chăm sóc Khương Ngưng đang ở cữ, mặt khác là để đặt tên cho nữ nhi.
Y lật giở khắp kinh sử điển tịch, đặt cho nữ nhi một cái tên , ý nghĩa mà tầm thường, nghĩ hàng trăm hàng nghìn cái tên, từng cái phủ định, cảm thấy cái nào cũng xứng với bảo bối nữ nhi của y, giày vò đến nỗi gầy một vòng.
Cuối cùng, đứa bé đặt tên là Liễu Kim Hạnh.
Được cùng tương tri, kiếp hữu hạnh.
Đứa bé mang theo tình yêu của Khương Ngưng và Liễu Minh An cứ thế lớn lên từng ngày.
Liễu Minh An như y đó, mỗi ngày đều vẽ một bức tranh cho Liễu Kim Hạnh, những bức tranh trân trọng cất giữ trong rương, những lúc nhàn rỗi, hai vợ chồng thường lấy xem.
Khương Ngưng mong mong trăng, cuối cùng cũng mong đến ngày con đầy tháng, nàng thể khỏi cữ .
Vì sự tồn tại của Linh Tuyền Thủy, Khương Ngưng sinh con kỳ thực chịu đau đớn mấy, nàng thậm chí còn cảm thấy sinh xong hôm đó là thể hồi phục sức lực mà xuống giường , nhưng Liễu Minh An và Lan Tự cho phép nàng hồ đồ.
Liễu Minh An tuy ít về chuyện nữ nhân sinh nở, nhưng Lan Tự kinh nghiệm, nên y đối với bà lời nào cũng , ý nào cũng theo.
Hai họ đồng lòng hợp sức, quản Khương Ngưng chặt chẽ, nhất định để nàng an ở cữ cho hết tháng.
Trong tình huống như , ngày cữ, Khương Ngưng quả thực mừng đến phát .
Tiệc đầy tháng của Liễu Kim Hạnh tổ chức lớn, chỉ bày một bàn trong phủ, mời hai nhà Chu Dực và Trương Thuận.
Một đám vây quanh chiếc giường nhỏ bằng gỗ lim, chăm chú tiểu nhi trắng nõn mềm mại, xúm xít bàn tán.
Liễu thẩm thẩm, đáng yêu quá ạ! Trương Hạo Chi Liễu Kim Hạnh đầy vẻ thèm thuồng, cả mặt tràn ngập ngưỡng mộ.
Ha ha ha... Biểu tỷ, sinh thêm cho Hạo Chi một nữa ! Nàng xem y thèm thuồng đến mức nào kìa. Chu Dực theo đó trêu ghẹo.
Chẳng ba ? Nhà ngươi hai, nhà Liễu một, đủ đủ . Trương Thuận hờ hững .
Nam Cung Mộc Nhan một lúc, thong thả cảm thán một câu: Ôi, giống hệt hai đứa nhà , chẳng lẽ trẻ con đều lớn lên giống cả ?
Tô Huệ : Bởi vì nàng và Liễu vốn dĩ là tỷ mà...
Liễu Minh An vươn tay bế đứa bé lên, để họ rõ hơn, Liễu Kim Hạnh một chút cũng sợ lạ, đôi mắt tròn xoe đảo đảo , miệng y y a a phát những âm tiết đơn.
Tiểu Kim Hạnh, là Chu bá bá của con!
Chu Dực duỗi một ngón tay , bàn tay nhỏ mềm mại non nớt nắm chặt lấy, y vui vẻ ha ha lớn.
Liễu , nữ nhi của gan thật đó, như hai đứa nhà , thấy lạ là sợ đến bĩu môi òa.
Khương Ngưng nghĩ đến cảnh nàng đến nhà họ Chu thăm hai đứa bé của Nam Cung Mộc Nhan, khỏi mỉm .
Khi nàng gần giường trẻ con, hai đứa bé vốn đang ngoan ngoãn đó liền lập tức biến sắc, gân cổ rống lên, nàng giật ít.
Liễu Kim Hạnh khi trăm ngày, cả nhà họ đến Phục Linh Am.
Đương nhiên, Liễu Minh An là nam tử, sẽ bước chân ni cô am, tránh phạm điều cấm kỵ.
Y chỉ đưa ba bà cháu đến chân núi, tự về phía cổng lớn Phục Linh Am vái ba vái, đó trở xe ngựa kiên nhẫn chờ đợi.
Các ni cô của Phục Linh Am cho Liễu Kim Hạnh một bộ Bách Phúc Y, đó là một chiếc áo ghép từ một trăm mảnh vải tăng y, mỗi mảnh vải đều thêu từng đường kim mũi chỉ chữ Phúc , cuối cùng khi thành áo, còn đặt Phật Tổ tụng kinh cầu phúc suốt bốn mươi chín ngày, đủ thấy lòng thành.
Khương Ngưng vô cùng cảm động, đối với các vị sư thái bái lạy ngừng, Lan Tự còn với nàng, rằng hồi nhỏ nàng cũng từng mặc một chiếc Bách Phúc Y như .
Năm xưa khi bế con đến Thừa tướng phủ, con mặc chính là Bách Phúc Y đó, chiếc áo thất lạc ở , thật đáng tiếc, đó còn hoa linh lan do thêu nữa.
Lan Tự đoạn, trong mắt chút buồn bã, nhưng các sư thái vây quanh Liễu Kim Hạnh vui vẻ trêu ghẹo ngừng, cảm thấy thanh thản.
Chiếc Bách Phúc Y của Kim Hạnh , dù con bé lớn lên mặc nữa, chúng cũng nhất định giữ gìn cẩn thận cho con bé.
Khương Ngưng trịnh trọng gật đầu: Nương, cứ yên tâm.
Khương Ngưng và Liễu Minh An đầu cha , đối với mỗi sự đổi Liễu Kim Hạnh đều vô cùng thích thú.
Liễu Kim Hạnh hai tháng ngẩng đầu, ba tháng lật , đến năm tháng tuổi thì mọc chiếc răng đầu tiên, dù chỉ lộ một chấm trắng nhỏ, nhưng Liễu Minh An vẫn vui mừng khôn xiết, khi ngoài cùng Chu Dực và Trương Thuận câu cá, cứ nghĩ đến chuyện là , đến nỗi cá cắn câu cũng để ý.
Hai vị trưởng vốn định y đôi lời, nhưng hồi tưởng đầu cha, hình như cũng chẳng khá hơn là bao.
Đến khi Liễu Kim Hạnh bảy tháng tuổi, nàng bé thể tự dậy từ giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-186-lam-cha-lam-me.html.]
Liễu Minh An tuân thủ lời hứa với Khương Ngưng, trong thời gian nàng mang thai vẫn luôn dạy nàng thư pháp và hội họa, nhưng tiếc hai đang trong lúc tình nồng ý mặn ở cạnh , một dạy mà tâm tư lơ đễnh, một học mà lòng ba , thường thì vài chữ, bốn mắt chạm , khoảnh khắc tiếp theo hôn môi .
Vì thế qua hơn nửa năm, thư pháp của Khương Ngưng vẫn chẳng chút tiến bộ nào.
Hôm đó Liễu Minh An đang vẽ chân dung cho Liễu Kim Hạnh, Khương Ngưng ở một bên mài mực cho y.
Sau khi Liễu Kim Hạnh , nàng bé còn thích sấp nữa, lúc đội chiếc mũ hổ do Lan Tự tự tay may, giường nhỏ của , đông ngó tây.
Kim Hạnh, ngoan nào, về phía cha !
Liễu Minh An đang định vẽ mắt nàng bé, thấy nàng bé đang cúi đầu mân mê chăn bông, y nhẹ nhàng lên tiếng gọi một câu.
Đứa bé thấy động tĩnh liền về phía , há miệng , để lộ hai chiếc răng cửa nhỏ, thấy nước dãi sắp chảy , Khương Ngưng liền cầm một chiếc khăn tay đến bên nàng bé, cúi xuống, đứa bé ấp úng vài từ còn là y , a nữa.
Nhìn... ... ...
Khương Ngưng sửng sốt, đây là chữ cuối cùng trong câu của Liễu Minh An.
Nàng lau nước dãi, thử dỗ dành Liễu Kim Hạnh: Kim Hạnh, gọi, nương!
Liễu Kim Hạnh mở to đôi mắt đen láy nàng, miệng hé , ấp úng rõ ràng: Nương...
Liễu Minh An lập tức ném bút lông chạy đến bên giường nhỏ, một tay bế bổng Liễu Kim Hạnh lên cao, toe toét: Kim Hạnh ngoan, gọi cha nữa , cha.
Miệng nhỏ hé , gọi: Cha...
Ha ha ha... Con gái ngoan! Là con gái ngoan của cha nương!
Liễu Minh An xúc động đến nỗi bế cục nhỏ xíu xoay vài vòng, Liễu Kim Hạnh nắm tóc y, một chút cũng sợ hãi, ngược còn càng vui vẻ hơn.
Cuối cùng Khương Ngưng phát hiện nàng bé sắp chảy nước dãi, mới để Liễu Minh An đặt nàng bé xuống.
A Ngưng, Kim Hạnh gọi cha nương ! Liễu Minh An lòng tràn đầy sóng trào khó kìm nén, vươn tay ôm chặt Khương Ngưng lòng: Nữ nhi của chúng gọi cha nương !
Nghe thấy thấy , hai tai đều thấy .
Khương Ngưng vốn dĩ kích động đến , cảm xúc mãnh liệt của Liễu Minh An lây nhiễm, khóe miệng nàng thể khép nữa.
Ngày hôm đó, hai vợ chồng chẳng cả, cứ canh bên giường, hết lời dỗ dành Liễu Kim Hạnh gọi cha nương, cuối cùng dỗ cho đứa bé hiếu động mệt đến nỗi ngủ .
Liễu Kim Hạnh tám tháng tuổi thì bò, nàng bé cũng cai sữa lúc tám tháng tuổi.
Khi tròn một tuổi, nàng bé lớn thành một tiểu oa nhi trắng nõn đáng yêu như tạc từ ngọc, cũng còn như chỉ vô thức lặp từng chữ đơn lẻ, bây giờ nàng bé thể tự những từ ngữ đơn giản , đương nhiên nhiều nhất vẫn là cha cha , nương và ngoại tổ mẫu .
Theo phong tục Đại Lương, khi trẻ tròn một tuổi sẽ lễ bốc thăm.
Lan Tự đó mấy ngày , Khương Ngưng đây ti vi cũng từng xem qua, khi cặp song sinh của Nam Cung Mộc Nhan tròn một tuổi nàng cũng đến, cũng nghi thức .
Chính là bày một vòng những vật phẩm ý nghĩa mặt đất, đặt đứa bé giữa, để nàng bé tự bốc lấy, đó sẽ trêu ghẹo đôi câu về tương lai của đứa bé.
Chủ yếu là để vui vẻ mà thôi.
Nàng còn nhớ, hai tiểu nha đầu nhà họ Chu, tỷ tỷ bốc lấy bàn tính, là sẽ tinh toán chi li, phát huy hưng thịnh việc ăn của Chu gia, kết quả bốc lấy bánh bao, chọc cho cong cả lưng.
Bốc bánh bao thì cả đời ăn mặc lo, Nguyệt Nhi đúng là hưởng thụ, Tinh Nhi thì gây dựng gia nghiệp cho ngươi, còn ngươi thì ở nhà ăn đúng ?
Chu Dực ôm mỗi đứa một bên, xong câu đó bộ thở dài: Hai đứa con bốc cần câu cá? Không cùng cha câu cá ? Ai...
Cha của Chu Dực khi liền vỗ bốp một cái lưng y, vẻ mặt ý: Tiểu cô nương câu cá gì? Sạm đen da thì , ngươi sinh thêm một tiểu tử nữa chẳng ?
Được ! Chu Dực liên tục đáp lời: Ta sẽ cùng Mộc Nhan cố gắng—á!
Lời dứt, ngang eo Nam Cung Mộc Nhan véo một cái, Chu Dực đau đến nhăn nhó.
Khương Ngưng nghĩ đến cảnh tượng náo nhiệt ở nhà họ Chu, khẽ bật , cùng Lan Tự chuẩn cho lễ bốc thăm của Liễu Kim Hạnh.
Tiệc tròn một tuổi vẫn mời ngoài, chỉ hai nhà Chu Dực và Trương Thuận đến, coi như bạn bè tụ họp.
Đồ vật để tiểu nữ oa bốc thăm kỳ thực chỉ mấy món đó, nhưng Lan Tự từng món từng món chuẩn tốn công.
Bốc kim chỉ thì biểu thị hiền thục, bốc thi thư thì thành tài nữ, bốc bàn tính thì tinh toán chi li là nha đầu thông minh, bốc bánh bao thì ăn mặc lo, bốc giới xích thì chừng mực, bốc kim nguyên bảo thì tài vận dồi dào, bốc châu báu trâm vàng thì là đại mỹ nhân...
Khương Ngưng Lan Tự từng món từng món giải thích ý nghĩa của những vật phẩm , trong lòng khẽ động, liền đặt một thanh chủy thủ lên đó.
Ôi chao, Linh Nhi, cái ! Đao kiếm gì đó sát khí nặng lắm, nữ tử chạm .
Lan Tự lấy chủy thủ , nhưng Khương Ngưng ngăn : Nương, quên là công chúa đến từ ?
Bốc chủy thủ biểu thị thể khỏe mạnh, sẽ khác ức hiếp. Khương Ngưng cho Lan Tự bất kỳ cơ hội phản bác nào, trực tiếp theo cách cũ, lý cùn.
Cái nha đầu !
Lan Tự chọc chọc trán Khương Ngưng, cuối cùng vẫn thỏa hiệp, nhưng cũng quá lo lắng.
Trẻ con thường thu hút bởi những thứ màu sắc sặc sỡ, mùi hương, Lan Tự chỉ xem thanh chủy thủ xám xịt như một món cho đủ thôi.
Những đến vẫn là mấy đó, hai cặp vợ chồng nhà Chu Dực và Trương Thuận, cộng thêm một Trương Hạo Chi xem .
Lan Tự trải một tấm chăn dày lên nền đất, tấm chăn đó phủ một tấm vải tròn màu đỏ, những vật phẩm dùng cho lễ bốc thăm cứ thế từng món một bày lên vải.
Chờ đến đông đủ, Lan Tự đặt Liễu Kim Hạnh chính giữa tấm vải đỏ, còn đẩy Khương Ngưng và Liễu Minh An xa một chút, để tránh hai họ ảnh hưởng đến kết quả bốc thăm.
Ngoại tổ mẫu... Cha cha...
Liễu Kim Hạnh trong miệng bi bô gọi những từ , sự chú ý của mấy cặp mắt, bò về một phía nào đó.
Ấy, tiểu Kim Hạnh cũng bốc bàn tính ? Chu Dực xổm đất thì thầm: Vậy thì thể cùng Tinh Nhi nhà thành một cặp .
Suỵt! Nam Cung Mộc Nhan giơ một ngón tay lên đặt lên môi, hiệu y đừng gì vội.
Những còn cũng cho rằng Liễu Kim Hạnh sẽ bốc chiếc bàn tính nhỏ , nhưng nàng bé bò qua giữa bàn tính và chủy thủ, vươn tay kéo lấy ống tay áo của Trương Hạo Chi đang xổm xem, đó liền khúc khích nhét ống tay áo miệng.
Cái ... Mọi đều im lặng một lát.
Gà Mái Leo Núi
Kim Hạnh bốc lấy , điều ý nghĩa gì ạ? Trương Hạo Chi mặc cho Liễu Kim Hạnh nắm lấy, ngẩng đầu cha nương hỏi.
Tô Huệ vội vàng xổm xuống, động tác nhẹ nhàng ngăn cản hành động cắn ống tay áo của Liễu Kim Hạnh, đó bế Trương Hạo Chi lên đặt lòng Trương Thuận, dịu dàng : Kim Hạnh bốc nhầm , nãy tính, chúng nữa nhé.
Biểu tỷ , nữa . Chu Dực phụ họa.
Lần thuận lợi hơn, Liễu Kim Hạnh bốc lấy một thanh chủy thủ.