Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 167
Cập nhật lúc: 2025-08-31 06:55:03
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mang thai, tướng phủ đại loạn
Khương Ngưng ôm Nam Cung Mộ Nhan đặt lên giường, thần sắc ngưng trọng một bên nàng .
Chẳng lẽ cơ thể của Nam Cung Mộ Nhan yếu ớt đến ? Bị nàng đánh ngã một cái liền ngất xỉu?
Khương Ngưng đang suy nghĩ nên rót cho nàng một chén Linh tuyền thủy , Nam Cung Nhai dẫn Kim Diệu bước , hai lao thẳng đến giường, bất động Nam Cung Mộ Nhan.
Các ngươi tại đánh ? Nam Cung Nhai trầm giọng .
Khương Ngưng cũng đang Nam Cung Mộ Nhan, để ý đến .
Nam Cung Nhai chờ một lúc, vẫn thấy câu trả lời, giận từ trong lòng nổi lên, định lên tiếng trách mắng gay gắt, ngoài cửa vang lên tiếng lo lắng của La Tư Y: Nhan Nhi!
Quay đầu , La Tư Y và nha Oánh Cô của nàng vội vàng chạy , lao đến bên giường, phía các nàng, Kim Huy dẫn Lý Cửu cũng đến .
Nhan Nhi con ? Con đừng dọa nương mà, Nhan Nhi…
Khóe mắt La Tư Y đong đầy nước mắt, cẩn thận từng li từng tí vươn tay sờ lên mặt Nam Cung Mộ Nhan, ngừng gọi tên.
Tư Y, đừng lo lắng, tiên cứ để Lý Cửu khám cho Nhan Nhi .
Nam Cung Nhai đưa tay đỡ La Tư Y dậy, ôn tồn dịu dàng an ủi, giục Lý Cửu đang đeo hòm thuốc bên cạnh: Nhanh lên!
Lý Cửu gật đầu, đến bên giường xổm xuống, mở hòm thuốc, tiên lấy miếng lót bắt mạch đặt cổ tay Nam Cung Mộ Nhan, che một lớp lụa mỏng lên tay nàng, đó duỗi ngón tay , bắt đầu cẩn thận bắt mạch.
Kim Huy đang hiếu kỳ ngó nghiêng, Kim Diệu kéo kéo áo , hỏi nhỏ: Phu nhân đến đây?
Ta và Lý Cửu đến đây thì gặp, nàng thấy chúng đeo hòm thuốc chạy về viện tử của nhị tiểu thư, khăng khăng đòi hỏi, thể ? Kim Huy đáp.
Kim Diệu xoa xoa mi tâm, mí mắt giật liên hồi thình thịch , luôn cảm thấy sắp chuyện lớn xảy .
Khương Ngưng Lý Cửu bắt mạch, ngược chút bất ngờ, ngờ tên thị vệ ngốc nghếch tài năng .
Vài đôi mắt đổ dồn lên Lý Cửu, chỉ thấy đặt ngón tay lên cổ tay Nam Cung Mộ Nhan, giây tiếp theo, đột nhiên mở to mắt, mặt đầy vẻ thể tin nổi.
Sao ? Nhan Nhi ?
Nam Cung Nhai lòng cũng siết chặt , vội vàng hỏi.
Ta, , … Lý Cửu trong lòng sóng gió cuộn trào, miệng chỉ thể ấp a ấp úng : Để xem kỹ hơn, để sờ xem…
Lý Cửu thần sắc nghiêm túc hơn nhiều, hít sâu một , nữa đặt tay lên cổ tay Nam Cung Mộ Nhan, sờ hồi lâu, lông mày càng nhíu chặt, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và hoảng sợ.
Ngươi bắt cái gì ? Nói mau! Nam Cung Nhai lo lắng thấp thỏm suốt nửa ngày, mất kiên nhẫn, lớn tiếng kêu lên với Lý Cửu.
Tiếng gọi đánh thức cả Nam Cung Mộ Nhan đang hôn mê.
Khương Ngưng là đầu tiên phát hiện, đến bên giường đỡ nàng dậy, lấy gối kê lưng, để nàng tựa lưng giường.
Nhan Nhi, con cuối cùng cũng tỉnh , dọa c.h.ế.t nương !
La Tư Y xuống bên giường, nắm lấy tay Nam Cung Mộ Nhan, lo lắng thôi .
Nương, con , Nam Cung Mộ Nhan đáp La Tư Y một câu, đầu phát hiện trong phòng chen chúc nhiều như , nàng nhướng mày: Các đang gì thế ?
Đến xem ngươi bệnh gì . Khương Ngưng bụng giúp nàng giải đáp.
Ta thể bệnh gì chứ? Nam Cung Mộ Nhan hiểu.
Không bệnh thì sẽ đột nhiên ngất xỉu ? Khương Ngưng chỉ Lý Cửu: Ngươi hỏi , mạch là bắt cho ngươi đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-167.html.]
Nam Cung Mộ Nhan như điều suy nghĩ, nàng đột nhiên ngất xỉu quả thật hợp lẽ thường, thế là nàng về phía Lý Cửu: Nói , bệnh gì?
Ánh mắt đều đổ dồn lên Lý Cửu, ấp a ấp úng hồi lâu, cuối cùng chỉ : Hay là, mời thêm một đại phu khác đến xem thử?
Nói! Nam Cung Nhai và Nam Cung Mộ Nhan đồng thanh .
Lý Cửu vẫn còn do dự, La Tư Y ôn tồn dịu dàng : Tiểu Cửu, con cứ mạch tượng mà con bắt ? Dù sai đại nhân cũng sẽ phạt con, con cứ ấp úng như ngược khiến chúng thấp thỏm lo sợ.
Lý Cửu nuốt nước miếng, đầu cúi thấp, dám bất kỳ ai.
Mọi kiên nhẫn chờ đợi một lúc, mới Lý Cửu chậm rãi : Ta bắt là… là hỉ mạch! Hơn một tháng !
Khương Ngưng đột ngột về phía Nam Cung Mộ Nhan, thấy ánh mắt nàng lóe lên dữ dội, giống như sét đánh trúng.
Có điều kỳ lạ, Khương Ngưng nghĩ.
A!
La Tư Y kêu lớn một tiếng, ngay đó hai mắt trợn ngược, ngất xỉu ngay tại chỗ.
Gà Mái Leo Núi
Tư Y! Tư Y!
Nam Cung Nhai vội vàng ôm lấy , tức giận đạp Lý Cửu một cước: Ngươi đang linh tinh gì đó! Khuê nữ chồng để ngươi bắt hỷ mạch, ngươi cái trò gì thế!
Ta... ... ... ... Bắt mạch chính là hỷ mạch, bắt mấy đều là hỷ mạch...
Lý Cửu nước mắt, nhà ba đời đều là đại phu, từ nhỏ tai mắt thấy, đến mức ngay cả một mạch cũng bắt sai. chính vì bắt hỷ mạch cho tiểu thư kết hôn, mới nuốt lời chần chừ dám .
Lồng n.g.ự.c Nam Cung Nhai ngừng phập phồng, về phía Nam Cung Mộc Nhan, cố gắng dịu giọng: Nhan nhi, Lý Cửu học nghệ tinh, bậy bạ, ?
Nam Cung Mộc Nhan ngẩn , khẽ : Đương nhiên, thể mang thai chứ?
Nam Cung Nhai trong chớp mắt cảm thấy sống , trong lòng mừng rỡ khôn nguôi, định Cha sẽ tìm cho con một đại phu giỏi để bắt mạch nữa , Nam Cung Mộc Nhan lúc lên tiếng : Ta rõ ràng uống thuốc tránh thai ...
Trời ạ! Ta đây là tạo nghiệp gì thế ?
Đây là ý nghĩ cuối cùng của Nam Cung Nhai khi ngất .
Đại nhân!
Đại nhân!
Cảnh tượng lập tức hỗn loạn, Khương Ngưng sắc mặt phức tạp liếc Nam Cung Mộc Nhan đang ngây ngốc, bất đắc dĩ lên tiếng định tình hình: Các ngươi đưa phụ và phu nhân về phòng chăm sóc cẩn thận. Lý Cửu, ngươi theo, xem cần kê chút thuốc an thần gì . Ta cùng nhị tỷ chuyện đàng hoàng, đừng đến quấy rầy.
Vâng. Mấy tìm chủ chốt, vội vàng ngừng đáp .
Lý Cửu vì dọn dẹp hòm thuốc, ở phía cùng, lúc sắp cửa, động tác dừng một chút, rốt cuộc vẫn đầu, với lòng nhân từ của y giả, mấy câu: Nhị tiểu thư, thai tượng của ngươi bất , cần chú ý tĩnh dưỡng——
Lời dứt, một chiếc gối bay thẳng mặt Lý Cửu, đồng thời kèm theo một tiếng Cút .
Lý Cửu rụt cổ , lủi thủi rời .
Khương Ngưng đóng chặt cửa, đến bên bàn rót một ly nước, thêm Linh Tuyền trong, bưng đến đưa cho Nam Cung Mộc Nhan, giọng hiếm khi nhẹ nhàng: Trước hết uống chút nước .
Nam Cung Mộc Nhan ngây dại nhận lấy, một uống cạn, uống là thuốc an thai.
Khương Ngưng kéo một chiếc ghế nhỏ từ bàn đến bên giường xuống, Nam Cung Mộc Nhan, trong lòng đại khái đoán .
Là của Chu Dực, ? Khương Ngưng hỏi.
Nam Cung Mộc Nhan tiện tay ném chén xuống đất, tiếng rắc giòn tan vang lên trong phòng, nàng nhắm mắt , Khương Ngưng đầu tiên thấy vẻ uể oải, suy sụp khuôn mặt .