Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 145
Cập nhật lúc: 2025-08-31 03:15:09
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phát Hiện Bị Theo Dõi, Lương Ngôn Khuyên Can
Châu Dực ngừng nghỉ vội vã chạy đến đường Vãn Đông, đường luôn lo lắng yên.
Hắn nhớ khi ở Linh Sơn trấn, Liễu Minh An với và Trương Thuấn rằng Khương Ngưng là do mua về.
Lúc đó Châu Dực để bụng, thầm nghĩ Khương Ngưng chắc là nha của gia đình quyền quý nào đó, phạm chủ nhân bán , Liễu Minh An thích thì cứ thích , gì đáng ngại.
Gà Mái Leo Núi
bây giờ cầm họa của Khương Ngưng khắp nơi hỏi thăm!
Điều lên điều gì?
Nó lên rằng quá khứ của Khương Ngưng đoạn tuyệt !
Rất thể sẽ mang phiền phức cho Liễu Minh An!
Ai…
Chu Dực khẽ thở dài, nên với Liễu Minh An thế nào đây? Trông yêu thích Khương Ngưng đến , dù tai họa lớn đến mấy e rằng cũng sẽ buông tay.
thể , Chu Dực thật lòng coi Liễu Minh An như ruột thịt, thể trơ mắt tai họa ập đến mà thờ ơ, một lời.
Ít nhất cũng báo cho một tiếng , Chu Dực tự nhủ.
Còn về Liễu Minh An chuyện sẽ đưa lựa chọn gì, đó là việc của .
Sau bữa cơm, Liễu Minh An như thường lệ cầm sách , Khương Ngưng bên cạnh mài mực cho , hai thỉnh thoảng liếc , ánh mắt quấn quýt, trong mắt đối phương đều là tình ý nồng đậm.
Liễu ! Liễu !
Tiếng đập cửa và tiếng gọi từ ngoài sân vang lên, phá vỡ bầu khí ấm áp trong phòng.
Liễu Minh An bất đắc dĩ: Chu mỗi đến đều ồn ào như . Vừa định dậy.
Khương Ngưng dậy một bước, vươn tay ấn xuống: Để mở cửa.
Khương Ngưng bước khỏi cửa thư phòng, sân, thoáng thấy những cành hồng mai rải rác bên tường.
Sau một đêm gió mưa, những cánh hoa đỏ tươi chút héo úa, rơi xuống đất lẫn bùn cát, khiến vô cớ cảm thấy tiếc nuối.
Thật đáng tiếc, Khương Ngưng nghĩ, sống bấy nhiêu năm đầu tiên tặng hoa cho khác, kết quả Liễu Minh An đến cũng kịp một .
khoảnh khắc tiếp theo, nghĩ đến nguyên nhân Liễu Minh An kịp hoa, trong lòng Khương Ngưng dâng lên một tầng hổ.
Liễu ! Có ở nhà ?
Tiếng gọi của Chu Dực kéo Khương Ngưng trở về với suy nghĩ. Nàng đến bên cửa, mở cửa , bên ngoài là gương mặt đầy vẻ lo lắng của Chu Dực.
Đệ ?
Chu Dực thấy Khương Ngưng thì rõ ràng ngẩn , trong mắt chút hoảng loạn.
Chu Dực vốn nghĩ, Liễu Minh An sẽ mở cửa, sẽ sân, mà lén kéo sang một bên rõ chuyện, để Liễu Minh An tự quyết định.
Ai ngờ mở cửa là Khương Ngưng!
Đệ , , tìm Liễu … Chu Dực dám Khương Ngưng, lắp bắp.
Khương Ngưng dáng vẻ của Chu Dực, vẻ mặt đầy nghi hoặc, hai bí mật gì thể cho nàng ?
Ha ha ha… Chu Dực gượng: Liễu ở nhà ?
Khương Ngưng định trả lời, đột nhiên thoáng thấy ở đầu hẻm xa hai đang lén lút ngó về phía , hai đó thấy nàng sang, lập tức giấu kỹ bức tường.
Ánh mắt Khương Ngưng lập tức lạnh .
Mặc dù hai trốn nhanh, nhưng nàng vẫn nhận một trong đó.
Kim Huy!
Chu , Liễu Minh An đang ở thư phòng, tìm , ngoài mua chút đồ.
Khương Ngưng xong, nắm lấy tay áo Chu Dực kéo trong cửa, còn thì bước khỏi sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-145.html.]
Kim Huy và Lý Cửu theo Chu Dực, ở góc hẻm , tâm trạng vô cùng .
Huynh Huy, đúng là tam tiểu thư! Không ngờ chúng nhanh như tìm thấy nàng ! Tốt quá! Lý Cửu mở bức họa trong tay , đến tít mắt, ngờ việc suôn sẻ đến thế.
Kim Huy cũng thở phào nhẹ nhõm, thần sắc vô cùng thoải mái: , vận khí của chúng tồi! Có thể về bẩm báo với đại nhân .
Hả? Lý Cửu kinh ngạc Kim Huy: Chúng cứ thế về ?
Kim Huy gật đầu: Đại nhân chỉ bảo chúng tìm tam tiểu thư, chứ bảo chúng đưa về. Giờ tìm chỗ ở của tam tiểu thư , gì còn đợi đại nhân lệnh—
truyện phát sóng độc quyền kênh Nala Audio truyện , Vui lòng chép hình thức
Đã đến còn ?
Giọng nữ thanh lạnh đột nhiên vang lên bên cạnh, Kim Huy và Lý Cửu vội vàng đầu , vị tam tiểu thư mà họ đang bàn tán, đang ôm tay hai họ với vẻ mặt vô cảm, đến từ lúc nào, chút động tĩnh nào.
Tam, tam tiểu thư? Mắt Lý Cửu trợn tròn.
Khương Ngưng từng gặp Lý Cửu, thấy cầm một tờ giấy trong tay, hình như vẽ một , liền tới giật lấy , quả nhiên là vẽ nàng.
Ai vẽ cái ? Khương Ngưng u ám hỏi.
Vẽ thật, miệng nàng còn vẽ méo mó, ngay cả một nửa ngón tay của Liễu Minh An cũng bằng.
Lý Cửu lí nhí đáp Ta vẽ , thấy Khương Ngưng xé tờ giấy đó thành mảnh vụn.
Khương Ngưng để ý đến Lý Cửu nữa, trực tiếp chằm chằm Kim Huy hỏi: Muốn về mật báo? Sau đó còn phái bắt về ?
Kim Huy nhanh chóng bình tĩnh , chắp tay với Khương Ngưng : Tam tiểu thư, đại nhân cũng là lo lắng cho , một tiếng rời , ngài sợ gặp nguy hiểm, nên mới phái chúng đến tìm .
Hừ! Lo lắng… Khương Ngưng khẩy một tiếng, tuy đây là lời thật lòng, nhưng nàng thấy nó chút mỉa mai.
Vậy ngươi về với , cứ coi như là con gái , bây giờ sống , dây dưa gì với Thừa tướng phủ nữa. Hơn nữa…
Khương Ngưng ngừng một chút, tiếp tục : Ta đổi tên đổi họ , đời Nam Cung Linh nữa, nếu bằng lòng, dựng cho Nam Cung Linh một ngôi mộ cũng .
Kim Huy và Lý Cửu , tin nổi ngẩng đầu lên, Khương Ngưng đang thản nhiên những lời , kinh ngạc đến mức khép miệng.
Khương Ngưng xong liền bỏ , vài bước thì thấy giọng Kim Huy vọng từ phía : Tam tiểu thư, khoan !
Kim Huy kéo Lý Cửu đến mặt Khương Ngưng : Những lời thể giúp chuyển đạt, việc ân đoạn nghĩa tuyệt với đại nhân cũng đơn giản như nghĩ .
Khương Ngưng nhướng mày, Kim Huy gì.
Tam tiểu thư, giọt m.á.u đào hơn ao nước lã, một cha thể vì vài lời cay nghiệt mà thật sự quan tâm đến con nữa?
Kim Huy cảm thấy Khương Ngưng quá ngây thơ, khéo léo khuyên nhủ: Hơn nữa, những lời đ.â.m tim , nếu do cho đại nhân , ngài nhất định sẽ tin, bởi vì đây khi tam tiểu thư mất tích, tỳ nữ Đông Mai của cũng dùng lời lẽ để lừa gạt đại nhân.
Ý của ngươi là, tự đến mặt ? Khương Ngưng nghĩ một lát, hình như đúng là đạo lý .
Kim Huy gật đầu, thực cũng , tại mối quan hệ cha con phức tạp đến thế, nhưng nếu thể để tam tiểu thư trở về, thì luôn là điều .
Chậc, phiền phức! Khương Ngưng day day thái dương, chợt thấy kiếp một đứa mồ côi cũng .
Kim Huy tại chỗ kiên nhẫn chờ đợi, một lúc lâu , mới vị tam tiểu thư mặt chậm rãi mở miệng: Vậy các ngươi đợi lát, với phu quân một tiếng.
Kim Huy và Lý Cửu một nữa trố mắt kinh ngạc.
Đợi Khương Ngưng nhà, Lý Cửu chạm cánh tay Kim Huy, lắp bắp câu nào chỉnh: Huy huy huy huy…
Đừng huy nữa, uốn thẳng lưỡi ! Kim Huy đau đầu vô cùng.
Lý Cửu nuốt mấy ngụm nước bọt, mới khẽ : Huynh Huy, thấy tam tiểu thư chọc tức đại nhân đến chết!
Kim Huy nhíu mày, tiếp lời, vì cũng nghĩ như .
Tam tiểu thư biến thành thế ? Lý Cửu tự tiếp: Trước đây thẹn thùng e lệ, giờ dám , giờ nàng chuyện, liền cảm giác như đại nhân đang mặt , khí thế cũng quá mạnh mẽ …
Kim Huy nhíu mày chặt hơn: Không chỉ thế , nàng còn thể túm áo mà ném ngoài!
Á?
Lý Cửu kinh ngạc.