Mang Không Gian , Sát Thủ Xuyên Về Trồng Rau Gả Cho Chàng Thư Sinh - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-08-31 03:15:04
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiên địa mai, đêm tân hôn

Khương Ngưng phục vai Liễu Minh An tiếng động, run rẩy, khiến Liễu Minh An tâm thần chấn động.

Một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt Khương Ngưng, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua má nàng, như mang theo vô hạn thương tiếc và trân quý.

A Ngưng, đợi đến khi thành chuyện ?

Giọng sủng nịch của Liễu Minh An vang lên bên tai, Khương Ngưng ngẩng đầu , hỏi: Vậy định khi nào thành với đây?

Ngón tay di chuyển đến cánh môi đỏ tươi, nhẹ nặng miết nhẹ một cái, khoảnh khắc tiếp theo, Liễu Minh An cúi xuống, nhanh chóng đặt một nụ hôn trong chớp mắt lùi .

Đợi tham gia xong khoa cử, kiếm một chức quan nho nhỏ, sẽ đến cầu hôn Thừa tướng đại nhân.

Liễu Minh An nghiêm túc, Khương Ngưng nhíu mày: Yên lành nhắc đến gì? Chuyện của đến lượt chỉ tay năm ngón ?

Liễu Minh An ngây , hiểu tại : A Ngưng, nàng chẳng , lấy phận con gái Thừa tướng mà gả cho ?

Trước , bây giờ là bây giờ , Khương Ngưng mỉm : Ta với Nam Cung gia còn liên quan gì nữa, cần bận tâm Thừa tướng Thừa tướng gì cả, hiểu ?

Liễu Minh An hiểu, nhưng vẫn gật đầu.

Vậy thì, cưới khi nào? Khương Ngưng tiếp lời hỏi.

A Ngưng, vẫn luôn cưới nàng, nhưng dùng bát kiệu lớn, rước nàng về nhà một cách phong quang nhất, để nàng chịu thiệt thòi.

Khương Ngưng Liễu Minh An , khẽ nhướng mày, còn bao lâu nữa đây? Hơn nữa vẻ phiền phức.

Liễu Minh An khẽ cúi đầu, đặt xuống một nụ hôn, lùi , mà dán sát cánh môi mềm mại thì thầm: Nguyện ý xứng đôi với đức hạnh, tay trong tay cùng ; nếu bay cùng , sẽ khiến chìm đắm.

Bàn tay đang vuốt ve mặt Khương Ngưng thuận theo cánh tay nàng xuống, nắm lấy tay nàng, đó hai bàn tay đan đặt lên phía lồng n.g.ự.c Liễu Minh An.

Thình thịch ~

Thình thịch ~

Thình thịch ~

Nhịp tim đập gây chấn động lồng ngực, truyền qua lòng bàn tay đang dán sát y phục, Khương Ngưng cảm thấy trái tim đang cộng hưởng với nó.

Khương Ngưng mắt Liễu Minh An, đôi mắt đen láy phản chiếu khuôn mặt nàng, thần sắc vô cùng nghiêm túc và trịnh trọng.

Những ý nghĩ đùa cợt của Khương Ngưng trong khoảnh khắc biến mất sạch sẽ.

Liễu Minh An thấy Khương Ngưng im lặng, còn tưởng sai lời, chút bất an gọi một tiếng A Ngưng , nhưng thấy nàng thẳng mắt , một lát mới mở miệng: Phiền phức quá, thành là chuyện của hai chúng . Ta cần gì bát kiệu lớn, phượng quan hà bái, tam thư lục lễ, lời mai mối, Liễu Minh An, chỉ cần !

Liễu Minh An ngây , Khương Ngưng mỉm nhẹ nhàng tiếp: Dù chúng cũng sẽ thành , chi bằng sớm một chút, ngay hôm nay thì ?

Khương Ngưng xong, đợi Liễu Minh An phản ứng, kéo đến giữa sân quỳ xuống: Lấy thiên địa mai, trăng chứng, Liễu Minh An, gả cho , thê tử của , bằng lòng ?

Liễu Minh An đầu Khương Ngưng, ánh trăng chiếu lên mặt nàng, khiến khuôn mặt trông như mộng ảo, đến phi thường.

Và tất cả những điều , càng giống như một giấc mộng kỳ ảo.

Khương Ngưng đợi một lát, vẫn thấy câu trả lời của Liễu Minh An, nàng nheo mắt , nửa thật nửa giả đe dọa: Lúc ? Muốn ăn đòn ?

Liễu Minh An chợt bật , cảm thấy khóe mắt đang nóng lên.

Đây là mơ!

Là thật!

Cô gái mà yêu thương nguyện ý gả cho !

A Ngưng, … Giọng Liễu Minh An vài phần nghẹn ngào, hít một , cố gắng bình phục sự xúc động trong lòng.

Ta hà đức hà năng…

Ánh trăng trong vắt rắc xuống nhân gian, chiếu rọi đôi tình nhân đang quỳ thẳng tắp trong tiểu viện nhỏ , giống như một sự bầu bạn lời.

Liễu Minh An và Khương Ngưng lặng lẽ đối mặt, trong mắt chỉ đối phương, còn gì khác.

Đợi đến khi hai dậy, họ trở thành vợ chồng.

A Ngưng…

Liễu Minh An ôm chầm lấy Khương Ngưng, một nữa hung hăng nghiền lên cánh môi nàng, đem tất cả những cảm xúc khó thành lời đều hòa nụ hôn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-sat-thu-xuyen-ve-trong-rau-ga-cho-chang-thu-sinh/chuong-140.html.]

Khương Ngưng nhắm mắt đáp , thể và Liễu Minh An dán chặt , gió lạnh đêm đông dường như lướt qua họ, nàng chỉ cảm thấy đang phát sốt, đặc biệt là trái tim trong lồng ngực, nóng đến mức gần như tan chảy.

Không qua bao lâu, hai thở dốc rời , Liễu Minh An khóe mày khóe mắt đều mang theo ý sáng rõ, đưa tay vuốt ve mặt Khương Ngưng, đầy mắt yêu thương hề che giấu: A Ngưng, nàng là thê tử của .

Ừm. Khương Ngưng nghiêng đầu, dùng má cọ cọ lòng bàn tay Liễu Minh An.

Vậy bây giờ thể ngủ .

…Ừm?

Cái gì với cái gì đây?

Khương Ngưng kinh ngạc, Liễu Minh An trực tiếp bế nàng lên, vững vàng về phía phòng.

Đến khi Liễu Minh An đặt nàng lên giường, những nụ hôn dày đặc rơi xuống, Khương Ngưng vẫn còn đang suy nghĩ, đây nàng thật sự biểu hiện bộ dạng ham thỏa mãn đến ?

Liễu Minh An sẽ nghĩ rằng nàng tối nay thành với chỉ vì chuyện chứ?

Môi bỗng nhiên nhẹ nhàng cắn một cái, Khương Ngưng đột nhiên hồn, y phục hai cởi hơn nửa.

A Ngưng, đừng ngẩn

Giọng chút khàn khàn của Liễu Minh An vang lên bên tai, ngay đó một nụ hôn tràn đầy dục vọng rơi xuống cổ ngọc thon dài của Khương Ngưng.

Trong nháy mắt, Khương Ngưng cảm giác như chạm một công tắc nào đó, sự ngượng ngùng dứt tràn lên lòng, nàng thể cảm thấy mặt đỏ bừng, dường như mất hết sức lực, tay chân đều mềm nhũn.

Liễu, Liễu, Liễu Minh An, là, là chúng hôm nay nghỉ ngơi…

Khương Ngưng trong đời đầu tiên vì hổ mà một câu chỉnh, thậm chí mắt cũng .

Liễu Minh An dừng động tác hôn , nửa chống đang tránh né ánh mắt, dường như hiểu điều gì đó.

A Ngưng, ngoan, đừng gọi Liễu Minh An…

Liễu Minh An hôn hôn môi Khương Ngưng, một bàn tay chạm làn da như ngọc eo thon.

Ngoan, gọi, phu quân… Liễu Minh An nhẹ nhàng dụ dỗ, giọng còn ôn hòa như thường ngày, mà thêm chút trầm thấp khó .

Gà Mái Leo Núi

Khương Ngưng cảm thấy chỉ mặt nóng, đều như lửa đốt, ánh mắt xa lạ mà nóng bỏng của Liễu Minh An, đầu chút choáng váng.

Ngoan, gọi một tiếng, sẽ nàng…

Liễu Minh An cúi đầu hôn hôn mặt Khương Ngưng, giọng chút vội vàng.

Khương Ngưng mấy há miệng, ngậm , sự ngượng ngùng trong mắt che giấu .

Liễu Minh An kiên nhẫn chờ đợi, lâu , mới thấy tiếng nhỏ như tiếng muỗi của :

Phu… quân…

Thật mạng!

Khương Ngưng gọi xong mới chợt nhận , bọn họ còn mảnh vải che , hơn nữa Liễu Minh An như , ý định dừng ?

Chàng gạt— ưm!

Liễu Minh An hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng .

A Ngưng, ngoan, từ ngày mai trở , đều nàng…

Bên ngoài nhà lất phất mưa rơi, những bông hồng mai rải rác trong sân nước mưa ướt, trông vẻ thảm hại.

Rơi rụng thành bùn nghiền nát thành tro, chỉ còn hương vẫn như xưa.

Hương mai thoang thoảng lan tỏa trong tiểu viện, là sự ấm áp độc đáo của mùa đông, thế nhưng ở một nơi nào đó tràn ngập tình xuân, trong tiếng mưa dường như còn xen lẫn tiếng văng vẳng rõ ràng.

…A Ngưng, ngoan, gọi thêm một tiếng nữa…

Cút ngay! Ưm—!

…A Ngưng, thích nàng…

Câm miệng! Trước tiên bỏ tay ! Ưm ưm—!

A Ngưng…

A Ngưng…

Loading...