Mang Không Gian: Nuôi Tiểu Phu Quân Thành Tài Tử. - Chương 79: Say rượu.

Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:41:27
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

La Tuệ Tuệ nhíu mày, “Nói bậy! Nhớ năm xưa tiếp đãi những bậc khách quý, chút rượu đáng là gì, chẳng hề đáng gì cả, vẫn còn uống .”

 

Đô Vân Gián lúc cũng choáng váng. Chén rượu lúc đầu uống cảm thấy gì, nhưng dư vị thì nồng.

 

Chàng định đỡ La Tuệ Tuệ lên giường nghỉ ngơi, nhưng La Tuệ Tuệ tóm gọn.

 

La Tuệ Tuệ túm lấy cánh tay Đô Vân Gián, ngón trỏ động tác “suỵt”, một lát liền chằm chằm Đô Vân Gián : “Ôi, quen mắt quá, hình như gặp thì ?”

 

“Ồ, , trông giống phu quân của quá!”

 

Nhìn đang ngốc nghếch với mắt, Đô Vân Gián giật giật thái dương. Nàng từ đến nay luôn giữ vẻ bình tĩnh, đoan trang, hiền thục, lúc nào nông nỗi .

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Chàng bất lực : “Nương tử, nàng say .”

 

La Tuệ Tuệ má hồng ửng, nheo mắt vui vẻ, “Phu quân, trông thật tuấn tú, thích.”

 

Đô Vân Gián mặt đỏ bừng, lảo đảo đẩy trở ghế, mặc cho La Tuệ Tuệ gần, thở nóng hổi mang theo men rượu phả mặt , khiến mặt cũng nóng ran.

 

Đô Vân Gián bất lực, cứ để nàng gần ngắm nghía. Chàng luôn , La Tuệ Tuệ thích dung mạo của .

 

La Tuệ Tuệ ghé n.g.ự.c Đô Vân Gián, hì hì : “Ta cho một bí mật , đừng cho khác nhé.”

 

“ Liễu tỷ đưa cho một gói thuốc, bảo cùng Đô Vân Gián ân ái, nhưng dám, ư ư.”

 

La Tuệ Tuệ xong ợ một tiếng, phịch xuống đùi Đô Vân Gián.

 

Đô Vân Gián khẽ đưa tay ôm lấy eo nàng, ngăn cho nàng ngã xuống. Nhìn La Tuệ Tuệ say khướt, lòng chút kinh ngạc. Nàng , cùng ân ái.

 

Lại còn chuẩn cả t.h.u.ố.c nữa.

 

Nàng rốt cuộc đang nghĩ gì !

 

La Tuệ Tuệ lắc đầu nguầy nguậy, vặn vẹo , điều chỉnh một tư thế thoải mái. Thoáng cái, nàng thấy gò má ửng đỏ của Đô Vân Gián, như thể phát hiện điều gì mới lạ, liền ôm lấy mặt .

 

“Ôi, đỏ mặt thế , đáng yêu quá, tiểu , tên là gì ?”

 

Chàng lập tức cứng đờ , nắm lấy vai nàng cho nàng cử động loạn xạ, giọng khàn khàn, cố gắng kiềm chế: “Đừng cử động bậy bạ.”

 

Đô Vân Gián khẽ mặt , tránh thở nàng đang kề sát, mặt nóng ran, ngay cả dái tai và cổ cũng đỏ bừng.

 

Yết hầu khẽ nuốt xuống, giọng trầm thấp kiềm chế, đẩy La Tuệ Tuệ một chút nhẹ nhàng gọi một tiếng nương tử.

 

Nàng cùng ân ái, ý là nàng thực vẫn xem là phu quân chứ .

 

Nghĩ đến đây, đáy mắt Đô Vân Gián tràn ngập niềm vui.

 

Có lòng nhưng gan, cùng ân ái hà tất dùng thuốc? Bọn họ vốn là phu thê danh chính ngôn thuận, phu thê ân ái vốn là chuyện thường tình.

 

Đô Vân Gián cố gắng giữ chặt La Tuệ Tuệ đang động đậy, nỗ lực kiềm chế sự biến đổi của cơ thể, yết hầu khẽ nhúc nhích, khi mở miệng mất vẻ bình tĩnh, thở gấp gáp, khó khăn : “Nương tử, nàng cùng ân ái ?”

 

La Tuệ Tuệ khúc khích, ôm lấy mặt Đô Vân Gián, chu môi nhỏ xinh, “Muốn hôn hôn.”

 

Nói đoạn, ôm lấy mặt hôn lên.

 

Nụ hôn của La Tuệ Tuệ tạo một tiếng “chụt” nhẹ, xúc cảm mềm mại nóng bỏng chạm rời, Đô Vân Gián lập tức sững sờ tại chỗ.

 

Nói cho cùng, đối với phòng trung chi thuật mấy tinh thông, kiếp La Tuệ Tuệ cưỡng ép hành sự, trong lòng hổ tức giận, đó càng kiêng kỵ chuyện , hề chạm .

 

Nay tuy trong lòng cảm tình, nhưng vẫn chuẩn sẵn sàng, chuyện như thế , vẫn là nam tử chủ động thì hơn, huống hồ nàng giờ say mèm thế , cũng là thời điểm thích hợp để hành sự.

 

Đô Vân Gián đầu, thở dốc một , đè nén sự xao động trong lòng, thuận tay ôm lấy La Tuệ Tuệ đặt lên giường, kéo chăn đắp lên nàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-nuoi-tieu-phu-quan-thanh-tai-tu/chuong-79-say-ruou.html.]

Nàng là nương tử của , là yêu trong lòng, là cùng chung sống trọn đời.

 

Cảm nhận cơ thể ngừng biến đổi, Đô Vân Gián rõ, giờ phút , nàng, cùng nàng chìm đắm trong d.ụ.c hải, ngừng nghỉ.

 

Tình yêu của dành cho nàng, từ đến nay luôn là tình yêu của một nam nhân dành cho một nữ nhân.

 

La Tuệ Tuệ Đô Vân Gián đè , vặn vẹo như một con giun. Chàng giữ chặt vai nàng, cố gắng kiềm chế mà in một nụ hôn lên trán nàng, “Đừng động đậy.”

 

La Tuệ Tuệ quả nhiên ngừng , Đô Vân Gián vùi mặt cổ nàng khẽ thở dốc. Một lúc lâu , thấy La Tuệ Tuệ gọi .

 

“Đô Vân Gián.”

 

Chàng ngẩng đầu lên, mắt La Tuệ Tuệ trong veo, đáy mắt long lanh nước, khóe mắt một mảng ửng hồng, đôi môi mỏng khẽ mở, gọi thêm một tiếng.

 

Đô Vân Gián một cái, lòng lập tức trở nên hỗn loạn, vội vàng dời tầm mắt . Chàng , thể ở đây thêm nữa.

 

Lúc Đô Vân Gián định xoay rời , La Tuệ Tuệ chợt tóm lấy vạt áo cổ , một cái xoay đè xuống . Đô Vân Gián kinh ngạc, c.ắ.n răng khàn giọng : “La Tuệ Tuệ!”

 

Lúc nàng như tỉnh rượu, đôi mắt đen láy, sáng kinh , khẽ nghiêng đầu, “Phu quân, thích .”

 

Đô Vân Gián khẽ thở dốc, , lòng mềm nhũn đến mức thể tả, khổ một tiếng, đúng là mạng.

 

“Vi phu cũng .”

 

Giờ khắc , những tình cảm chất chứa bấy lâu trong lòng bỗng tuôn trào, nhận thức rõ ràng rằng, khao khát nàng đến nhường nào, và cũng luôn mong chờ thể tiếp xúc gần gũi hơn với nàng.

 

Đô Vân Gián ngửa , trái tim đập thình thịch như trống, nắm c.h.ặ.t t.a.y áo La Tuệ Tuệ, khẽ thở dốc gọi, “Nương tử.”

 

Chàng nhổm lên định hôn nàng, nhưng La Tuệ Tuệ ngậm lấy môi ép xuống. Thân thể Đô Vân Gián run rẩy kịch liệt, một tiếng rên rỉ nghèn nghẹn kìm nén vang lên, đó còn cử động nữa, mặc cho La Tuệ Tuệ gì thì .

 

Cảm giác đầu lưỡi nàng thăm dò giữa kẽ răng , đó là cằm, yết hầu, xương quai xanh, bờ vai…

 

Y phục xốc xếch, một mảnh phong tình mê đắm.

 

 

La Tuệ Tuệ tỉnh dậy thì là giữa trưa. Ngoài cửa sổ nắng vàng rực rỡ, chim chóc đuổi nô đùa ngoài cửa sổ, để những bóng hình nhảy nhót in khung cửa.

 

La Tuệ Tuệ đầu bù tóc rối dậy, khó chịu, đầu cũng đau như búa bổ.

 

Nàng uống bao nhiêu rượu ?

 

La Tuệ Tuệ xoa xoa cái đầu đang nhức nhối, khẽ hít một , trong đầu chợt hiện lên dáng vẻ Đô Vân Gián mặt mày đỏ bừng, thở dốc khó nhịn.

 

Trời ạ, chuyện gì xảy ?!

 

Trong đầu từng đoạn từng đoạn hình ảnh lướt qua, La Tuệ Tuệ lập tức đỏ bừng mặt. Nàng, nàng cùng Đô Vân Gián ân ái ?

 

La Tuệ Tuệ bừng tỉnh, kéo mạnh chăn . Y phục nàng chỉnh tề, ngay cả đồ lót cũng mặc ngay ngắn, dấu vết đáng ngờ nào.

 

Vậy, tối qua rốt cuộc xảy chuyện gì?

 

Những hình ảnh hỗn độn, phong tình mê đắm đó rốt cuộc là thật chỉ là một giấc mộng xuân của nàng?

 

La Tuệ Tuệ ôm đầu, cẩn thận hồi tưởng chuyện đêm qua. Một lát , nàng đưa tay chạm lên môi, những hình ảnh trong đầu quả thực là thật, nàng dường như cưỡng ép Đô Vân Gián.

 

đến bước cuối cùng thì nàng , là, nàng tự kiểm tra một chút?

 

La Tuệ Tuệ rũ mắt, vô cùng hối hận. Không ngờ, Đô Vân Gián tuy cao lớn vạm vỡ, hình rộng dài, nhưng dáng mềm mại dễ đẩy ngã.

 

Sao phản kháng chứ?

 

Loading...