Mang Không Gian: Nuôi Tiểu Phu Quân Thành Tài Tử. - Chương 43: Cứu Mỹ Nhân.
Cập nhật lúc: 2025-10-06 00:40:50
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quần chúng vây xem , nhao nhao khuyên nhủ: “Mau về nhà , phu quân nhà ngươi khoan dung đại độ như , còn trân trọng ? Nếu là nhà , sớm vả cho mấy cái bạt tai .”
“ , đúng .”
“Hắn bậy! Ta quen , các ngươi giúp cảnh sát, đúng, là báo quan phủ, cứu mạng, buông !” La Tuệ Tuệ kinh sợ đan xen, trong đầu chỉ còn hai chữ “báo cảnh sát”.
“Buông nàng !”
Trong lúc hoảng loạn, La Tuệ Tuệ ngẩng đầu lên, chỉ thấy Triệu Hạc Linh tay cầm quạt xếp chắn ở phía . Khoảnh khắc đó, La Tuệ Tuệ chỉ cảm thấy vị nhị thế tổ từng trai đến .
“Triệu công tử, cứu , là kẻ bắt cóc!”
Triệu Hạc Linh , giơ tay hiệu, phía từ xông hai đại hán, chỉ trong chốc lát giải cứu La Tuệ Tuệ. Tên Diêm Lục đè xuống đất, miệng vẫn la ó: “Ngươi là ai, quản chuyện nhà gì?”
“Hừ, chuyện nhà? Của ngươi ?” Triệu Hạc Linh che chở La Tuệ Tuệ phía , lạnh một tiếng : “Giữa ban ngày ban mặt, thanh thiên bạch nhật, ngang nhiên bắt giữ lương gia nữ tử giữa phố, ngươi xem luật pháp Lý Tống như gì ? Ta là nhi tử của Tri phủ, tự nhiên vì dân trừ hại, đưa ngươi công lý, bắt .”
Diêm Lục Triệu Hạc Linh là công tử của Tri phủ, nhất thời sợ hãi lục thần vô chủ, liên tục xin tha. Những xung quanh cũng xôn xao bàn tán, thở dài ngớt.
“Cô nương hoảng sợ , thương ?” Triệu Hạc Linh lệnh cho thủ hạ áp giải , đoạn đầu La Tuệ Tuệ. Nữ tử kinh hãi, trán lấm tấm mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, xem chừng sợ hãi nhẹ. “Đừng sợ, kẻ bắt .”
Nghe , La Tuệ Tuệ trong lòng mới thả lỏng, dùng ngữ khí dỗ dành hài tử, khẽ : “Đa tạ công tử ân cứu mạng.”
Kể từ khi gặp nàng ở thư viện một , liền thỉnh thoảng nhớ đến Cô nương , ngay cả cô nương Bích Liên ở Túy Xuân Lâu cũng chẳng còn hứng thú nữa. Nói thì, lâu đến phố hoa.
Không ngờ hôm đó thể gặp nàng phố, liền ngày ngày đến gần đây uống ăn rượu, nghĩ rằng nếu gặp nhất định hỏi nàng liệu thành hôn . Không ngờ hôm nay thực sự gặp , còn là cảnh hùng cứu mỹ nhân như . Nhìn nữ tử mắt, mày mắt hàm tiếu, chắc chắn dáng vẻ của mê hoặc , tiếp theo sẽ...
Nữ tử mắt hai má ửng hồng, ấp úng : “Ân cứu mạng của đại nhân, tiểu nữ tử gì báo đáp, chỉ đành lấy báo đáp. Mong đại nhân đừng chê bai tiểu nữ tử, hãy để tiểu nữ tử ở bên cạnh đại nhân hầu hạ, để báo đáp ân tình...”
La Tuệ Tuệ ngẩng đầu, liền thấy Triệu Hạc Linh ánh mắt mê ly, với vẻ xuân tâm nhộn nhạo. Nàng giơ tay lay nhẹ mắt : “Triệu công tử, công tử?”
Triệu Hạc Linh chợt tỉnh , khẽ ho khan một tiếng để xoa dịu sự ngượng ngùng: “Cô nương nhà ở , để đưa nàng về nhé.”
La Tuệ Tuệ vốn định xem việc trang trí thực lâu, nhưng hiện giờ nàng dám một , liền nghĩ dẫn Triệu Hạc Linh cùng: “Làm phiền công tử , nhưng một nơi .”
Triệu Hạc Linh cùng La Tuệ Tuệ đến thực lâu. Hắn đảo mắt quanh một lượt, thấy nữ tử bên cạnh sắp xếp việc đó, chút kinh ngạc: “Đây là cửa hàng của nàng?”
La Tuệ Tuệ giờ bỏ quên nỗi sợ hãi ban nãy, trong mắt nàng chỉ cửa hàng của . Nghe Triệu Hạc Linh hỏi , nàng tranh thủ gật đầu : “Không sai, mấy hôm mới mua, định ăn buôn bán đồ ăn.”
Mặc dù Lý Tống đối với nữ tử nghiêm khắc như triều đại , nhưng đa vẫn chấp nhận việc nữ tử kinh doanh. Trong quan niệm của họ, nữ tử nên tam tòng tứ đức, an phận ở hậu trạch, chăm sóc phu quân và nhi tử mới coi là hiền thục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-nuoi-tieu-phu-quan-thanh-tai-tu/chuong-43-cuu-my-nhan.html.]
“Nàng cả Lý Tống nữ tử nào ăn buôn bán ? Ta thấy nàng cũng coi như lễ nghĩa, nàng ngoài lộ diện như , nhà nàng quản ?”
La Tuệ Tuệ căn dặn việc, thấy Triệu Hạc Linh xuống, rót cho một chén , : “Công tử đùa , là một cô nữ, cha nương mất sớm, chỉ hai , đều đang học. Nếu mặt, cả nhà ăn uống đều là vấn đề, huống hồ dựa bản lĩnh kiếm tiền, thanh bạch sạch sẽ, sợ đời đàm tiếu.”
Triệu Hạc Linh : “Cô nương thể tìm một gia đình khá giả mà gả , một khoản sính lễ, hai của nàng cũng chỗ dựa, hà tất tự vất vả như , chịu lời tiếng của thế gian.”
La Tuệ Tuệ nhíu mày, lắc đầu : “Dựa bằng dựa , thà sắc mặt khác mà dè dặt, bằng tự sống một cuộc đời phát đạt, há chẳng tiêu d.a.o tự tại hơn ? Hơn nữa, tự thực lực, dựa khác, để coi thường?”
La Tuệ Tuệ mặn mà với lối của cổ đại. Nếu nàng nghĩ cách kiếm tiền, ba họ chắc uống gió , giờ còn sống cũng khó . Huống hồ, mạng sống còn , thời gian quan tâm khác gì? Đối với nàng mà , mạng sống là quan trọng nhất.
Nàng cũng , thế đạo đối với nữ tử khắc nghiệt, cho nên nàng cũng định tự mặt. Đợi ngày tìm một chưởng quỹ đáng tin cậy, nàng chỉ cần xem sổ sách, hiến kế hoạch sách cho thực lâu phát triển là .
Triệu Hạc Linh nhấp một ngụm , trầm tư gật đầu. Hắn ngờ một tiểu nữ tử yếu đuối mềm mại như những suy nghĩ . Trước đây quả thật coi thường nàng. Hắn thở dài : “Cô nương tầm xa.”
Một Cô nương xinh thực lực như thật khiến xót xa, càng thêm yêu thích.
“Thứ cho mạo , Cô nương phương danh?” Triệu Hạc Linh lời của phần thất lễ, nhưng chỉ .
La Tuệ Tuệ cũng hào phóng cho : “Ta họ La, La Tuệ Tuệ.”
“Tuệ Tuệ.” Triệu Hạc Linh đem hai chữ lặp đầu lưỡi, : “Tuệ Tuệ, tên .”
La Tuệ Tuệ khẽ , bưng chén lên uống một ngụm.
Việc trang trí thực lâu thành, kiểu dáng cơ bản đổi nhiều, chỉ là sửa đổi đôi chút nền lâu vốn , thêm thắt một vài vật dụng mới. Tiết kiệm nhiều nhân lực, vật lực và tài lực. La Tuệ Tuệ hài lòng.
Nàng định hết sẽ huấn luyện tiền nhiệm cho những Kiều Thất tìm vài ngày, quan trọng nhất vẫn là đầu bếp. Sau khi thị sát xong, La Tuệ Tuệ dự định ngày mai sẽ bói một ngày lành tháng .
Triệu Hạc Linh một mực hộ tống La Tuệ Tuệ về nhà. La Tuệ Tuệ từ chối mấy thấy cố chấp liền thôi nghĩ ngợi nữa.
Hạt Dẻ Nhỏ
Trong tiền sảnh, Yên Chi quy củ dâng , bước thấy La Thập Nguyệt và Đô Vân Gián tan học trở về. Sau khi hành lễ, Đô Vân Gián tiếng chuyện trong tiền sảnh, nhíu mày hỏi: “Trong nhà khách?”
“Vâng, phu nhân dẫn theo một công tử trở về, đang chuyện bên trong. Nô tỳ lỏm , vị công tử hình như cứu phu nhân, nhưng nô tỳ dám hỏi kỹ.” Yên Chi từ khi La Tuệ Tuệ đưa Triệu Hạc Linh về liền đặc biệt chú ý đến hai , thấy Triệu Hạc Linh đối với La Tuệ Tuệ vô cùng ân cần, trong lòng chút vui.
Mọi đều , phu nhân là nữ tử tướng công, công tử nhà dung mạo tuấn mỹ, học vấn uyên bác, cùng phu nhân cũng là trời sinh một cặp, chỉ là vì hai cứ phân phòng mà ở.
Yên Chi nghĩ, đại khái là phu nhân thương công tử còn nhỏ, đang chuyên tâm học hành, phân tâm. Ngày hai nhất định sẽ thành phu thê chi lễ, cho nên hiện tại tuyệt đối thể để khác cơ hội, phá hoại tình cảm của hai .