Mang Không Gian: Nuôi Tiểu Phu Quân Thành Tài Tử. - Chương 142: Ngoại truyện kiếp trước của La Tuệ Tuệ 1.

Cập nhật lúc: 2025-10-07 02:01:04
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiết trời đầu hạ, mặt trời lên sớm, vượt qua ngọn cây lộ nửa khuôn mặt đỏ rực.

 

La gia thôn dậy sớm bận rộn, thì đốn củi, thì xuống đồng, thì chăn bò.

 

La Tuệ Tuệ động đậy thể ê ẩm, bên tai mơ hồ truyền đến tiếng trò chuyện và tiếng ch.ó sủa lúc gần lúc xa.

 

Nàng mở mắt, mái nhà thấp bé phủ đầy mạng nhện và bụi bặm, ánh nắng xuyên qua khe cửa chiếu sáng một mảng nền đất, đất còn rải rác vài bộ y phục lộn xộn, trong khí lơ lửng chút bụi.

 

Trước cửa sổ đặt một chiếc bàn sơn đen, đó một chiếc lược và vài chiếc hộp sứ tinh xảo, cánh cửa xa đang đóng chặt, xa hơn nữa là một chiếc tủ gỗ hồng, bên cạnh đặt vài chiếc hòm lớn, cả căn phòng trông trống trải.

 

La Tuệ Tuệ xoa xoa thái dương, đầu nhói lên từng cơn đau dữ dội, nàng dậy, chăn trượt theo động tác của nàng, để lộ một vùng da thịt mịn màng.

 

Nàng vội kéo chăn , cúi đầu , sợ hãi ôm chặt lấy chăn, đôi mắt mơ màng chợt mở to.

 

Chuyện gì đang xảy ?

 

La Tuệ Tuệ đầu, phát hiện bên cạnh đang một nam tử mày mắt thanh tú, tuấn lãng phi phàm.

 

Nam tử để tóc dài, làn da mặt đen, cằm kiên nghị, cổ thanh thoát, yết hầu gợi cảm khẽ động, lộ bờ vai trắng nõn và xương quai xanh tinh xảo.

 

Hắn khẽ nhíu mày, như thể đang chịu đựng nỗi đau đớn tột cùng.

 

La Tuệ Tuệ lập tức như sét đánh, mặt mày tái mét bất động, đầu óc trống rỗng.

 

Mãi một lúc lâu nàng mới hồn, hoảng loạn nhặt lấy y phục đất vội vàng mặc chạy khỏi nhà.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Nước lạnh tạt mặt, La Tuệ Tuệ hít thở sâu vài mới nhận .

 

Nơi nàng đang ở là một vùng nông thôn vô cùng lạc hậu, cái sân cũng đơn sơ, tổng cộng ba gian nhà, cửa bếp còn chất một đống củi và tạp vật lộn xộn.

 

La Tuệ Tuệ lắc lắc đầu, khắp nơi thứ xa lạ .

 

Nàng vì xuất hiện ở nơi xa lạ ?

 

La Tuệ Tuệ trăm mối thể giải.

 

Cúi đầu xuống, bóng phản chiếu trong nước gợn sóng xa lạ quen thuộc, khóe trán nữ tử còn một vết sẹo nhỏ, lúc dính nước, đau như kim châm, nàng khỏi hít một .

 

Ra khỏi sân, thỉnh thoảng qua , La Tuệ Tuệ mơ hồ đáp lời, hoang mang bước .

 

Đến cuối thôn thì gặp một gia đình cửa dán chữ hỷ đỏ chói, trong đầu nàng chợt xẹt qua vài hình ảnh lộn xộn, nàng ôm trán lắc lắc cái đầu choáng váng.

 

Chợt nhớ , nàng hình như gặp t.a.i n.ạ.n xe .

 

khi nàng tỉnh , bên cạnh nhiều đỡ nàng, miệng những lời nàng hiểu, ngẩng đầu , mắt đều là cổ trang.

 

Các bà các chị vây quanh nàng chất phác nhiệt tình, nàng dường như đang ở trong một bữa tiệc mừng, bên tai ngoài tiếng đùa của phụ nữ, còn tiếng kèn đám cưới vui tai.

 

La Tuệ Tuệ lắc lắc cái đầu choáng váng, kịp hỏi, cảm giác khó chịu của cơ thể khiến nàng nhất thời mở miệng .

 

Cơ thể mềm nhũn sức lực, bên trong như lửa đốt, nàng khô khát cổ họng.

 

Một nữ tử mặt tròn đang đỡ nàng lo lắng mặt nàng, "Thế chảy m.á.u , đừng để phá tướng, bất cẩn thế, lát nữa về nhà mau tìm La thúc xem ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-nuoi-tieu-phu-quan-thanh-tai-tu/chuong-142-ngoai-truyen-kiep-truoc-cua-la-tue-tue-1.html.]

La Tuệ Tuệ nuốt nước bọt, đó mới sờ lên trán, lập tức dính đầy máu, khóe trán cũng đau rát như lửa đốt.

 

Người nữ tử mặt tròn vội kéo tay nàng, "Đừng động đậy, đưa về ."

 

Sau đó, vị phu nhân liền chào tạm biệt những xung quanh, đỡ La Tuệ Tuệ vội vã về nhà nàng.

 

Lương Mai Hoa đỡ La Tuệ Tuệ loạng choạng , bộ dạng t.h.ả.m hại của nàng, khỏi mắng: "Muội xem, thành hôn, uống thành thế , cũng chịu! Thật là mất mặt."

 

Gần đến nhà La Tuệ Tuệ, từ xa truyền đến tiếng đốn củi, Lương Mai Hoa vội vàng kêu to một tiếng, "A Tài, mau đây, Tuệ Tuệ nàng uống nhiều rượu, say ."

 

Rất nhanh, nam tử tên A Tài bước nhanh , từ tay Lương Mai Hoa đỡ lấy La Tuệ Tuệ cảm ơn, đó liền đưa La Tuệ Tuệ về phòng.

 

La Tuệ Tuệ như đốt lửa, chỉ cảm thấy bên cạnh một mảnh mát lạnh, liền ghé sát , phát tiếng thở dài thoải mái.

 

Mặc dù , nàng vẫn cảm thấy đủ, trong cơn mê loạn, nàng đè khối băng lạnh lẽo xuống mà xoa nắn, hết đến khác.

 

Sau , trong hỗn loạn nàng chỉ nhớ bên tai là tiếng thở dốc trầm thấp khàn khàn và tiếng quát nhẹ chút bực tức của nam tử.

 

La Tuệ Tuệ khi hồi phục trí nhớ, lập tức mặt đỏ bừng vì hổ.

 

Nàng rốt cuộc gì, tới cưỡng bức một phu quân lương thiện của .

 

La Tuệ Tuệ mặt đỏ bừng, hổ tìm chỗ chôn, nhưng ký ức trong đầu cũng ngày càng rõ ràng.

 

_Nàng đại khái là bắt kịp làn sóng xuyên , xuyên thành một thôn phụ chồng.

 

Nguyên chủ thành hôn năm năm, nhưng con, phu quân cũng là năm năm trốn tránh quan phủ phối hôn mà đến kỹ viện mua về cho đủ , ngày thường phu thê hai tương kính như tân, cuộc sống coi như bình lặng.

 

Hôm qua nguyên chủ tham gia hôn lễ của cùng thôn, trúng thuốc, kẻ tâm mang phòng, suýt nữa bắt gian tại trận.

 

_May mắn nguyên chủ liều mạng giãy giụa mới thoát , nhưng đường bỏ chạy va bàn, đầu đập khung cửa, liền hương tiêu ngọc nát.

 

Mà sự bất thường của nguyên chủ hề gây chú ý cho , chỉ cho rằng nàng tự uống nhiều rượu nên vững mà thôi.

 

Còn La Tuệ Tuệ khi Lương Mai Hoa ở nhà bên cạnh đưa về nhà, d.ư.ợ.c tính phát tác cưỡng bức phu quân rẻ tiền của nguyên chủ.

 

La Tuệ Tuệ nghĩ đến đây khỏi thở dài, đây là chuyện gì chứ?

 

Mặt trời lên đến giữa trung, mơ hồ chút nóng bức, La Tuệ Tuệ xoa xoa gò má nóng ran của , trong thôn ngày càng nhiều bắt đầu bận rộn, nàng tranh thủ lúc vội vàng về nhà.

 

Trong sân thứ như thường, trong nhà yên tĩnh dị thường, La Tuệ Tuệ ở cửa ngập ngừng một lúc lâu, suy nghĩ lâu mới nghĩ lời giải thích.

 

đợi khi nàng nhà, thấy bóng nào, chăn giường chất đống lộn xộn, một mảnh lạnh lẽo, ám chỉ giường sớm rời .

 

La Tuệ Tuệ lập tức thở phào nhẹ nhõm, đổ xuống giường nghỉ ngơi một lúc lâu, đó nàng tìm khắp các gian nhà còn trong sân cũng tìm thấy chồng rẻ tiền của , đành yên lặng trở .

 

Suy nghĩ lâu, La Tuệ Tuệ tiên dự định an cư ở đây, nàng ở hiện đại xe nát vong, ước chừng còn khả năng sống sót, nay nhân sinh trọng lai một , tuy rằng cẩu huyết một chút, nhưng ít còn sống.

 

Nàng định đợi chồng rẻ tiền trở về sẽ xin , đó từ từ quen với cuộc sống ở đây, nếu thể, một chút việc kinh doanh nhỏ kiếm tiền dưỡng lão ở đây cũng tệ.

 

La Tuệ Tuệ chờ mãi đến tối cũng thấy bóng dáng phu quân rẻ tiền của , nhất thời chút lo lắng.

 

Căn phòng mờ tối, ngọn đèn tàn leo lét, La Tuệ Tuệ bàn, vệt xanh cuối cùng bầu trời bóng đêm nuốt chửng, một vầng trăng khuyết treo nền trời.

 

 

Loading...