Mang Không Gian: Nuôi Tiểu Phu Quân Thành Tài Tử. - Chương 130: Nếu một ngày lừa dối ta.

Cập nhật lúc: 2025-10-07 02:00:52
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tín vương phủ.

 

Tín vương mắt đỏ ngầu, thở hổn hển, chân một mảnh hỗn độn, mấy vị mạc liêu run rẩy dám một lời, sợ vạ lây.

 

là một Thái tử, hoàng khẩu tiểu nhi, quỷ kế đa đoan, khắp nơi đối đầu với bản vương.”

 

“Vương gia chớ vội.” Một vị mạc liêu áo xanh đang lặng im một lát, mở miệng khuyên nhủ: “Đường đến Nam Cương xa xôi hiểm trở, nếu giữa đường phát sinh biến cố cũng chừng.”

 

Tín vương gần như ngay lập tức hiểu ý ngoài lời của mạc liêu, tựa ghế lười biếng nheo mắt , nhạo một tiếng: “Ngươi lý.”

 

Trên đường đến Nam Cương, nạn thổ phỉ hoành hành, nếu lương hướng bất trắc, cũng chừng. Dù nữa, thấy những lương thực đó xuất hiện ở Nam Cương.

 

Mạc liêu cụp mắt đáp lời.

 

“Hiện nay Nam Man theo lời mời nổi dậy, bản vương thể đợi thêm nữa, thứ thuộc về bản vương, nên lấy !”

 

Nến lung lay, mày mắt âm trầm của Tín vương ánh nến lúc ẩn lúc hiện.

 

Đô Vân Gián tranh thủ khi cung đóng cửa một chuyến đến Đông cung.

 

“Hiện nay lương hướng chỗ dựa, Tín vương và Nhị hoàng tử e rằng sẽ chịu bỏ qua, điện hạ diệu kế nào ?”

 

Thái tử tự nhiên cũng nghĩ đến điều đó, đang vì chuyện mà sầu não: “Hoài Quang diệu kế nào ?”

 

“Tín vương lừa gạt lão nhị cấu kết Nam Man, chắc hẳn sốt ruột chịu nổi, cô hiện nay phân bất lực.”

 

Hiện nay phụ hoàng thể đến lúc cường nỗ chi mạt, thêm đó mấy năm nay tin theo thuật sĩ, phục dùng đan dược, càng ngày càng tệ. Nghe Nam Man xâm lược, còn thổ huyết, hiện tại e rằng đang cố gắng chống đỡ.

 

Quốc khố trống rỗng, Tín vương nhân cơ hội cấu kết ngoại tộc nhằm rối loạn tầm mắt của họ, lợi dụng kẽ hở mưu nghịch tạo phản, khiến các tướng sĩ và bách tính vô tội rơi chiến loạn, cái tâm của đáng tru di!

 

Hiện nay chiến loạn nổi lên, Tín vương lăm le như hổ đói, những của cũng đều mưu tính riêng, hiện tại quả thực chút thể quán xuyến hết.

 

Đô Vân Gián trầm ngâm một lát cúi ghé tai Thái tử thì thầm mấy câu.

 

Hai , Thái tử : “Được , cứ theo lời Hoài Quang mà .”

 

 

Tiểu Trầm Lan lóc một hồi, khiến La Tuệ Tuệ mồ hôi nhễ nhại, tắm rửa xong thì thấy Đô Vân Gián vẻ mặt mệt mỏi phong trần trở về.

 

“Chàng về , tình hình thế nào?” Nàng đưa một ly mát cho , cùng xuống.

 

Đô Vân Gián uống xong, sự nóng bức trong lập tức giảm nhiều, trong lòng thoải mái. Chàng liền kể chi tiết tình hình kinh thành và Nam Cương mấy ngày nay.

 

“Chuyện lương hướng vẫn đa tạ nương tử hào phóng giúp đỡ.” Chuyện qua nhiều ngày, Đô Vân Gián vẫn kinh ngạc gian thế ngoại mà La Tuệ Tuệ sở hữu.

 

La Tuệ Tuệ . Kiếp nàng sống trong một thời đại hòa bình, dù chiến tranh thì cũng chỉ thấy mạng, từng thực sự chứng kiến.

 

Ở thời đại vũ khí lạnh , nơi ăn uống đều là vấn đề, nàng càng hy vọng chiến tranh.

 

Có chiến tranh, sẽ cái c.h.ế.t, phu thê con cái ly tán, nhà tan cửa nát, lưu lạc nơi nương tựa, những điều nàng đều thấy. nàng khả năng ngăn cản những điều đó, chỉ thể cố gắng hết sức những gì thể, bảo vệ những bảo vệ.

 

“Phu quân còn một việc cần nương tử giúp đỡ.” Hiện nay lương hướng Tín vương để mắt, an vận chuyển đến Nam Cương e rằng bất khả thi.

 

lợi dụng gian chứa vạn vật của La Tuệ Tuệ để cho Tín vương một đòn bất ngờ.

 

“Chuyện gì?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-nuoi-tieu-phu-quan-thanh-tai-tu/chuong-130-neu-mot-ngay-lua-doi-ta.html.]

“Gần đây lô lương hướng đó sẽ vận chuyển đến Nam Cương, nhưng Thái tử điện hạ e ngại giữa đường sẽ biến cố, vì ‘giương đông kích tây’.”

 

Đô Vân Gián hiến kế, để thật sự áp giải lương hướng giả mạo nhằm thu hút sự chú ý của Tín vương, còn lương thực thật sự thì do một đội khác áp giải .

 

Tuy nhiên, công trình “trộm long tráo phụng” cực kỳ lớn, chỉ cần một chút sơ sẩy cũng sẽ công cốc. Cách nhanh nhất thể nghĩ chỉ La Tuệ Tuệ tay giúp đỡ.

 

La Tuệ Tuệ xong kế sách của Đô Vân Gián và Thái tử, chút do dự gật đầu đồng ý.

 

Đô Vân Gián thấy , mắt tối một chút. Nhìn La Tuệ Tuệ chút phòng , tin tưởng hết mực, một nơi nào đó trong lòng lấp đầy trọn vẹn.

 

Bàn tay nàng nhỏ nhắn xinh xắn, thon thả duyên, nắm trong tay cùng mười ngón đan chặt: “Nương tử sợ lừa nàng ư?”

 

La Tuệ Tuệ nhướng mày, chút hiểu vì hỏi , đối mắt với : “Lừa , sẽ lừa ?”

 

Đô Vân Gián lắc đầu: “Không.”

 

La Tuệ Tuệ khẽ: “Vậy thì .”

 

, nếu lừa , thì hãy lừa cả đời, mãi mãi đừng để . Nếu lừa cả đời, thì nhất đừng lừa .”

 

Dưới ánh nến lay động, tóc nàng xõa dài, mày mắt mang theo ý , làn da dường như cũng phát vầng sáng, giọng điệu mang theo vài phần trêu chọc nhàn nhạt.

 

Đô Vân Gián xoa xoa mu bàn tay mềm mại của nàng, khóe môi mang theo nụ nhẹ. Đôi mắt vốn thanh lãnh trầm tĩnh ngày thường nay cong lên thành hình vòng cung, mang theo vài phần nhẹ dịu dàng.

 

Chàng lặng lẽ nàng, giọng nàng ngọt ngào tiếp tục : “Nếu một ngày lừa dối, phản bội .”

 

Nàng ghé sát Đô Vân Gián, ngắm ngũ quan tinh xảo của , khuôn mặt , dù bao lâu nàng dường như cũng thấy chán. Nàng thích , thật sự thích, khoảnh khắc, nàng thậm chí giam giữ bên cạnh lúc nơi, cho khác ngó, chỉ thuộc về riêng .

 

nàng cảm thấy đúng, là một con , một con tự do.

 

Hiện tại cũng thích nàng, họ sẽ ôm , sẽ hôn , nương tựa , nàng mãn nguyện, cuộc sống như nàng cũng thích.

 

Nàng nghĩ, nếu thật sự giam cầm , sẽ vui, vui, nàng cũng sẽ vui. Như , ngày nào cũng thể thấy .

 

Ánh mắt hai giao , hồi lâu, La Tuệ Tuệ mới từ tốn từng chữ một chậm rãi mở miệng: “Vậy thì sẽ khiến biến mất khỏi thế giới .”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Nếu một ngày yêu nữa, nàng sẽ giam cầm trong gian, cho đến khi nàng c.h.ế.t .

 

Dưới ánh nến mờ ảo, mày mắt nàng nghiêm túc, mang theo ý , đôi mắt lấp lánh rực rỡ, sự cố chấp và cực đoan tiềm ẩn trong đó khiến kinh hãi cực kỳ vui sướng.

 

Mày mắt giãn , ý trong mắt tài nào che giấu , khóe môi điên cuồng nhếch lên, nghiêm túc đáp lời nàng: “Được.”

 

Chàng thích nàng như .

 

Đây là đầu tiên nàng trực tiếp như cho thấy sự chiếm hữu của nàng đối với , vui.

 

La Tuệ Tuệ ngớ một lát, tự nhiên dời ánh mắt: “Đêm khuya , tướng công mau rửa mặt .”

 

Đô Vân Gián ý giảm, đặt một nụ hôn lên trán nàng, gian trong.

 

Ánh nến bùng lên hoa đèn, tiếng nước róc rách từ trong truyền , La Tuệ Tuệ bên giường kéo lọn tóc rủ ngực, cảm giác ấm nóng trán vẫn còn lưu luyến mãi tan.

 

Ánh mắt vô hồn một điểm, lớn đến từng , nàng bao giờ để lộ một mặt cố chấp cực đoan và u ám đến của . Từ nhỏ đến lớn, nàng vốn dĩ khá tùy duyên, tin chuyện là may mắn, mất là phận, từng cưỡng cầu điều gì.

 

Còn về tình yêu, ở thời hiện đại đầy vật chất xô bồ , mỗi đều sống theo ý , áp lực cuộc sống khổng lồ khiến họ thời gian để ý đến thế giới tinh thần.

 

Nàng cũng từng lúc nghĩ rằng, đời , lẽ sẽ gặp một phù hợp, nhưng sẽ gặp yêu.

 

 

Loading...