Mang Không Gian, Dọn Sạch Hoàng Cung, Dắt Cả Nhà Chiến Vương Đi Lưu Đày - Chương 9: Cái gì? Chiến Vương phủ trống rỗng rồi sao?!
Cập nhật lúc: 2025-08-29 14:18:31
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tịch thu gia sản lưu đày?!”
“Sao thể? Vương gia của chúng xưa nay hành sự chính trực, thể thông đồng với địch phản quốc?!”
Chiến Vương phủ tức thì như nổ tung. Có hầu Tiêu Hoài Sóc là thế nào, kìm mà bất bình cho y; nô bộc sắp bán , đến nỗi nghẹn ngào thành tiếng.
Phúc công công đưa mắt hiệu cho cấm quân thống lĩnh bên cạnh. Ngay lập tức một đội cấm quân xuất liệt, vây kín mấy trăm Tiêu gia một góc. Cấm quân thống lĩnh đích dẫn một đội nhân mã trong tịch thu gia sản.
Thái tử cũng lúc vội vàng đến. Y âm hiểm đảo mắt một lượt, trong mắt đầy vẻ đắc ý thể che giấu.
Tiêu Hoài Sóc tài văn võ đều xuất chúng, từ nhỏ đến lớn đều khiến y, một quốc thái tử, ở cũng lấn át!
Y sớm Tiêu Hoài Sóc thuận mắt. Thấy phụ hoàng cuối cùng cũng tịch thu Chiến Vương phủ, y chẳng thèm đoái hoài đến lão hoàng đế bọn đạo tặc chọc tức đến bất tỉnh giường, khỏi hoàng cung thậm chí còn về nhà phi như bay đến đây.
Y chỉ thấy bộ dạng thiên chi kiêu tử trong miệng ngã xuống thần đàn. Tiện thể đem bảo vật tịch thu từ Chiến Vương phủ dâng lên phụ hoàng, tránh việc ông hết tiền đánh chủ ý lên .
Đương nhiên, nếu y về Đông Cung một chuyến, cũng tịch thu gia sản, lẽ bây giờ nổi .
Mẫu của Tiêu Hoài Sóc, Trương Thấm Tuyết, cùng đại tẩu và nhị tẩu đó lâu mới nhận tin phu quân mất tích ở biên giới, giờ đột nhiên tin cả nhà già trẻ lớn bé đều tịch thu gia sản và lưu đày.
Nhất thời đều chút thể chấp nhận, hình lung lay, nhờ nha nhỏ bên cạnh đỡ mới miễn cưỡng vững.
Tổ mẫu Lưu Thanh tuy tâm tính kiên cường, thời trẻ từng trải qua nhiều đại cảnh.
Nay tuổi cao sức yếu, đột nhiên tin dữ, chỉ thấy hô hấp dồn dập, n.g.ự.c buồn bực khó thở, tựa như tảng đá lớn đè nặng trong lòng.
Tô Thanh Ninh thấy Lưu Thanh tình hình , vội vàng chen tới, mượn tay áo che chắn, nhét một viên bảo tâm miệng bà. Lại đưa túi nước linh tuyền cho bà, hiệu bà uống thuốc với nước.
Lưu Thanh thấy ánh mắt của nàng cháu dâu trong trẻo mà kiên định, trong lòng khỏi ấm áp. Cầm lấy bình nước chút do dự uống mấy ngụm.
Không ngờ chỉ trong chốc lát, cảm giác n.g.ự.c buồn bực khó thở của Lưu Thanh giảm nhiều, linh đài cũng cảm thấy minh mẫn hơn.
Đáng sợ hơn nữa là! Bà cảm thấy năng và hành động dường như cũng sức lực hơn nhiều!!
Lưu Thanh trong lòng vô cùng chấn động. Không ngờ nàng dâu mới cưới của lão tam y thuật lợi hại đến thế, thuốc nàng cho bà uống còn hiệu nghiệm hơn cả phương thuốc của thái y!
Lại thấy Tô Thanh Ninh lúc đại nạn mà thần thái vẫn tự nhiên, kiêu ngạo tự ti, càng khiến bà thêm nể trọng vài phần.
Lưu Thanh cảm kích nắm lấy tay Tô Thanh Ninh, hiệu . Bà ôn nhu :
“Các ngươi đây, lời với các ngươi.”
Tiêu Hoài Sóc nãy xuyên qua đám đông, thấy tổ mẫu bệnh cũ tái phát, cũng vô cùng sốt ruột.
Từ xa thấy Tô Thanh Ninh gì với tổ mẫu, bệnh tình của tổ mẫu những khống chế, ngược còn tinh thần hơn vài phần.
Y vội vàng ném cho Tô Thanh Ninh một ánh mắt cảm kích, cũng xoay xe lăn, chen về phía các nàng.
Lưu Thanh quét mắt qua con dâu Trương Thấm Tuyết và ba nàng cháu dâu đang vây quanh , trong mắt ánh lên vài giọt lệ, nhưng giọng vẫn vang dội mạnh mẽ.
“Tiêu gia đời đời vì quốc gia tận trung, từng hai lòng. Lão cũng tin tưởng nhân phẩm của Hoài Sóc, thằng bé từ nhỏ tính cách quang minh lạc, tuyệt thể chuyện thông đồng với địch bán nước, để tiếng muôn đời.”
“Nói cho cùng, chẳng qua là Tiêu gia công lao quá lớn, kẻ bề kiêng kị, mới chịu kết cục như hôm nay. Các ngươi mấy đứa cũng thấy , Tiêu gia sắp lưu đày cả nhà, đường e rằng cũng lành ít dữ nhiều. Ta bây giờ sẽ phu quân các ngươi thư hòa ly, các ngươi mấy đứa hãy rời !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-khong-gian-don-sach-hoang-cung-dat-ca-nha-chien-vuong-di-luu-day/chuong-9-cai-gi-chien-vuong-phu-trong-rong-roi-sao.html.]
Đại tẩu Lê Tuyên Nghi vốn là đích nữ đại tiểu thư nuông chiều từ nhỏ của An Viễn Hầu gia, từ nhỏ từng nếm trải cực khổ nào.
Nay gặp đại nạn, nàng sớm thành tiếng. vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Lưu Thanh, ánh mắt kiên định :
“Tổ mẫu, con . Mẫu từ nhỏ dạy con gả gà theo gà, gả chó theo chó. Vợ chồng vốn là một thể, đương nhiên phúc cùng hưởng, nạn cùng chịu. Nay đại gia ở biên quan sống c.h.ế.t rõ, Chiến Vương phủ gặp đại nạn , con thể ngoài cuộc, một rời ?!”
Nhị tẩu Tưởng Hân Duyệt ngược bình tĩnh hơn nàng nhiều. Nàng vốn là thôn nữ nơi đồng quê, nhà đều mãnh thú trong núi tấn công mà chết. Vừa vặn lão nhị Tiêu Hoài Nghĩa ngang qua, cứu nàng một mạng.
Hai gặp yêu, hứa hẹn trọn đời. Chiến Vương phủ cũng gia đình quá coi trọng môn đăng hộ đối, thấy lão nhị thích Tưởng Hân Duyệt, liền phong phong quang quang cưới nàng về.
Tưởng Hân Duyệt từ nhỏ ở trong núi ăn ít khổ, cũng coi như chịu phong ba bão táp. Nàng tức thì cũng kiên định :
“Tổ mẫu, con cũng . Ban đầu gả nhà, con cùng nhị gia ước định ‘chấp tử chi thủ, dữ tử giai lão’. Con cùng , chờ nhị gia trở về!”
Nói đoạn ánh mắt nóng bỏng đầu Tô Thanh Ninh.
“Còn tam . Muội vốn dĩ là để đỡ tai ương cho Tô Thanh Âm mà gả . Triều đình nếu truy cứu, cũng chỉ thể tính lên đầu Tô Thanh Âm hôn ước với tam . Chi bằng lát nữa tìm cơ hội rời .”
Tiêu Hoài Sóc cũng nghiêm túc Tô Thanh Ninh, thấp giọng :
“Ta vẫn còn một ít thế lực rút khỏi kinh thành. Nàng nếu rời , sẽ bảo bọn họ đến tiếp ứng nàng. Lão hoàng đế chỉ mạng , nàng thoát chắc khó .”
Nhìn thấy Tiêu gia nhân nhượng nhường nhịn, quan tâm lẫn , Tô Thanh Ninh trong lòng mềm mại vô cùng, giờ nàng thật sự chút yêu thích gia đình .
Nàng tuy hai kiếp , hai kiếp gia đình nguyên thủy đều vô cùng lạnh nhạt. Đây là đầu tiên nàng thấy một gia đình đoàn kết yêu thương đến . Nàng cũng thần thái kiên định :
“Con . Đã bái đường , con cũng là Tiêu gia, thể lâm trận bỏ chạy? Vả , tắc ông thất mã, yên tri phi phúc? Chỉ cần chúng đoàn kết nhất trí, tương trợ lẫn , thì khó khăn nào là thể vượt qua.”
Kỳ thực Tô Thanh Ninh nghĩ, vị tiện nghi tướng công nhan sắc nhan sắc, trí thông minh trí thông minh.
Nàng nắm giữ gian, dẫn dắt cả nhà phát tài giàu chẳng thơm tho hơn ? Tự chạy ngoài đơn độc việc thì gì thú vị!
Không ngờ, lời của nàng vang dội mạnh mẽ, tràn đầy tự tin, khiến Tiêu gia cũng theo đó mà tinh thần phấn chấn, cảm thấy con đường phía dường như cũng thê thảm đến .
Tổ mẫu Lưu Thanh kích động vỗ vỗ tay nàng, tán thưởng :
“Tốt! Đây mới là cốt khí mà Tiêu gia nên . Lão công nhận nàng là cháu dâu!”
Nhìn thần thái tự tin và quả quyết của Tô Thanh Ninh, trái tim Tiêu Hoài Sóc vốn như băng phong vạn năm dường như cũng đang dần tan chảy, trong lòng tràn ngập sự mềm mại thành lời.
Y nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Thanh Ninh, chậm rãi :
“Tốt, chúng cùng tiếp.”
Bọn họ ở đây nhỏ giọng bàn bạc, bên cấm quân thống lĩnh lục soát xong bộ Chiến Vương phủ.
Ngoại trừ một đống đồng nát sắt vụn, tìm thấy bất cứ thứ gì khác.
Biểu cảm đắc ý ban đầu của Thái tử tức thì đông cứng mặt, kinh ngạc đến mức giọng cao thêm tám độ.
“Cái gì? Ngươi Chiến Vương phủ trống rỗng ?!”