Mang Hệ Thống Xuyên Tới Năm Đói Kém, Nhờ Nhặt Ve Chai Mà Trở Nên Phú Quý - Chương 205: Nói Là Làm Ngay ---

Cập nhật lúc: 2025-12-30 10:38:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiền Thiết Chùy cũng vô cùng hối hận, "Ta cũng ngờ! Nàng thấy cái trận thế lúc đó, nếu chạy thì cũng bắt . Ai mà , sự việc thể giải quyết chứ."

"Cái đồ phá gia chi t.ử nhà ngươi, giờ thì đây? Chẳng lẽ trơ mắt kiếm tiền ?"

Tiền Thiết Chùy nghĩ ngợi, "Không , ngày mai sẽ tìm Ân thị nữa, đem năm lạng bạc trả cho nàng là . Mọi đều là cùng thôn, chẳng lẽ nàng nể mặt ?"

Vợ Tiền Thiết Chùy nghĩ một lát, cũng thấy thà thử còn hơn bỏ cuộc, cũng chẳng còn cách nào khác.

Còn những gia đình khác trong thôn, ai nấy đều rục rịch. Những đó còn do dự, vợ chồng trong chăn, đa phần đều quyết tâm, theo Ân thị ăn.

Nhìn vẻ mặt hớn hở của Đông Cúc thẩm, một ngày kiếm mấy trăm văn, ở trong thôn là chuyện mơ cũng dám nghĩ tới!

, sáng hôm , Ân Lan còn đang ngủ nướng. Kể từ khi thuê việc, những chuyện cần nàng tự tay ít . Hơn nữa, khi quan sát, Trần lão thái và vợ Trần lão tam đều là những đáng tin cậy, công việc cũng tiến hành thỏa, Ân Lan thể lười biếng một chút .

Hôm nay bán hàng, Ân Lan cũng dự định để vợ Triệu Đại Sơn tự gánh vác việc.

Sáng sớm, Trần Hữu Nhuận gọi Đại Oa và Nhị Oa dậy, nhưng Nhị Oa vốn ngủ nướng dậy từ sớm, lẽo đẽo theo Đại Oa, sách .

Yo, Trần Hữu Nhuận nghiêng đầu , cũng khen thưởng con.

Đại Oa nay vẫn luôn thích sách, hơn nữa còn đạt hạng nhất. Hứa phu t.ử mở lời hy vọng Đại Oa thể đến học tại thư viện của ông.

Gọi là thư viện, nhưng thực tế bên trong ít học trò, đều là những đứa trẻ Hứa phu t.ử trúng mới đủ tư cách học. Điều cũng nghĩa là, một khi đó, tương đương với việc dạy theo "lớp nhỏ", thậm chí khi, tùy theo tiến độ của đứa trẻ mà thầy sẽ dạy riêng một nó. Cơ hội vô cùng hiếm và quý giá.

Đại Oa chần chừ.

Những ngày , nó đều theo học Lưu phu t.ử. Lưu phu t.ử giỏi, nó cảm thấy bỏ rơi Lưu phu t.ử là một việc đúng.

Hơn nữa hiện tại Nhị Oa đang nỗ lực sách, nó là trưởng, đương nhiên giúp đỡ Nhị Oa. Đến thư viện của Hứa phu t.ử, thì rời xa Nhị Oa.

Huống chi... Đại Oa sờ lên đầu , nhớ cái chạm dịu dàng của nương hôm nay, trong lòng ấm áp vô cùng.

Trước nó chỉ mong thể dẫn Nhị Oa, Tam Oa rời , cần nương nữa.

bây giờ... nó nỡ.

Còn Tam Oa thì , nó cũng bước đôi chân ngắn cũn của cố bò dậy. Thấy đại ca và nhị ca đều sách, khi uống sữa, ăn cháo gạo, nó cũng theo.

Người nhỏ xíu chẳng hiểu câu chữ nào, nhưng mở đôi mắt to đen láy như quả nho đen, chăm chú lắng .

Ân Lan còn đang mơ màng, Trần Hữu Nhuận bước ,

"Đừng gọi , ngủ thêm một lát nữa~"

Giọng lười biếng khiến lòng Trần Hữu Nhuận vô cùng dễ chịu, mềm nhũn tả xiết, "Bên ngoài đến."

"Là Tiền Thiết Chùy ?"

Ân Lan hừ một tiếng. Nàng , nhất định sẽ đến. Cho nên hôm qua nàng mới cố ý hỏi liệu thể tiếp tục hợp tác , cũng đồng ý. Quả nhiên, chính là một kẻ tinh thần khế ước, lời giữ lời.

"Không chỉ là Tiền Thiết Chùy, bên ngoài còn nhiều gia đình, đều ..."

Ân Lan hiểu, đây là chuyện sớm muộn gì cũng xảy , hơn nữa còn trong kế hoạch của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-he-thong-xuyen-toi-nam-doi-kem-nho-nhat-ve-chai-ma-tro-nen-phu-quy/chuong-205-noi-la-lam-ngay.html.]

"Bảo họ cứ chờ ~"

Sự việc là thế , quá dễ dàng thì sẽ ai trân trọng, cơ hội hiếm như mới khiến bọn họ để tâm.

Tiền Thiết Chùy lúc khỏi nhà vẫn đầy tự tin. Năm lạng bạc, tin Ân thị kiếm. Nhìn khắp cả thôn, gia đình thể lấy năm lạng bạc chẳng bao nhiêu. Hắn tin rằng đến tìm Ân thị, vài câu ngon ngọt, nàng sẽ đồng ý thôi.

Kết quả tới nơi, giật kinh hãi. Ngoài cửa nhà Ân thị, nhiều thôn dân đang chen chúc. Hỏi thăm một hồi mới , tất cả đều là những gia đình đến học công thức ăn.

Sắc mặt Tiền Thiết Chùy chút khó coi.

"Các ngươi tiền ?"

Mỗi nhà đều cách riêng, hoặc là góp , hoặc là rằng tiền thể chia trả, tiên trả một phần, dùng tiền kiếm để trả nốt là .

Tiền Thiết Chuy: ....

Tuy nhiên, và Ân thị dù cũng chút giao tình, tin rằng sẽ xếp những , liền cố sức chen trong.

Các thôn dân khác cũng trông thấy , tiếng trêu chọc chẳng dứt bên tai. "Hôm qua còn một mực đòi rút lui, hôm nay mò đến đây?" "Thật là mặt dày vô liêm sỉ, chuyện thế tùy tiện hủy ước, còn dám đòi phí bồi thường thiệt hại công việc, nếu là , cũng chẳng dám giao thiệp với hạng nữa."

Tiền Thiết Chuy đến mức mặt đỏ tía tai.

"Các ngươi tưởng Ân thị cũng nhỏ nhen như các ngươi ?"

"Chuyện là nhỏ nhen."

Bên ngoài ồn ào náo động, những công khác cũng đến tận nhà, bọn họ đều suy nghĩ riêng, cho rằng đang giúp công, hẳn là quyền ưu tiên chứ.

Vợ Trần Lão Tam mà thèm thuồng, nhưng nàng đủ tiền, tiền bạc trong nhà họ Trần đều trong tay Trần Lão Thái gia, tiền riêng của nàng thì chẳng thấm .

Trần Lão Thái thái sắc mặt khó coi, hôm qua khi chuyện, về đến nhà liền mắng Ân thị một trận xối xả. Bà vốn , một đàn bà, thì nên ở trong nhà nuôi con mới , ngoài phô trương mặt mày, kết quả ?

Rồi đó tin chuyện đảo ngược, nhất thời sắc mặt bà trở nên vô cùng phức tạp.

Sáng nay, trông thấy nhiều kéo đến như , trong lòng bà cũng phức tạp lắm. Khi thể kiếm tiền, bà thấy Ân thị nên chia sẻ thứ như ngoài, còn lúc kiếm tiền, bà trách Ân thị bày vẽ lung tung. Tóm , những ấn tượng tiêu cực mà Ân thị để đây, đối với bà vẫn xóa bỏ.

Ân thị tự tại ườn giường một lát, Trần Hữu Nhuận cũng chẳng bận rộn gì, hiếm khi , khoảnh khắc ấm áp dễ chịu như thế nhiều.

Kể từ khi ký ức, vẫn luôn bận rộn, dường như vô vàn việc hết. Việc lười biếng để thời gian trôi qua như thế , huống hồ còn thời gian thư thái, ấm áp khi ôm lấy giai nhân thơm tho mềm mại trong lòng, quả thực là một chuyện vô cùng xa xỉ.

“Cái chuồng gà , sửa sang , dựng cho chắc chắn .”

Không bao giờ mới trở về, Ân Lan liền xong việc .

“Ừm.” Trần Hữu Nhuận ôm nàng trong lòng, thấy chuyện gì cũng .

“Còn nữa, chúng hãy mổ một con vịt. Chàng từng qua món gọi là Vịt Da Ngọt , ngon lắm đó, để cho nếm thử nhé?”

Nghe là ngọt, hẳn là nguyên liệu xa xỉ, thể ngon chứ. "Được." Món gì nàng cũng đều ngon cả.

“Còn quần áo nữa, mua cho hai bộ y phục mới. Mấy con dê con lớn hơn , chuồng nuôi chúng rộng thêm.” Trong thôn chẳng gì khác, chỉ đất đai rộng lớn, mở rộng bao nhiêu tùy thích. Ân Lan sống hơn , cũng để đàn dê nhà sống hơn.

“Mọi chuyện đều theo nàng, ngày mai sẽ .”

Gà Mái Leo Núi

 

Loading...