Mang Hệ Thống Xuyên Tới Năm Đói Kém, Nhờ Nhặt Ve Chai Mà Trở Nên Phú Quý - Chương 201: Quả Phụ Diệp Khóc Lóc ---
Cập nhật lúc: 2025-12-30 10:38:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng cạn lời đẩy đang lớn . Vừa Trần Hữu Nhuận chắn mặt nàng, che khuất tầm . Giờ đây, khi bóng dáng cao lớn của di chuyển , Ân Lan mới nhận , mặt càng đỏ hơn.
Nếu khác thấy thì bây giờ? Chắc chắn họ sẽ đoán bọn họ đang gì.
Nàng vội liếc hai đứa trẻ.
May mắn , hai đứa trẻ đang chuyện gì đó, hề thấy.
Nghe kỹ thì hình như là Nhị lang đang hỏi Tam lang chuyện học tập.
Ân Lan thấy lòng an ủi phần nào, hai đứa trẻ còn dễ hơn cha chúng nhiều.
Xung quanh xe bò nào khác. Những cùng trong thôn đông, lúc đến thì xe chất đầy đồ, lúc về thì đồ trống, nếu chen chúc thì vẫn thể .
chuyện hôm nay khiến dân làng vô cùng thỏa mãn, mua chút gì đó cho con cái, sắm sửa thêm đồ đạc cho gia đình, nên tản .
Hơn nữa, đầu tiên ăn kiếm tiền, ai nấy đều bộ về, tận hưởng cảm giác thoải mái, vì xe bò vẫn là do gia đình Ân Lan sử dụng.
Xác nhận xung quanh ai, thấy, Ân Lan thở phào nhẹ nhõm.
Bên tai vang lên một giọng :
“Nàng là của , cả đời đều là của .”
Ân Lan: ……
“Đã gả cho , thì khả năng hối hận.”
Nàng vẫn còn nhớ lúc Trần Hữu Nhuận trở về, cả lạnh lùng vô cùng, sống chớ gần, ánh mắt nàng cũng đầy vẻ chán ghét và ghê tởm.
Mặc dù hiểu lầm giải tỏa, quan hệ hơn một chút, nhưng vẫn ít lời.
Sao hôm nay nhiều đến , hơn nữa còn là những lời xong khiến đỏ mặt.
Ân Lan căn bản đáp lời, nàng vẫn quen những lời tình tứ như với khác.
“Không lẽ hôm nay nàng thấy khác ?” Trần Hữu Nhuận đột nhiên nhớ đây Ân Lan từng ghét bỏ cánh tay thô to của bao, nghĩ đến bạn đồng hành đến hôm nay, cánh tay của đó quả thực thô như , hơn nữa đó còn trông thư sinh nho nhã. Trong lòng khỏi cảm thấy phức tạp, sinh lòng ghen tị.
“Hắn đ.á.n.h .” Bây giờ chằm chằm Ân Lan, nghiêm nghị .
Chuyện gì với chuyện gì ?
Ân Lan cảm thấy khó hiểu, hiểu đang gì.
Thấy Ân Lan phủ nhận, trong lòng Trần Hữu Nhuận càng thêm ghen tuông và khó chịu: “Nàng thật sự để ý ?”
Ân Lan thấy khó hiểu: “Ta để ý ai cơ?”
“Là tiểu của đến hôm nay. Ta cho nàng , chức vụ của còn cao hơn một chút, chỉ là tạm thời trở về thôi. Cái tên tay nhỏ chân khẳng khiêng đó, căn bản đ.á.n.h . Chọn nam nhân, thể chỉ tướng mạo, nàng hãy kỹ mà xem, cũng tệ.”
Trần Hữu Nhuận ghé mặt gần Ân Lan.
Trước khinh thường những tên thư sinh mặt trắng, nhưng bây giờ dựa khuôn mặt của để chiếm sự yêu thích của thê t.ử, thấy may mắn vì trông cũng tệ.
Ân Lan khuôn mặt tuấn tú, đường nét sắc sảo, lông mày kiếm, đôi mắt tinh của , quả thực trông .
“Cái kiểu tay nhỏ chân khẳng khiêng như , căn bản thể bảo vệ nàng. Nếu đến gây phiền phức cho các nàng, thể chống đỡ nổi.”
Ân Lan:....
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-he-thong-xuyen-toi-nam-doi-kem-nho-nhat-ve-chai-ma-tro-nen-phu-quy/chuong-201-qua-phu-diep-khoc-loc.html.]
Gì chứ?
“Vì gây phiền phức? Vì bảo vệ ? Ta để ý cái gì?”
Trần Hữu Nhuận thăm dò: “Nàng thực sự để ý ?”
Ân Lan:....
“Trần Hữu Nhuận cảnh cáo , tuy xinh , nhưng nếu nghi ngờ nhân phẩm của như , cho rằng là loại thấy một yêu một, cho , sẽ giận đấy.”
Trần Hữu Nhuận vội vàng ôm lấy nàng: “Thật sự để ý khác ?”
Ân Lan trực tiếp đẩy , để ý đến nữa.
Đại lang và Nhị lang mặt mày ngơ ngác, lúc nãy vẫn còn lắm , đột nhiên cha nươnglại hình như cãi ?
Xe bò ầm ầm tiến về phía .
Thiết Kiếm thôn.
Mặc dù dân làng đều đang công việc nhà , nhất là khi trời xuân, thời tiết ấm áp, đều chuẩn cho vụ gieo trồng, qua ngoài đồng ruộng đông.
sự chú ý của vẫn thỉnh thoảng đổ dồn về phía đầu thôn.
Hôm nay, mấy hộ gia đình bỏ tiền lớn như năm lạng bạc để học những thứ trông vẻ hào nhoáng, là sẽ thua lỗ t.h.ả.m hại là...
Trong lòng mỗi đều những suy nghĩ khác .
Những nhà chút tiền nhàn rỗi, trong lòng d.a.o động, xem sự việc sẽ , tự nhiên hy vọng sẽ kiếm tiền.
những tiền, thì hy vọng sẽ thua lỗ.
Đặc biệt là Trương Lại Tử, và đám Trần Đại Phú, đang bờ ruộng, gì cả, chỉ chờ xem kịch vui.
Trương Lại T.ử thấy Quả Phụ Diệp, liền gọi nàng qua nhập bọn, những ngày Quả Phụ Diệp tìm nữa, Trương Lại T.ử nén một cục tức. Khó khăn lắm mới gặp nàng , nghĩ lát nữa sẽ gọi nàng đến nhà .
Quả Phụ Diệp như thể thấy, bất kể Trương Lại T.ử vẫy tay hiệu thế nào, cuối cùng thậm chí còn gọi thẳng tên, Quả Phụ Diệp thể nào thấy, nhưng nàng lùi , rõ ràng là tránh né Trương Lại Tử.
Trương Lại T.ử mất mặt, đám Trần Đại Phú thậm chí ha hả chế nhạo. Trương Lại T.ử giữ vẻ mặt, sắc mặt tái xanh, lườm Quả Phụ Diệp một cái thật mạnh.
Quả Phụ Diệp cũng thiết với những khác trong thôn. Đặc biệt là bây giờ đều cảm thấy Ân Lan , nên đương nhiên những đối đầu với Ân thị sẽ hoan nghênh.
Hầu hết thời gian Quả Phụ Diệp đều ở một , nhi t.ử nàng cũng thường xuyên về, thường xuyên chơi ở bên ngoài, đôi khi nó còn đến nhà Ân thị.
Lúc đầu Quả Phụ Diệp tức giận, Ân thị quả thực là lợi dụng nhi t.ử lao công, bình thường nhi t.ử ở nhà nàng còn sai bảo , mà ả cũng dám dùng ?
đó, khi nhi t.ử trở về nhà thì nhốt trong phòng. Quả Phụ Diệp mới dần dần rằng, nhi t.ử nàng đang sách.
Gà Mái Leo Núi
Cả đời nàng chỉ gả cho một sách, tiếc là gặp gì, nhi t.ử học, nhưng nhi t.ử căn bản chịu, bản nàng cũng năng lực đó. Sau nàng cầu xin Ân thị, nhưng dù nàng đ.á.n.h thế nào, nhi t.ử cũng chịu học.
Không ngờ, nhi t.ử nàng đổi tính nết ở chỗ Ân thị.
Sau đó, nàng theo nhi t.ử, thấy Đại lang nhà Ân thị đang dạy nhi t.ử nàng, chính miệng nhi t.ử nàng Ân thị đối xử với nó. Lúc đó Quả Phụ Diệp giận c.h.ế.t, nhưng đó nhi t.ử nàng đổi giọng, rằng tuy nó đ.á.n.h nó, nhưng mục tiêu nó kiếm tiền là để nó thể sống .
Khi nó còn nhỏ, nó thực cũng , dịu dàng xinh , cũng nâng niu nó trong lòng bàn tay, sợ nó va chạm. cha nó mất, nó một nuôi nó khó khăn, trong nhà chẳng gì ăn, mấy chú bác bắt nạt, tính tình nó ngày càng trở nên tồi tệ, cuối cùng mới đ.á.n.h mắng nó.
mỗi đ.á.n.h nó xong, Điền Hữu Vi (nhi t.ử Quả Phụ Diệp) đều , nó sẽ trốn nhà .