Mang Hệ Thống Xuyên Tới Năm Đói Kém, Nhờ Nhặt Ve Chai Mà Trở Nên Phú Quý - Chương 198: Bị Vạn Người Khinh Bỉ ---
Cập nhật lúc: 2025-12-30 10:38:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kết quả, những binh lính trực tiếp khóa c.h.ặ.t hai cánh tay của y lưng, dùng dây thừng thô to trói .
Chưởng quỹ kinh hãi biến sắc: “Các ngươi gì ? Nhầm , kẻ cần bắt là bọn họ!”
đàn ông dẫn đầu thèm liếc y một cái, mà bước đến mặt Trần Hữu Nhuận, thái độ vô cùng quen thuộc và khiêm tốn: “Thứ , tại hạ đến muộn.”
Trần Hữu Nhuận vỗ vai .
Người đàn ông sang quát lớn chưởng quỹ: “Chúng nhận tố cáo, rằng đồ đạc của Ngân Hạc Lâu nhà ngươi sạch sẽ. Vừa chúng lục soát một lượt, thu hoạch nhỏ .”
Sắc mặt chưởng quỹ cứng đờ, nhưng y vẫn giữ vẻ trấn tĩnh, nghĩ rằng chẳng qua chỉ là chút vấn đề vệ sinh.
“Dẫn lên đây!”
Người đàn ông thấy tình hình , chuẩn bỏ chạy, lúc dẫn quỳ rạp mặt đất.
“Những lời ngươi đều là dối trá, thể nào tin . Ngươi lập tức phân bua rõ ràng chuyện, bằng , nhà lao lớn chính là nơi ngươi đến.”
Người dẫn binh lính nghiêm giọng quát hỏi đàn ông gây rối .
Những binh sĩ khác biệt với quan binh thông thường, mặt mũi đầy vết sẹo. Hơn nữa, đao kiếm tay bọn họ còn mang theo mùi m.á.u tanh, khiến gã đàn ông sợ đến mức mặt mày tái nhợt.
“Nói!” Lưỡi d.a.o lạnh lẽo trực tiếp đặt lên cổ gã, gã cảm thấy đau buốt, m.á.u tươi rỉ .
Gã đàn ông sợ hãi quỳ sụp xuống đất cầu xin: “Không , , là .”
Ngón tay gã chỉ chưởng quỹ Ngân Hạc Lâu.
“Là sai đến đây mua lòng heo, tiền cũng là đưa. Cũng là dặn bỏ t.h.u.ố.c sổ đồ ăn của nương t.ử . Con giòi trong lòng heo cũng là đưa cho , bảo đến đây gây sự. Ta gì cả, chỉ vì mười lạng bạc thôi.”
“Nói bậy!” Chưởng quỹ lập tức phản bác: “Các ngươi bức cung thành án!”
“Thư tín, còn giữ thư tín đưa cho .”
Chưởng quỹ lạnh: “Đó là lão phu , các ngươi chỉ vu oan giá họa mà thôi.”
“Hắn... chính là ! Hắn còn , nếu hôm nay sự việc thành, còn đầu độc c.h.ế.t nương t.ử , để chuyện xác định, khiến bọn họ còn khả năng lật ngược tình thế. Chính vì đoạt công thức của , nên mới nghĩ độc kế như .”
“Hừ, ngươi chứng cứ.” Hơn nữa, lưng y còn Huyện Thái gia chống đỡ mà.
lúc , một binh sĩ khác từ xa chạy đến, đưa một thứ gì đó tay đàn ông. Gã liền : “Ngươi vẫn còn trông mong cứu ngươi ? Nhìn xem, đây là gì?”
Chưởng quỹ ngẩng đầu lên, thấy bìa sách màu đen , sắc mặt y lập tức trắng bệch.
Vừa y còn lo lắng cuốn sổ sách phát hiện, nhưng nghĩ cất giấu kín đáo, liền yên tâm.
... hiện tại... Chưởng quỹ kinh hãi tột độ.
Người đàn ông cầm sổ sách xem xét: “Hay lắm, hối lộ. Chậc chậc chậc, thủ đoạn lớn đến , dính líu đến bao nhiêu ... Rất , giờ thì xem bọn họ còn thể bảo vệ ngươi . Dẫn !”
Lúc , đột nhiên một phụ nhân quần áo rách rưới xông khỏi đám đông, kể lể oan khuất của , tố cáo.
Người phụ nhân chỉ chưởng quỹ , trong mắt tràn ngập sự oán độc và nhục nhã cam lòng: “Chính là kẻ ! Trước đây, chúng tích cóp chút tiền. Con thể khỏe, vẫn luôn uống t.h.u.ố.c, nhưng đại phu , bệnh của nó chỉ cần chăm sóc thì thành vấn đề, bảo chúng cho con ăn chút đồ bổ. Chúng mang hết tiền tiết kiệm , vì con ăn món thịt kho tàu của Ngân Hạc Lâu, nên chúng mua một phần. khi về nhà, con ăn xong, thì c.h.ế.t!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-he-thong-xuyen-toi-nam-doi-kem-nho-nhat-ve-chai-ma-tro-nen-phu-quy/chuong-198-bi-van-nguoi-khinh-bi.html.]
“Sau đó chúng lấy nước sốt thịt kho tàu đó cho chuột ăn, chuột cũng c.h.ế.t. Rõ ràng là đồ của bọn chúng vấn đề! Thế mà chúng báo quan, quan phủ chẳng những can thiệp, còn tịch thu cả thịt kho tàu , chứng cứ của chúng còn. Ngân Hạc Lâu còn phái đến đ.á.n.h trượng phu , y bọn chúng đ.á.n.h đến c.h.ế.t! Con còn, trượng phu cũng mất, chỉ còn một … Nếu nghĩ đến một ngày nhất định báo thù cho bọn họ, cũng chẳng sống nổi nữa.”
Những mặt tại đó lời tố cáo đẫm nước mắt của nàng, đều cảm thấy xót xa.
Tiếp đó, thêm nhiều khác , tố cáo chưởng quỹ cưỡng chiếm đất đai của họ, tố cáo y ức h.i.ế.p nương t.ử của . Chưởng quỹ của Cát Khánh Lâu cũng bước , rằng y từng tên cưỡng đoạt Ngân Hạc Lâu.
Nhất thời, tường đổ cùng đẩy.
Người đàn ông chắp tay với Trần Hữu Nhuận: “Cuối cùng cũng phụ sự ủy thác, kẻ vốn dĩ là một tên côn đồ bại hoại. Yên tâm , sẽ sống trong ngục, tuyệt đối sẽ còn hại tẩu t.ử nữa.”
Vừa , về phía Ân Lan, liền kinh diễm đến suýt thể rời mắt.
Người xinh luôn thu hút khác. Đó là một ánh mắt tán thưởng, và cũng hiểu , vì đây Trần Hữu Nhuận mỗi thấy thư nhà luôn mang vẻ mặt như .
Phải , một nương t.ử xinh như thế ở nhà, ai mà chẳng cơ chứ.
Ân Lan hào phóng, tự nhiên chào hỏi đó.
Ấn tượng của đàn ông về Ân Lan càng thêm . Phụ nhân thôn quê, hiếm nào nuôi dưỡng như tẩu t.ử, càng hiếm hơn là còn hiểu lễ nghĩa, chuyện kiêu căng hạ , tự tin và đoan trang.
Người đàn ông gần như hâm mộ đến c.h.ế.t, nếu thành , nhất định cũng tìm một nương t.ử như thế !
Gà Mái Leo Núi
“Tẩu t.ử, nhà tẩu còn nào xuất giá ? Các nàng giống tẩu t.ử ?”
Đã nuôi dưỡng một như tẩu t.ử, thì những cô nữ nhi khác trong nhà chắc chắn cũng tồi.
“Đi , việc chính sự .” Trần Hữu Nhuận xua đuổi.
Người đàn ông vô cùng ấm ức: “Huynh, để ý giúp đấy nhé.” Chờ trận chiến qua , cũng cưới một nương t.ử . Nhìn Trần đại ca xem, về nhà một thời gian ngắn mà chăm sóc đến thế, ngay cả con cũng trở nên hòa nhã hơn nhiều, sắc mặt đến tưởng, chắc chắn là đang sống trong mật ngọt.
Trước đây chỉ thấy nữ nhân là chuyện phiền phức, nhưng hiện tại đổi thái độ.
Tuy nhiên, hiện tại vẫn còn chính sự , nên trực tiếp trói tên chưởng quỹ dẫn .
Còn về phần Huyện Thái gia, cùng những kẻ Huyện Thái gia, cuốn sổ sách . Huống hồ, những kẻ như đây chắc chắn ít chuyện xa. Chỉ cần một , x.é to.ạc một lỗ hổng, thì lo gì những chuyện nhơ bẩn phía phanh phui.
Chắc chắn y sẽ thể giữ vững vị trí nữa.
Đại ca rời , thì giúp tẩu t.ử dọn dẹp sạch sẽ chướng ngại vật ở đây.
Tên đàn ông đến gây sự kỳ thật sớm phát hiện, cũng quy phục từ lâu, chỉ chờ đến hôm nay thôi. Bằng , sự việc thể suôn sẻ như .
Chưởng quỹ kêu gào ngừng, liền lột chiếc tất bẩn chân y nhét thẳng miệng.
Giữa tiếng reo hò của , y trực tiếp kéo .
Quan binh mặt tại đó nhất thời hoang mang hiểu gì.
Bọn họ vốn quen thói hống hách, nhưng những ai nấy đều mang theo sát khí, khiến bọn họ căn bản dám gì. Giờ những đó , bọn họ mới lủi thủi rời khỏi.
Dân chúng xung quanh vẫn còn xôn xao bàn tán ngớt. Những Ngân Hạc Lâu thói đời gì thì vỗ tay tán thưởng, những thì bên cạnh kể cho , rốt cuộc tên bao nhiêu chuyện .
Nhất thời, y vạn khinh bỉ.