"Nhịn một chút, lát nữa chúng đến huyện thành, con quán cơm nhà nước ăn ngon." Trần Tú Hòa dịu dàng , bà cũng thích món hầm thập cẩm của nhà ăn, từ khi chia nhà bà ăn bánh ngô thô ráp như nữa.
"Mẹ, chúng thể lén lên núi nấu cơm." Triệu Lập Văn nghĩ cách .
"Cứ xem , chỉ nhà thấy khó ăn." Trần Tú Hòa ước chừng lương thực hiện trong nhà, định chờ khác hành động tính tiếp.
TBC
Bên , Triệu Bạch Chính dẫn Triệu Quảng Thúc đến đội Bình Tuyên.
"Lão Bạch, đợi chút." Triệu Bạch Chính gọi đội trưởng dân quân của đội Bình Tuyên.
"Lão Triệu, là ông, đến đội chúng việc gì?" Bạch đội trưởng thấy Triệu Bạch Chính, vui vẻ chào hỏi.
"Qua bên chuyện." Triệu Bạch Chính bảo Triệu Quảng Thúc dạo xung quanh đội Bình Tuyên: "Là chuyện , chính là việc đội của ông bình chọn là đội tiên tiến."
Bạch đội trưởng , sắc mặt liền khó coi, vẻ mặt đau khổ, hít một thật sâu mới lên tiếng: "Năng suất 1000 cân là giả, cao nhất cũng chỉ 350 cân. Đội trưởng đội chúng đúng là phát rồ, vì danh hiệu đội tiên tiến, giao hết phần lớn lương thực thu hoạch vụ hè cho công xã."
"Xã viên ai ầm lên ?" Triệu Bạch Chính vẻ mặt khó tin, lương thực đều đem nộp hết , còn đủ cho xã viên sống đến vụ thu?
"Hiện tại chỉ và kế toán ." Bạch đội trưởng lau mồ hôi mặt, cũng đến lúc đó lương thực, chuyện sẽ về .
Sau khi Triệu Bạch Chính và Bạch đội trưởng trao đổi một thông tin, liền dẫn Triệu Quảng Thúc trở về đội Phú Hưng.
Trong văn phòng của đội sản xuất, Đại đội trưởng rít một thuốc, hiểu nổi, để xã viên nhịn đói chỉ vì một danh hiệu đội tiên tiến.
"Điều thêm canh giữ kho."
"Được." Triệu Bạch Chính cũng nghiêm mặt, theo ông , mấy công xã lân cận đều tình trạng như , đến lúc đó lương thực, ai phía cấp phát lương thực cứu đói .
Lương thực của đội bọn họ cũng chỉ đủ ăn, dư để cho mượn.
Sóng ngầm giữa các đội sản xuất liên quan đến Triệu Tuế Tuế, hôm nay cô bé sẽ học tiểu học.
Trần Tú Hòa xin nghỉ phép một ngày, dẫn ba đứa nhỏ đến trường tiểu học của công xã.
Triệu Lập Võ đến đăng ký lớp 3, khi Trần Tú Hòa giúp con trai út thủ tục nhập học xong, liền dẫn con gái út đến văn phòng hiệu trưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-97.html.]
"Cái gì? Con gái út của cô học lớp 3?" Hiệu trưởng Trần vẻ mặt đồng ý, ông chỉ vì nể mặt Triệu Lập Văn mới chịu gặp Trần Tú Hòa.
Triệu Lập Văn nghiệp tiểu học Trung Cốc với thành tích các môn đều đạt điểm tối đa, rạng danh cho trường tiểu học của họ ở trong huyện.
"Hiệu trưởng Trần, yên tâm để con gái út ở lớp 1 một , bây giờ con bé thể bài tập của lớp 2 , nếu ông tin thể kiểm tra." Trần Tú Hòa đẩy con gái nhỏ lên phía .
Hiệu trưởng Trần , chẳng lẽ Triệu Tuế Tuế cũng là một đứa trẻ thông minh giống như Triệu Lập Văn, nhất thời liền hứng thú: "Được, để kiểm tra cháu."
Triệu Tuế Tuế kiêu ngạo cũng siểm nịnh Hiệu trưởng Trần, mỗi câu hỏi đều trả lời trôi chảy, những câu hỏi vượt quá chương trình, cô bé cũng giả vờ như .
"Lại đây, bài thi xem ." Hiệu trưởng Trần lấy một đề thi của lớp 5, đặt mặt Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế qua một lượt, đó bắt đầu bài, nhanh thành xong bài thi.
Hiệu trưởng Trần đeo kính bắt đầu chấm bài, ngờ đúng hết,"Cháu thể học thẳng lên cấp 2 luôn đấy."
"Hiệu trưởng Trần, ông xem con bé thể học lớp 3 ?" Trần Tú Hòa nhân cơ hội lên tiếng.
"Được chứ, tự dẫn qua đó." Nói xong, Hiệu trưởng Trần lập tức dẫn đến nơi đăng ký lớp 3.
"Hiệu trưởng." Giáo viên chủ nhiệm lớp 3 thấy Hiệu trưởng Trần đến, vội dậy chào hỏi.
"Cô Lưu, thủ tục nhập học lớp 3 cho cháu bé ." Nói xong, đưa bài thi toán mà Triệu Tuế Tuế mới cho cô giáo.
"Cái ?" Cô Lưu cẩn thận kiểm tra bài thi, quả nhiên chỗ nào sai, Triệu Tuế Tuế, sang Triệu Lập Văn bên cạnh, khó trách.
Cô Lưu để bài thi sang một bên, bắt đầu điền thông tin đăng ký cho Triệu Tuế Tuế, cứ như , Triệu Tuế Tuế vinh dự trở thành một học sinh lớp 3.
Sau khi Trần Tú Hòa thủ tục nhập học cho con trai út và con gái út xong, liền thủ tục nhập học cho con trai cả, bốn rời khỏi trường tiểu học đến công xã Hồng Kỳ.
Cô Lưu bài thi của học sinh , định bụng sẽ đến khoe với thầy Tần chủ nhiệm lớp 1, thầy Tần chính là giáo viên chủ nhiệm của Triệu Lập Văn đây.
Vừa cô nghĩ, khó trách thấy chữ của Triệu Lập Võ đổi theo thời gian, thì là do hai .