Trần Tú Hòa cho con trai b.ú xong liền bế ngoài,"Đây là đầu tiên Tiểu Văn nhà chúng ngoài đấy."
Triệu Lập Văn đảo mắt quanh sân. Cả cái sân nhà nửa gạch nửa đất cho thấy gia đình chuyển sinh đến tuy ở trong làng nhưng điều kiện hẳn là khá giả, ít nhất nhà tranh vách đất.
Triệu Lập Văn lớn lên, đến khi thể , mới hiện tại đang ở thời kỳ chiến tranh, năm 1947. Tuy nhiên, tên của các vị lãnh đạo trùng khớp, là thế giới song song .
Trần Tú Hòa thấy con trai vịn tường im, bèn xuống hỏi: "Tiểu Văn, con vệ sinh ?"
"Không ạ." Triệu Lập Văn nghĩ đến cái thời đại đất nước còn xây dựng , nếu chiếc xe RV của theo xuyên , chắc phát điên lên mất.
đó cũng chỉ là suy nghĩ nhất thời, nhỡ đầu thai thời cổ đại thì ? Ở thời đại còn thể dựa bản lĩnh của để kiếm sống, nếu đầu thai thường dân thời cổ đại thì e rằng cả năm cũng chắc ăn cơm trắng một .
Nghĩ , Triệu Lập Văn cứ thế mà sống ở thôn Phú Hưng. Điều duy nhất khiến áy náy là gần 3 tuổi mà vẫn gặp cha trong truyền thuyết lính của .
Vào ngày giải phóng, Triệu Lập Văn đang xổm trong sân nhặt đậu cùng thì Triệu Quảng Thúc đeo hành lý về nhà.
Nhìn đàn ông to lớn mặt, cộng thêm khuôn mặt giống hệt bác hai, Triệu Lập Văn đoán đến là ai, ngẫm nghĩ gọi: "Cha."
"Ha ha ha, cha đây, con trai của cha." Triệu Quảng Thúc đứa con trai nhỏ xíu bên cạnh vợ, khi đặt hành lý xuống liền bế lên cao.
Triệu Lập Văn hai tay vịn vai cha, hiểu cảm thấy nương tựa ông. Cơ bắp cuồn cuộn của ông tạo cho cảm giác an , cho dù lính thì ruộng cũng là một tay hảo thủ.
Đáng tiếc là Triệu Lập Văn ở bên cha bao lâu, ông về đơn vị.
Năm , em trai Triệu Lập Võ đời.
TBC
Sau khi em trai chào đời, Triệu Lập Văn bắt đầu tham gia chăm em. Thời đại trò giải trí gì, thì , chăm em trai trở thành thú vui duy nhất của .
Trong thời gian chăm em, cha ít khi về, nhưng tháng nào cũng đều đặn gửi tiền và đồ về. Đáng tiếc là nhà chia nhà, đồ đều bà nội Triệu giữ hết, nhà chỉ chia một ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-785.html.]
"Tiểu Văn, con ăn?" Trần Tú Hòa ôm con trai út, con trai lớn ăn bánh mềm trong tay, thắc mắc hỏi.
Nghĩ đến Triệu Lập Kim khoe khoang chuyện bà nội cho ăn ngon, Triệu Lập Văn ở riêng,"Mẹ, con ăn bánh đào, con thấy Triệu Lập Kim ăn . Bà nội thiên vị, là nhà xin ở riêng ."
Trần Tú Hòa mím môi, im lặng một lúc lâu mới thở dài,"Cha còn sống, đến chuyện chia nhà. Muốn chia cũng là ông bà nội lên tiếng."
"Tiền cha gửi về và đồ đạc nhà mua đáng lẽ để dành cho nhà dùng với ông bà nội mới đúng, chia cho nhà bác cả và nhà chú tư chứ?" Triệu Lập Văn cố tình để kích .
"Chắc chắn ông bà con sẽ bao giờ đồng ý ." Trần Tú Hòa xoa đầu con trai cả. Mẹ chồng thiên vị thì ? May mà chồng bà đưa hết tiền cho chồng, nếu bà mua gì cũng sắc mặt bà cụ. Mỗi bà xin tiền, bà cụ cũng chỉ cho một nửa.
"Mẹ, đừng nữa." Triệu Lập Văn cảm thấy cả nhà họ Triệu đều đang dựa nhà và nhà bác hai nuôi sống, thật quá bất công.
"Yên tâm, sẽ để bản mệt mỏi ." Trần Tú Hòa đặt con trai út đang ngủ xuống, ngẩng đầu lên thấy chồng xách giỏ ngoài, trong lòng khỏi lạnh. Một con rể đến ở rể, còn tự mang gạo đến nhà, nhà họ Dư đúng là tính toán.
"Mẹ, con cam tâm." Triệu Lập Văn bà nội Triệu mang đồ lên thị trấn, trong đó cả một phần đồ cha gửi về.
"Chia nhà cần thời cơ, bây giờ chúng chỉ thể chờ đợi." Làm Trần Tú Hòa cam tâm cho ? Trên đời , chẳng ai chia sẻ những gì vất vả mới cho khác. Kể cả những bụng bỏ tiền bạc, của cải từ thiện cũng là vì danh tiếng. Người âm thầm việc , bà gặp bao giờ.
Lúc , Trần Tú Hòa tuyệt đối ngờ rằng, cơ hội chia nhà đến từ việc bà Triệu Lập Kim đụng trúng dẫn đến sinh khó.
Nghe tin mang thai, Triệu Lập Văn vô cùng bội phục khả năng "bách phát bách trúng" của cha . Em trai chính là kết quả của cha trở về thăm nhà đó.
"Tiểu Võ, con em trai em gái?" Trần Tú Hòa con trai út áp tai bụng , mỉm hỏi.
"Em gái, con em gái." Triệu Lập Võ nghĩ đến việc trai lúc nào cũng nhắc đến em gái, liền thuận miệng theo.
Triệu Lập Văn cũng gật đầu. Lần em gái, hy vọng sẽ sinh con gái.
Hôm nay, Triệu Lập Văn dẫn em trai đào rau dại.