Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 781

Cập nhật lúc: 2025-10-19 13:34:54
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quà nghiệp Lưu Hạo Dương tặng là nhờ mang đến, một chú heo đất màu trắng xinh xắn, bên trong đựng đầy kẹo, giống hệt con heo đất tiết kiệm thời hiện đại.

Chỉ điều bên trong chú heo đất màu vàng, giống màu vàng của cá vàng nhỏ, Triệu Tuế từng tiếp xúc với vàng nhiều nên đoán Lưu Hạo Dương lẽ tặng một chú heo vàng thật?

Nghĩ , Triệu Tuế đổ hết kẹo trong heo đất , cầm chú heo đất rỗng lên,"Sao nào cũng tặng quà giá trị thế ."

"Toàn kẹo thôi mà, giá trị gì chứ?" Triệu Lập Võ ôm con heo đất giống hệt , miệng vẫn đang nhai sô cô la.

Triệu Tuế tạm thời lời ước hẹn giữa và Lưu Hạo Dương, cô liếc mắt sang chiếc máy ảnh bên cạnh,"Không gì, em là máy ảnh Lục Minh tặng."

"Cũng đắt, chẳng em cũng tặng Lục Minh một chiếc đồng hồ quà nghiệp ?" Triệu Lập Võ đặt con heo đất xuống, cầm máy ảnh lên xoay xoay.

Hôm trời còn sáng, cả nhà cùng quảng trường, chụp một bức ảnh theo đúng vị trí của 4 năm .

"Được , đây." Triệu Lập Võ đeo ba lô lên vai, bây giờ là một quân nhân chính thức, 8 giờ sáng mặt ở đơn vị.

Mũi Triệu Tuế Tuế cay cay: "Anh, nhớ giữ gìn sức khỏe, nếu đ.á.n.h thì chạy nhé."

Triệu Lập Võ em gái thì buồn thương, đưa tay xoa mũi cô: "Lần thật ."

Nói xong, Triệu Lập Võ chào cha một cái, trai, đó xoay rời cùng Nguyên Thịnh.

"Lần Tiểu Võ về là khi nào nhỉ?" Trần Tú Hòa bóng lưng con trai khuất dần, nhớ cảnh tiễn chồng ngày , giống như vết thương lành xé toạc.

"Chẳng nữa, khi nào rảnh Tiểu Võ sẽ về thôi." Triệu Quảng Thúc đặt tay lên vai vợ, siết nhẹ như an ủi.

Trần Tú Hòa nhanh chóng lấy tinh thần, thấy con gái út len lén lau nước mắt, bà xoa đầu con gái: "Về thôi con."

Hai ngày , Triệu Quảng Thúc thành nhiệm vụ ở đây, đưa vợ về khu nhà tập thể: "Làm việc nhé, rảnh thì về thăm bố , khi nào thời gian bố cũng sẽ lên thăm hai đứa."

"Con ạ." Triệu Tuế Tuế gật đầu theo chiếc xe Jeep khuất dần, bỗng thấy thời gian trôi nhanh quá, mới đó mà một tuần, cuối tuần cô cũng đến đơn vị báo danh .

–––Đây là đường phân cách năm 70 nhảy vọt sang năm 71–––

Một năm trôi qua nhanh, công việc của Triệu Tuế ở Bộ Quốc phòng lãnh đạo đ.á.n.h giá cao.

TBC

Từ phòng họp , Triệu Tuế Tuế chút phấn khởi.

Tổ trưởng Hoàng mở cửa thấy Triệu Tuế đang ngoài hành lang, ông bước tới cạnh cô: "Tiểu Triệu, cố gắng lên nhé, tuần tập huấn đấy."

"Vâng, sẽ cố gắng ạ." Triệu Tuế nghiêm túc đáp.

Tan ca, Triệu Tuế và Vương Thủy Hoa gặp ở cổng đơn vị, hai cùng đạp xe về hướng ngõ Cát Tường.

Hôm nay là sinh nhật tuổi 18 của Triệu Tuế, cũng là sinh nhật đầu tiên tổ chức cho cô, thật ngờ món quà đầu tiên cô nhận là cơ hội công tác ở nước Mỹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-781.html.]

"Tuế, hôm nay vui lắm nhỉ?" Vương Thủy Hoa cảm nhận sự hào hứng của Triệu Tuế, bèn hỏi.

"Ừ, hôm nay tớ nhận một cơ hội ." Triệu Tuế đạp xe lắc lắc chân, đây chính là chuyện thể ghi lịch sử.

"Chuyện ?" Vương Thủy Hoa rõ hiện giờ đơn vị đang bận rộn chuyện gì, một nhiệm vụ quan trọng như chỉ những kinh nghiệm công tác vài năm trở lên mới đủ tư cách đăng ký.

"Ừ, tham gia huấn luyện đặc biệt, ai vượt qua bài kiểm tra mới ." Triệu Tuế việc cô chỉ là trợ lý mà còn là vệ sĩ.

"Huấn luyện đặc biệt là quân đội ?" Nghe thấy hai chữ "vệ sĩ", Vương Thủy Hoa liền nghĩ đến những nguy hiểm, vẻ nhiệm vụ vẻ vang nguy hiểm.

"Cũng gần giống như , bộ những tham gia huấn luyện đều văn võ song ." Triệu Tuế hề giấu giếm, dù tuần ai ở văn phòng tham gia huấn luyện, Vương Thủy Hoa cũng sẽ .

"Vậy thì cũng đoán là ai ." Vương Thủy Hoa thở dài, nếu chỉ về năng lực ngoại ngữ thì cô thua kém gì họ, đáng tiếc khả năng võ thuật của cô ở văn phòng thuộc hàng thấp nhất, nếu thực sự gặp nguy hiểm thì khi cô còn chẳng tự bảo vệ .

Hai về đến ngõ Cát Tường, Vương Thủy Hoa để Triệu Tuế Tuế nhà .

Vừa đẩy cửa , Triệu Tuế hoa rơi đầy , đưa tay bắt lấy một cánh hoa, cô nhận đó là hoa tường vi.

"Chúc mừng sinh nhật!"

Triệu Lập Võ dẫn đầu một đám ném hoa về phía em gái, Triệu Quảng Thúc và Trần Tú Hòa ở hiên nhà, mỉm lũ trẻ chúc phúc cho con gái.

Triệu Tuế vây quanh bởi những cánh hoa, cô chuyện với trai một năm gặp nhưng vẫn đang hào hứng ném hoa về phía .

Triệu Lập Văn mặc tạp dề từ trong bếp , đợi cho đến khi em gái "chôn vùi" trong hoa, mới lên tiếng giải cứu: "Thôi nào, mau giúp một tay."

Triệu Tuế nhè cánh hoa vô tình rơi miệng , nụ rạng rỡ của bạn bè, cô hỏi: "Mọi mua nhiều hoa tường vi thế ?"

"Anh Hạo Dương mang đến đấy." Triệu Bảo Châu chỉ Lưu Hạo Dương, vốn dĩ cô định dùng giấy vụn đủ màu sắc, nhưng hoa tươi nên giấy vụn loại bỏ.

Triệu Tuế con trai hơn một năm gặp, trưởng thành hơn nhiều, to toát lên vẻ đáng tin cậy, trán thêm một vết sẹo nhỏ, nếu kỹ sẽ thấy, quan trọng nhất là thương tật gì,"Cảm ơn , Hạo Dương."

"Chúc mừng sinh nhật, chúc mừng em chính thức bước sang tuổi 18." Trong lòng Lưu Hạo Dương thầm nghĩ, cuối cùng cô nhóc cũng trưởng thành.

Triệu Tuế cảm thấy lời của Lưu Hạo Dương ẩn ý, nhưng lúc cô chỉ gần gũi trai hơn: "Cảm ơn ."

Nói xong, Triệu Tuế chạy về phòng trai.

Triệu Lập Võ đang cởi áo, lúc nãy ném hoa dính lưng khá nhiều, dùng tay phủi mãi hết, đành cởi áo giũ: "Em lúc nào cũng hấp tấp , phòng khác gõ cửa chứ, nhỡ thấy gì đó nên xem thì ?"

"Em , về lúc nào ?" Triệu Tuế giường, cơ bụng săn chắc của trai lắc lắc chân, may là vết thương nào, đây là đầu tiên em họ xa lâu như .

"Hôm qua trở về, tiên đến đơn vị bàn giao nhiệm vụ, lúc về em ." Triệu Lập Võ bên cạnh em gái, một năm gặp, em gái cao thêm một chút,"Tặng em, quà sinh nhật."

Triệu Tuế mở hộp gỗ, bên trong là viên trân châu lớn bằng ngón tay cái,"Mua ở ?"

 

Loading...