Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 761
Cập nhật lúc: 2025-10-19 13:34:33
Lượt xem: 140
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Tuế Tuế nhớ tối qua đồng ý với cha sẽ cùng ông đến nhà bạn chiến đấu của ông chúc Tết, bèn lắc đầu gạt bỏ giấc mơ .
Bữa sáng vẫn là những món ăn nấu từ hôm giao thừa, Triệu Tuế Tuế thức ăn thừa trong nồi sắt, chờ bọn họ về huyện Hà chắc chắn thể ăn hết,"Vẫn còn nhiều thức ăn ạ?"
"Ít nhất cũng đủ ăn ba ngày." Triệu Lập Võ đồ ăn trong bếp, ngoài sân còn một ít bảo quản trong thời tiết lạnh giá.
"Mùng tám chúng sẽ về huyện Hà." Triệu Tuế Tuế nhắc nhở.
"Ăn hết thì mang về, thời tiết cũng sợ hỏng." Trần Tú Hòa bếp , vốn dĩ bà tính toán lượng thức ăn đủ cho gia đình ăn trong tám ngày Tết, trừ những ngày chúc Tết, nhưng chồng bà lên thành phố hai ngày nên lượng thức ăn tiêu hao giảm đáng kể, thêm đó hôm qua trong nhà ai, nên còn nhiều thức ăn như cũng là chuyện bình thường.
"Phải ăn hết chứ, lãng phí lắm, đây ăn còn mà ăn." Triệu Quảng Thúc thấy tiếng chuyện trong bếp bèn , bưng nồi thức ăn lớn ,"Tiểu Võ, bưng hai đĩa thức ăn còn lên con."
Ăn sáng xong, Triệu Tuế Tuế lái xe chở cha đến xã Hồng Kỳ thăm bạn chiến đấu của ông.
Xe chạy đến thôn Kỳ Thạch, dừng một căn nhà xây bằng gạch đỏ.
Tôn Thiên Minh thấy tiếng xe ô tô ngoài sân, chống gậy thì thấy Triệu Quảng Thúc bước xuống xe, vui mừng : "Quảng Thúc, cứ tưởng ông đến chứ."
"Đã hứa với ông , mà trở về nhất định sẽ đến thăm ông." Triệu Quảng Thúc vỗ vai Tôn Thiên Minh, cùng ông bước nhà,"Tuế Tuế, mau con."
"Dạ." Triệu Tuế Tuế thu hồi tầm mắt, hình như cô thấy một bóng lưng quen thuộc, nhưng nọ quá nhanh.
Triệu Quảng Thúc đỡ Tôn Thiên Minh xuống, phát hiện nhà họ Tôn ai khác, bèn hỏi: "Vợ con nhà thằng Tôn Lượng ông?"
"Chúng nó sang nhà nó , Tuế Tuế, mau đây chào chú Tôn con." Tôn Tôn Thiên Minh thấy Triệu Tuế Tuế xách đồ bước , vẫy tay gọi.
"Cháu chào chú ạ." Triệu Tuế Tuế đặt đồ xuống, chắp tay chào Tôn Thiên Minh.
"Cháu ngoan, năm mới vui vẻ, đây là lì xì của chú dành cho cháu." Tôn Thiên Minh Triệu Tuế Tuế, trong lòng ông vui lắm, cả đời ông chỉ một đứa con trai, ông mong con dâu thể sinh cho ông một đứa cháu gái xinh xắn, đáng yêu như Triệu Tuế Tuế là ông mãn nguyện .
"Cảm ơn chú ạ." Triệu Tuế Tuế nhận lấy lì xì, lễ phép cảm ơn.
"Năm nay cháu nghiệp đại học , cháu phân công công tác ở ?" Tôn Thiên Minh kìm nén giọng , nhẹ nhàng hỏi.
"Tốt nghiệp cháu sẽ ở kinh đô việc." Triệu Tuế ngoan ngoãn trả lời, hai chân Tôn Thiên Minh vì nổ tung một pháo đài quan trọng mà biến mất, cô ngưỡng mộ nhất chính là những hùng như .
Triệu Quảng Thúc thấy con gái nhỏ chuyện với đồng đội, khóe miệng cứ thế mà giữ nguyên nụ .
Triệu Tuế cùng Tôn Thiên Minh trò chuyện một chuyện ở kinh đô, cô cố tình chọn một chuyện để kể.
Tôn Thiên Minh tiểu thuyết Triệu Tuế dịch của Thụ còn chuẩn xuất bản, liếc dáng vẻ tự hào của đồng đội một cái, thực sự nỡ , đầu Triệu Tuế,"Đến lúc đó cháu tặng một cuốn sách cho chú một đấy."
"Chú Tôn, chú tiếng Anh ?" Triệu Tuế suy nghĩ một chút hỏi.
"Cái ... Vậy thì thôi ." Tôn Thiên Minh lúc mới nhớ cuốn sách dịch sang tiếng Anh.
Triệu Quảng Thúc khi Tôn Thiên Minh mất hai chân liền thích sách, ông liền lấy tác phẩm dịch của con gái ,"Đây là quà năm mới tặng ông."
Tôn Thiên Minh cầm lấy một cuốn sách, bìa sách thấy tên của Triệu Tuế, mấy cuốn tiếp theo đều xem qua kinh ngạc : "Những cuốn đều là do Tuế Tuế dịch ?"
"Vâng ạ, thầy giáo và bạn bè cũng giúp đỡ ạ." Triệu Tuế gật đầu, khiêm tốn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-761.html.]
"Quảng Thúc, ông thật phúc." Tôn Thiên Minh hâm mộ .
Triệu Quảng Thúc ho nhẹ một tiếng," , con bé Tuế Tuế nhà giỏi."
Triệu Tuế hai " to xác" đang cãi , đột nhiên vệ sinh,"Cháu nhà vệ sinh một lát."
"Chậm một chút, còn nhớ vị trí ở ?" Tôn Thiên Minh thấy Triệu Tuế chạy ngoài, gọi với theo.
"Nhớ ạ." Triệu Tuế đầu , cô sợ Tôn Thiên Minh bảo cô ở nhà dùng bô.
Nhà vệ sinh của đại đội Kỳ Thạch qua trụ sở đại đội, Triệu Tuế ở bên cạnh sân của trụ sở đại đội thấy một đám thanh niên hư hỏng đang bắt nạt hai nữ đồng chí, cách ăn mặc hẳn là thanh niên tri thức, nhưng bây giờ cô đang vệ sinh nên quản .
TBC
Trần Bảo Căn đang trêu chọc hai nữ thanh niên tri thức, đột nhiên thấy Triệu Tuế chạy qua bên cạnh , nghĩ đến mấy ngày nay mai phục ở đại đội Phúc Hưng kết quả, trái tim nguội lạnh vì Triệu Tuế đột nhiên xuất hiện bùng cháy.
"Bảo Căn, mày cái gì thế?"
Trần Bảo Căn dự định của , đều là bạn bè chơi cùng , nếu để cho đồng bọn kế hoạch của , chừng chúng sẽ cướp mất, dù chỉ cần dung mạo của Triệu Tuế cũng đủ khiến đồng bọn thèm ,"Không gì, tao việc đây."
Triệu Tuế khi vệ sinh xong rời khỏi nhà vệ sinh, đang lúc rửa tay bằng tuyết thì cảm giác đến gần, ngẩng đầu lên phát hiện là Trần Bảo Căn nhà bà dì, nhưng cô để ý đến .
Trần Bảo Căn thấy Triệu Tuế để ý tới , mặt dày tiến lên chào hỏi: "Em họ, thật trùng hợp."
Triệu Tuế gì, xác định tay sạch sẽ liền rời .
Trần Bảo Căn ngờ Triệu Tuế phớt lờ , trong lòng lập tức chút tức giận, nghĩ đến lọ t.h.u.ố.c mê trong túi, lập tức chặn cô ,"Này, chuyện với cô, cô thấy ?"
"Chó ngoan cản đường, tránh ." Triệu Tuế lạnh lùng Trần Bảo Căn, hôm nay khỏi nhà đáng lẽ nên mang theo Tiểu Hôi, Tiểu Hôi ở đây, chắc chắn dám đến gần.
"Sao cô chuyện khó , ý chào hỏi cô, cô như ?" Trần Bảo Căn chút tức giận, nghĩ nếu cưới Triệu Tuế, dạy dỗ cô cho đàng hoàng.
" vốn để ý đến , là tự mặt dày mày dạn tiến lên, tránh , nếu đừng trách khách khí." Triệu Tuế phát hiện động tác tay của Trần Bảo Căn luôn giấu trong túi quần, thế nào cũng thấy chuyện gì.
" chỉ cho cô xem cái ." Trần Bảo Căn che miệng và mũi của , lấy lọ t.h.u.ố.c mê trong túi định xịt mặt Triệu Tuế.
Triệu Tuế thấy hành động của và tay còn đang lấy thứ gì đó , chút do dự, chân liền đá thẳng n.g.ự.c Trần Bảo Căn.
Trần Bảo Căn ngờ Triệu Tuế phản ứng nhanh như , thứ trong tay còn kịp xịt bay mất.
"Bịch" một tiếng, Trần Bảo Căn ngã dúi đầu xuống đống tuyết.
Triệu Tuế ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c mê thoang thoảng trong khí, lập tức nín thở lùi sang một bên.
Lọ t.h.u.ố.c mê nhỏ mà Trần Bảo Căn lấy đang đống tuyết, miệng lọ hướng lên , bên trong còn t.h.u.ố.c mê .
Triệu Tuế khi định liền bước tới nhặt lọ t.h.u.ố.c mê lên ngửi, bên trong đúng là t.h.u.ố.c mê, Trần Bảo Căn gây mê cô chắc chắn chuyện gì.
"Đồng chí, ... Anh cử động nữa."
Triệu Tuế ngẩng đầu về phía phát tiếng , hai là hai cô gái ngang qua trụ sở đại đội Trần Bảo Căn trêu chọc, cô tự tin việc kiểm soát lực đạo của ,"Hắn c.h.ế.t ."