Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 727
Cập nhật lúc: 2025-10-18 14:50:52
Lượt xem: 129
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bình thường đều ở trường học, nếu ngoài nhà xuất bản thì là tìm đồ ăn ngon, thể ở thấy nữ đồng chí ?" Triệu Tuế nghĩ quê quán của Vương Thủy Hoa là ở phía nam, lộ trình lang bạt của Khổng Thấm Phong là từ kinh đô lang thang đến đông bắc hai hẳn là gặp .
"Chỉ là cảm thấy quen mắt, thể thấy sẽ nhớ tới." Vương Thủy Hoa nghĩ cũng ý định nghĩ, hẳn là quan trọng gì.
Ngày thứ hai, Trịnh Nguyệt đến sớm.
"Không rõ ngày mai mới đến kinh đô ?" Triệu Tuế rót cho Trịnh Nguyệt một cốc nước ấm.
"Kỳ thi đến sớm." Trịnh Nguyệt ôm cốc tráng men để sưởi ấm tay.
"Vé tàu mua là ngày mới thể , chúng ở thêm hai ngày." Triệu Tuế lấy vé tàu của bọn họ xem, ngày mai là , giường tàu cũng khó mua, nghĩ vẫn là nên phiền phức.
"Ăn kẹo hồ lô, còn ít ." Vương Thủy Hoa đặt một quả táo bọc đường bên cạnh Trịnh Nguyệt.
"Mọi tự ?" Trịnh Nguyệt cầm lấy quả táo bọc đầy siro, đây là đầu tiên cô ăn như .
" , còn táo gai, quýt và dâu tây, đều ở đó." Triệu Tuế chỉ xiên kẹo hồ lô ở góc tường, nếu cảnh cho phép thì thể trực tiếp gánh kẹo hồ lô bán một ngày, chỉ là ít chỉ còn hơn 10 xâu mà thôi.
"Cũng dáng đấy chứ." Trịnh Nguyệt c.ắ.n một miếng lớn đưa cho Tiểu Hôi đang cọ : "Ăn , ch.ó tham ăn."
Triệu Tuế thấy cũng gì, ăn ít một chút cũng .
Ba bạn chuyện giường đất thấy một tiếng vang lớn, Triệu Tuế cảm thấy giường đất m.ô.n.g giống như rung động một cái.
"Sao ?" Vương Thủy Hoa chút mơ hồ, thấy Triệu Tuế và Trịnh Nguyệt dậy cũng rời khỏi phòng.
Nhà Triệu Tuế đều chức năng chống động đất, mái nhà đều cấu trúc mộng và lỗ mộng, chủ nhà cũ từng thợ cả xây nhà là con cháu của thợ thủ công Tử Cấm Thành.
"Chắc động đất chứ?" Nguyên Thịnh ở trong sân lẩm bẩm .
"Không động đất, mới rung một chút, thể là sụt lún, hầm chứa đồ ăn gì đó sập, ngoài xem xem." Triệu Lập Võ khoác áo khoác quân đội lên liền ngoài,"Tuế Tuế, ở nhà cho ngoan."
Triệu Tuế gật đầu đồng ý, Tiểu Hôi phản ứng gì rõ ràng, hẳn là hầm chứa rau sập.
"Để xem hầm chứa đồ ở chỗ chúng thế nào ." Nguyên Thịnh mở hầm chứa đồ ở sân , bên trong cũng gì, chỉ là một ít cải thảo, khoai tây và táo các loại.
Rất nhanh, Triệu Lập Võ liền về đến nhà.
"Là hầm chứa đồ ăn sập sập cả hầm tránh bom." Triệu Lập Võ nguyên nhân gây chấn động .
Năm ngoái bởi vì mối quan hệ căng thẳng với Liên Xô, cả nước trong một thời gian đều ở trạng thái chuẩn chiến tranh, trường Đại học Quân sự cũng nhận lệnh sẵn sàng chiến trường, về bởi vì Hoa Kỳ can thiệp, chiến tranh thế giới thứ ba bùng nổ.
Hầm tránh b.o.m chính là đào lúc đó, mỗi trường đại học quân sự đều một vài cái.
"Có chôn vùi ?" Triệu Tuế hỏi.
"Chắc là , bây giờ là thời gian nấu cơm." Triệu Lập Võ kể chuyện nơi sập, cũng chen , ở bên ngoài một hồi, xác định ai gọi cứu viện mới trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-727.html.]
"Chắc là lúc đào vội nên hầm tránh b.o.m đạt tiêu chuẩn sẽ lấp , nếu hầm chứa đồ ăn sụp xuống sẽ kéo theo." Triệu Tuế xoa xoa tay , xoay trở về phòng.
Đến buổi tối khi Triệu Tuế ngoài dạo tiêu cơm mới chôn ở đống đổ nát, nhưng .
Vương Thủy Hoa cũng dạo theo, nghĩ đến nếu như việc ở kinh đô, nếu như ký túc xá ở mà còn thuê nhà khác, nghĩ đến nhà Triệu Tuế cô cũng mua hai gian phòng, sân lớn mua nổi khả năng cũng ai bán, hai gian phòng vẫn là thể.
Bạn bè dù thiết đến mấy, ăn cơm thể ăn chung, ngủ thì vẫn nên tách thì hơn.
"Ý đấy, chúng tìm thử xem, đang kẹt tiền sẽ bán một hai gian phòng để xoay sở." Triệu Tuế lời của Vương Thủy Hoa liền đồng ý, tiền thuê nhà bên phía phòng quản lý nhà ở một gian phòng bình thường là 3 tệ một tháng, thuê 10 năm mới hơn 300 tệ, nhiều vẫn mua nhà, nhưng cái nào phù hợp.
"Hay lắm Hoa Hoa, cũng mua nhà cơ đấy." Trịnh Nguyệt ngờ Vương Thủy Hoa ý nghĩ như , hiện tại đều đang chờ cơ quan phân nhà ở.
"Tớ thấy nhà Tuế mua , tự mua chung quy cũng sai, nhưng chuyện cũng chỉ là một ý nghĩ thôi, thứ đều đợi đến lúc nghiệp xem thể ở kinh đô mới tính." Vương Thủy Hoa vùi mũi trong khăn quàng cổ, cô cảm thấy Triệu Tuế tầm xa, chỉ theo học hỏi, vài trăm tệ trong nhà vẫn thể lo liệu , hơn nữa mấy năm nay cô cũng tiết kiệm kha khá tiền nhuận bút, cộng thêm gia đình hỗ trợ mua hai gian cũng thành vấn đề.
"Được đấy, tin tưởng ." Trịnh Nguyệt vỗ vỗ vai Vương Thủy Hoa, thể ở kinh đô xác thực .
"Có ý tưởng thì bắt tay hành động, chúng thể xem xem vị trí nào hơn." Triệu Tuế là do ảnh hưởng đến Vương Thủy Hoa, còn tưởng rằng Vương Thủy Hoa nhạy bén.
"Vậy xem như thế nào? Trước đây nhà Triệu Tuế Tuế mua căn nhà như thế nào nhỉ?" Vương Thủy Hoa thật sự mua hai gian nhà, cho dù ở cũng thể cho thuê, dựa theo giá thuê nhà hiện tại thì 20 năm là thể vốn, còn sẽ thuộc về .
"Anh trai tìm giới thiệu, đưa cho họ 30 đồng." Triệu Tuế Tuế nhớ lúc trai đưa 100 cân gạo, quy đổi tiền đại khái là 30 đồng.
"Phí giới thiệu đắt đấy." Trịnh Nguyệt Triệu Tuế Tuế về phí giới thiệu căn nhà, liền nghĩ đến việc "cò" tin tức cũng kiếm tiền quá, còn lợi hại hơn cả đầu cơ tích trữ, hơn nữa đầu cơ tích trữ còn nguy cơ bắt và hàng hóa tịch thu.
"Phí giới thiệu dựa giá trị giao dịch, nếu mua hai gian nhà chắc cần nhiều như , 10 đồng là tối đa ." Triệu Tuế Tuế ước tính sơ qua giá thị trường tin tức, 10 đồng quả thật sai biệt lắm.
Vừa trò chuyện, ba Triệu Tuế Tuế đến cửa nhà Tăng Thắng Lợi.
"Chính là đây." Triệu Tuế Tuế chỉ một cánh cổng đóng im ỉm.
"Vào hỏi luôn ?" Trịnh Nguyệt Vương Thủy Hoa, hỏi.
"Thôi, đợi học kỳ hỏi ." Vương Thủy Hoa suy nghĩ một chút, quyết định chờ thời cơ chín muồi hành động.
Triệu Tuế Tuế Vương Thủy Hoa lo lắng về việc thể ở kinh đô việc , bèn lên tiếng: "Hay là chúng về nhỉ?"
"Về thôi, cũng gần một tiếng ." Trịnh Nguyệt dậm dậm chân, giày cô ướt, nếu định tàu hai ngày, cô nhất định sẽ ngoài dạo.
Lúc , trong con ngõ nhỏ mấy , những ngoài đều là vệ sinh.
Trên đường về, ba Triệu Tuế Tuế ngang qua một con hẻm nhỏ thì thấy tiếng "ư ư" phát từ bên trong.
TBC
"Ai đấy?" Trịnh Nguyệt về phía con hẻm tối om, tiếng "ư ư" là giọng của một cô gái.
Trong hẻm nhỏ yên tĩnh trở , Trịnh Nguyệt Triệu Tuế Tuế, cô gật đầu, chứng tỏ cô nhầm.