Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 704
Cập nhật lúc: 2025-10-16 12:57:20
Lượt xem: 160
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kế hoạch leo núi Hoa Lương định, vì chuyện kem dưỡng da nên hoãn đến ngày hôm .
Sáng sớm, Triệu Tuế cùng các bạn đến núi Hoa Lương.
Lúc ngang qua chân núi, Triệu Tuế còn thấy bạn học cấp ba Đào Thúy, dáng vẻ của cô dường như đang ghi chép gì đó.
Đào Thúy thấy Triệu Tuế và Vương Thủy Hoa, chủ động chào hỏi: "Triệu Tuế, Vương Thủy Hoa, lâu gặp."
"Lâu gặp, dạo thế nào ?" Triệu Tuế lịch sự hỏi thăm.
"Cũng tạm, ở quân khu sự chắc là ." Đào Thúy mỉm hỏi.
"Đều là đang học tập, cũng khác mấy so với hồi cấp ba." Triệu Tuế Đào Thúy chấp nhận công việc ở nông trường.
Năm họ thi đại học, Đào Thúy vốn định thi đại học nhưng bố nhốt ở nhà cho thi, Đào Thúy bỏ lỡ một môn thi nên bất ngờ khi thi trượt, lúc náo loạn lớn.
Bố Đào Thúy thiển cận, chỉ thấy Đào Thúy ở nông trường kiếm tiền, liền độc đoán chặn con đường học hành của con gái.
"Vậy , thì chắc là..." Đào Thúy còn xong, thấy giáo sư Viên gọi , vội vàng lên tiếng chào Triệu Tuế tạm biệt rời .
Lục Thiền đợi Đào Thúy xa, nhỏ giọng : "Bây giờ là trợ lý của giáo sư Viên, đó nửa đêm còn ngủ ở ngoài ruộng để theo dõi mầm non, còn bắt gián điệp của phía bên nữa."
Triệu Tuế nhướng mày, đây cũng coi như là cơ duyên của Đào Thúy, sẽ cơ hội đề cử trường đại học nông nghiệp hoặc chờ thi đại học, đại học nông nghiệp là ước mơ của Đào Thúy.
Đi đến con suối nhỏ núi Hoa Lương, mấy Triệu Tuế nghỉ ngơi một lát mới tiếp tục .
"Lần gặp ai cả, hiếm thấy thật." Chu Thiến Thiến lấy chiếc hũ giấu rửa sạch, chuẩn lát nữa dùng để nấu nước.
"Thanh niên tri thức đều , lấy thời gian rảnh mà lên núi." Triệu Tuế nhét cho Tiểu Hôi một chiếc xúc xích, lát nữa còn nhờ nó tìm con mồi.
Tiểu Hôi ăn uống no nê duỗi lưng một cái chạy núi.
Không bao lâu chạy về hiệu cho Triệu Tuế theo.
"Nhanh ?" Triệu Tuế cầm cung tên đuổi theo.
Mấy Trịnh Nguyệt cũng theo .
Kết quả phát hiện một đàn ông đang hôn mê trong hố, chân của nọ còn bẫy thú kẹp chặt.
TBC
"Mọi từng gặp ?" Triệu Tuế về phía Lục Thiền và Trịnh Nguyệt, hai bọn họ ở khu nhà lâu, cơ hội quen tương đối nhiều.
"Chưa từng gặp." Trịnh Tinh lắc đầu.
Lục Thiền cũng lắc đầu: "Cứu lên tính."
"Để tớ xuống." Trịnh Nguyệt xong, ba bước hai bước leo xuống, lay lay đàn ông: "Tỉnh ."
Người đàn ông vẫn hôn mê, nhưng vẫn còn thở.
Trịnh Nguyệt tách bẫy thú , sơ cứu vết thương cho dậy, ước chừng độ cao, quyết định sẽ đỡ ở phía , để Triệu Tuế và những khác kéo lên.
Được , đẩy lên , chúng kéo lên . Triệu Tuế thử chiều dài tay chân, cần mượn dây thừng cũng thể kéo đàn ông lên.
Cũng may đàn ông nặng lắm, mấy cô gái mười mấy tuổi như Triệu Tuế vẫn kéo lên.
"Mang về bộ đội ?" Chu Thiến Thiến đàn ông đất, Lục Thiền đang đắp thảo d.ư.ợ.c lên mắt cá chân cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-704.html.]
"Ngoại trừ mắt cá chân bẫy thú kẹp, những chỗ khác phát hiện vấn đề gì, mạch đập cũng bình thường." Lục Thiền phủi tay, phủi vụn thảo d.ư.ợ.c tay, theo lý mà cái hố đến mức ngất xỉu mới đúng.
"Mang về ." Trịnh Nguyệt suy nghĩ một chút, quyết định một chiếc cáng đơn giản.
Mọi thấy động tác của Trịnh Nguyệt là cô gì, bèn cùng tìm đồ cáng.
Triệu Tuế tìm nghĩ gì đó đúng, bàn tay đàn ông mặc trang phục nông dân những vết chai giống như cầm s.ú.n.g lâu ngày, giống hệt cha cô. Nghĩ tới đây, cô bỗng đầu thì thấy đàn ông còn bất động mặt đất lên, trong tay còn cầm d.a.o về phía Chu Thiến Thiến.
Khi đàn ông sắp sửa thành công, khớp chân thương của đá đập trúng, lập tức mất kiểm soát, đầu gối quỵ xuống.
Chu Thiến Thiến đầu liền thấy đàn ông ngã nhào mặt đất, cô bỏ lỡ con d.a.o trong tay , kịp suy nghĩ nhiều đè đàn ông xuống.
Mấy Trịnh Nguyệt đầu liền thấy Chu Thiến Thiến đang đè lên đàn ông họ kéo lên: "Có chuyện gì ?"
"Người cầm d.a.o tấn công Thiến Thiến." Triệu Tuế thuật tình huống cô thấy cho mấy cô gái .
"Cái gì?" Trịnh Nguyệt chạy tới liền thấy tay đàn ông còn nắm chặt con d.a.o nhỏ, nhưng cổ tay Chu Thiến Thiến nắm chặt, cô liền tay giật lấy con dao.
Sợi dây leo trong tay Vương Thủy Hoa vốn để cáng dùng để trói chặt đàn ông.
"Các gì , mau thả ." Người đàn ông giãy giụa thoát, cộng thêm cơn đau ở mắt cá chân và đầu gối khiến chuyện nhỏ.
"Vậy gì, con d.a.o bình thường thể , thành thật khai báo ." Trịnh Nguyệt đổi khí thế, bắt đầu thẩm vấn đàn ông.
Trịnh Tinh nhận tín hiệu của chị gái, chạy xuống chân núi gọi .
Triệu Tuế khi còn ở trường quân đội qua lớp học của trai, một môn chuyên về thẩm vấn nghi phạm.
Người đàn ông đối diện với những lời của Trịnh Nguyệt, trả lời đều mạch lạc, chỉ là giải thích hành động giơ d.a.o về phía Chu Thiến Thiến lúc đầu.
Triệu Tuế phát hiện mắt trái của đàn ông dường như nhỏ hơn một chút, tiến gần , thì là mí mắt dán lên: "Anh là nông dân, thứ ?"
"Đây là băng dính trong suốt dùng trong y tế, cắt thành một miếng nhỏ dán lên mí mắt là thể biến từ mắt một mí thành mắt hai mí." Trịnh Nguyệt nhận băng dính từ tay Triệu Tuế, thứ phổ biến, hiện tại trong nước chủ yếu là nhập khẩu, bệnh viện trong nước đều dùng băng vải.
Nơi là biên giới, mấy Triệu Tuế đều nghĩ đến khả năng đàn ông là gián điệp.
"Còn cái ." Lục Thiền nhận thấy quần áo của đàn ông chút kỳ quái, lật áo thì thấy đó đều là nét bút bi vẽ.
"Cởi xem." Trịnh Nguyệt xong liền động thủ cởi quần áo đàn ông.
Lúc Trịnh Tinh dẫn chạy tới thì thấy một đám con gái đang cởi quần áo của một đàn ông.
Trịnh Nguyệt giũ chiếc áo ,"Để xem."
Trên áo là bản đồ huyện Hà, chỉ khu vực của bộ đội Tung Sơn là trống nhiều hơn, lẽ là kịp thăm dò, xem đàn ông chắc chắn là gián điệp.
Người bình thường chẳng ai vẽ những thứ .
Người lính Trịnh Tinh gọi đến ho nhẹ một tiếng: "Khụ, cho chúng xem nào."
Trịnh Nguyệt giao bản đồ, chuyện tiếp theo liên quan đến họ nữa.
Chu Thiến Thiến ngang qua đàn ông, hung hăng giẫm một cái lên chân ,"Tên , đây là cái giá trả vì dám tấn công ."
Triệu Tuế chứng kiến cảnh tượng đó, đột nhiên nhận trong nhóm bạn gái của , ai là con gái yếu đuối, đây Vương Thủy Hoa còn là một cô gái nhu nhược, nhưng khi quân đội thì sự nhu nhược đó biến mất.