Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 694
Cập nhật lúc: 2025-10-16 12:57:09
Lượt xem: 161
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Lệ Phỉ Lâm Lão Tứ đẩy ngã, trẹo chân, đồng bạn dìu về.
Triệu Tuế Tuế lạnh, cô mới thèm thương hại một kẻ ngốc, cô tên là Bạch Lệ Phỉ, theo cô thấy thì đúng là một đóa bạch liên hoa não tàn.
Bạch Lệ Phỉ thấy tiếng lạnh của Triệu Tuế Tuế thì đỏ mặt,"... là tại thấy quá đáng nên mới tin bọn họ."
Chu Thiến Thiến cũng nuông chiều Bạch Lệ Phỉ," , đều là của chúng , nên bắt , cũng nên quản sống c.h.ế.t của cô, để mặc cô ở mới đúng."
"..." Bạch Lệ Phỉ lập tức tủi , cô chỉ giải quyết vấn đề cho thoả, nếu ngay từ đầu Triệu Tuế Tuế và những khác chuyện tử tế thì cô cũng sẽ như .
"Cô đừng nữa." Ninh gia Thải cau mày cắt ngang lời Bạch Lệ Phỉ, bọn họ lên núi vốn định mang theo Bạch Lệ Phỉ, là cô cứ theo.
Thanh niên trí thức khác của nông trường cũng đồng tình Bạch Lệ Phỉ, ai lên tiếng bênh vực cô .
"Mọi ... ..." Bạch Lệ Phỉ thấy bạn bè ai giúp , bỏ nhưng chân trẹo, chỉ thể im tại chỗ buồn bực, cả toát vẻ u oán cần cho bậc thang.
ai ở đây để ý đến cô , đều Trịnh Nguyệt xẻ thịt hươu, Bạch Lệ Phỉ nào mắt bằng thịt.
Mãi đến khi Tiểu Hôi dẫn theo hai lính đến, Triệu Tuế Tuế tiến lên kể chuyện xảy .
Chuyện xảy ở núi Hoa Lương là phạm vi quản lý của quân đội, cũng cần đến đồn công an gọi , quân đội Tung Sơn thể xử lý.
"Hóa quen ba đó, khó trách đuổi theo." Ninh gia Thải Triệu Tuế Tuế đến địa chỉ của Dương Phan Tử và Lâm Lão Tứ mới hiểu tại Triệu Tuế Tuế đuổi theo.
Sau khi điều tra xong, lính xoay đến đại đội Hướng Dương để bắt .
Trịnh Nguyệt rút mũi tên cắm hươu đưa cho Triệu Tuế Tuế,"Cho , rửa sạch sẽ vẫn thể dùng."
Triệu Tuế Tuế nhận lấy, tiên dùng đất chà xát một lượt, đợi khi xuống núi ngang qua suối nhỏ thì rửa, cô ngẩng đầu Ninh gia Thải và những khác: "Mọi còn gì nữa?"
"Cái đó... đổi thịt ?" Ninh gia Thải suy nghĩ một chút, đổi cách khác mua thịt.
Triệu Tuế Tuế trực tiếp lắc đầu từ chối, Bạch Lệ Phỉ ở đây, cô bán,"Không đổi, chừng đủ cho chúng chia ."
Không còn cách nào, Ninh gia Thải chỉ thể dẫn bạn đồng hành rời , chỉ thể ăn thật là khó chịu.
Công việc xẻ thịt do Trịnh Nguyệt và Lục Thiền phụ trách, những khác hỗ trợ.
Lục Thiền dùng d.a.o nhỏ mà dùng d.a.o phẫu thuật, ở nhà cô vẫn dùng d.a.o phẫu thuật để cắt thịt.
"Giỏi quá, thịt xương đều cạo sạch sẽ." Trịnh Tinh bỏ thịt Lục Thiền cạo gùi, lát nữa bọn họ sẽ đến suối nhỏ nướng thịt mới về nhà.
Sau khi xẻ thịt hai con hươu xong, Triệu Tuế Tuế và những khác về phía suối nhỏ.
Oan gia ngõ hẹp, bên suối nhỏ .
TBC
Dương Hải Đào đang cởi trần lau bên suối, thấy Triệu Tuế Tuế và những khác tới, vội vàng mặc quần áo.
Cho dù Dương Hải Đào mặc quần áo nhanh đến , Triệu Tuế Tuế vẫn thấy vết thương lưng , đều là vết thương mới chồng lên vết thương cũ, nhưng Dương Hải Đào ở núi Hoa Lương, thế giới cũng nhỏ quá đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-694.html.]
Lục Thiền thấy Triệu Tuế Tuế chằm chằm bóng lưng Dương Hải Đào, bèn : "Bây giờ Dương Hải Đào đang ở đại đội Hướng Dương, do ảnh hưởng từ bố nên cuộc sống ở đại đội Hướng Dương dễ chịu gì, lúc tìm Diệu Diệu từng thấy mấy tên du côn của đại đội Hướng Dương bắt nạt mấy ."
"Hóa Dương Hải Đào là đại đội Hướng Dương ." Triệu Tuế Tuế nghĩ đến hai bà cháu nhờ xe hồi đầu năm, lúc đó nơi họ đến là công xã Hướng Dương, cô ngờ bọn họ là của đại đội Hướng Dương.
Triệu Tuế Tuế xổm xuống rửa mũi tên, nghĩ thầm núi Hoa Lương thật náo nhiệt, hôm qua là thanh niên trí thức của đại đội Hướng Dương đến, hôm nay là thanh niên trí thức của nông trường đến, ngày mai đám trẻ con của đại đội Hướng Dương đến ,"Người đến núi Hoa Lương càng ngày càng nhiều."
" , là chúng đến núi Tiểu Lê?" Chu Thiến Thiến cũng nhận , bọn họ đến núi Hoa Lương cơ bản đều gặp ai.
"Trên núi Tiểu Lê con mồi nào, chỉ thể bắt chim bồ câu thôi." Triệu Tuế Tuế nhắc nhở Chu Thiến Thiến, thỏ rừng núi Tiểu Lê tinh ranh mà lượng ít, khả năng bọn họ tay xuống núi cao.
" , giá mà núi Hoa Lương cũng rào thì ." Chu Thiến Thiến cho một nắm bột ngô thịt cắt miếng, như nướng lên thịt sẽ mềm hơn.
"Khả năng rào thấp, dù núi Hoa Lương và núi đại đội Hướng Dương nối liền với ." Trịnh Nguyệt nhóm lửa xong thì bắt đầu nướng thịt xiên.
Tiểu Hôi xổm một bên chảy nước miếng, hai mắt rời khỏi xiên thịt trong tay Trịnh Nguyệt.
"Nè, hai xiên chỉ rắc muối, cũng cháy, cho Tiểu Hôi ăn ." Trịnh Nguyệt đưa hai xiên cho Triệu Tuế Tuế, Tiểu Hôi chỉ ăn thịt nướng rắc muối, nhất là nên đụng gia vị gì cả.
Triệu Tuế Tuế cầm mỗi tay một xiên thịt nướng cho Tiểu Hôi ăn, mùi thịt nướng tỏa thu hút Ninh gia Thải và những khác đến.
Thanh niên trí thức nông trường thấy Triệu Tuế Tuế đưa thịt nướng đến bên miệng Tiểu Hôi, định lên tiếng nhắc nhở thì thấy nó ăn hai miếng bụng.
"Cái đó, thịt nướng của ch.ó ăn ." Bạch Lệ Phỉ thấy Tiểu Hôi ăn thịt, lên tiếng nhắc nhở Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế liếc nhóm thanh niên trí thức nông trường, : "Vốn dĩ là cho ch.ó ăn mà."
Bạch Lệ Phỉ , ý nghĩ đầu tiên là nhầm, nhưng thấy Triệu Tuế Tuế vứt que ăn xong sang một bên, tiếp tục đưa xiên thịt nướng tay còn đến bên miệng con ch.ó mới nhận nhầm, trong lòng cô thật xót xa,"Mọi lãng phí quá, thể cho ch.ó ăn thịt ngon như ."
" thích, thịt là của , cho ai ăn thì cho." Triệu Tuế Tuế Bạch Lệ Phỉ với vẻ vui, Tiểu Hôi ăn gì thì liên quan gì đến cô , hươu đều là do Tiểu Hôi tìm .
"Vậy cũng quá lãng phí, nhiều thịt như , tại lúc nãy chúng đổi, đồng ý." Bạch Lệ Phỉ Triệu Tuế Tuế với vẻ mặt đồng tình, đó sang xiên thịt trong tay Trịnh Nguyệt, mùi vị thật sự thơm.
"Muốn ăn thịt thì tự mà săn, thì đến cửa hàng bách hóa mua, chúng ăn , phiền tránh ." Triệu Tuế Tuế chuyện với bọn họ nữa, trực tiếp đuổi .
Triệu Tuế Tuế đuổi thẳng thừng như , nhóm thanh niên trí thức nông trường đều thức thời rời , chỉ Bạch Lệ Phỉ là nhúc nhích.
"Sao , chúng thể bỏ tiền mua thịt của bọn họ, thương lượng thêm chút là , thể thêm tiền... Chờ với." Bạch Lệ Phỉ còn níu kéo bạn đồng hành, thấy bọn họ đầu , cô chỉ thể chống gậy theo.
"Cho , cay đấy." Trịnh Nguyệt đưa hai xiên thịt cho Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế nhận lấy, c.ắ.n một miếng vội vàng nhả , miếng thịt nhả Tiểu Hôi nhanh chóng ăn bụng,"Nóng quá."
" định nhắc , ai ngờ ăn nhanh như ." Trịnh Nguyệt trừng mắt Triệu Tuế Tuế.
" đang nghĩ bạn của Bạch Lệ Phỉ chịu đựng cô nhỉ, bọn họ đến nông trường bao lâu ?" Triệu Tuế Tuế để ý đến Tiểu Hôi đang nũng, miếng thịt rơi từ miệng cô là phúc lợi lắm .
"Em , bọn họ đến mùa gặt hè." Lục Thiền nuốt miếng thịt trong miệng xuống, kể chuyện thanh niên trí thức nông trường đến thời điểm diễn chiến dịch song hành.