Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 692
Cập nhật lúc: 2025-10-16 12:57:07
Lượt xem: 152
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm nay, khi Triệu Tuế Tuế tỉnh thì giường mấy Chu Thiến Thiến, xem là mới định gọi Triệu Tuế Tuế dậy.
"Này, tỉnh thì mau dậy , chúng đến núi Hoa Lương." Chu Thiến Thiến rụt tay .
"Đến núi Hoa Lương gì?" Triệu Tuế Tuế vẫn còn ngái ngủ, nhớ cuộc hẹn ngày hôm qua.
"Đánh hươu chứ, chúng hẹn là đ.á.n.h hươu ? Mau tỉnh nào." Chu Thiến Thiến lay lay vai Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế mở máy thành công,"Nhớ , ngoài , quần áo."
"Vậy nhanh lên đấy, đừng ngủ tiếp đấy nhé." Chu Thiến Thiến nghĩ đến cô đến gọi Triệu Tuế Tuế dậy, Triệu Tuế Tuế đều ngoan ngoãn đồng ý, kết quả là những quần áo mà còn ngủ tiếp.
"Biết , năm phút." Triệu Tuế Tuế giơ tay hiệu sẽ tái phạm.
Mấy Chu Thiến Thiến rời khỏi phòng Triệu Tuế Tuế, sân chơi với Tiểu Hôi.
Triệu Tuế Tuế mặc quần áo tiếng ngoài sân, mới nhớ quên mất một chuyện quan trọng, mặc quần áo chỉnh tề khỏi phòng, hỏi Chu Thiến Thiến: "Thiến Thiến, nghiệp ?"
Vì chuyện của bà cụ Triệu, Triệu Tuế Tuế ở kinh đô chờ Chu Thiến Thiến nghiệp.
TBC
Chu Thiến Thiến gật đầu,"Ban đầu nhà trường chịu cấp bằng nghiệp, cha tớ nhờ chạy vạy, bên tớ cũng nộp đơn xin nhập ngũ, trường quân đội đặc cách cho tớ nghiệp."
Triệu Tuế Tuế Chu Thiến Thiến kể về chuyện nghiệp gian nan, may mà cuối cùng cũng thành công,"Khi nào nhập ngũ?"
"Mùng 1 tháng 9, ở ngay quân khu Tung Sơn, canh gác cửa nhà." Chu Thiến Thiến xoa xoa bụng Tiểu Hôi, nghiệp trường quân đội, quân đội sẽ là cấp đại đội hoặc cao hơn, bây giờ cô nhập ngũ chỉ thể lính quèn, nhưng cơ hội thăng chức lớn, đợi một năm mới .
"Cố gắng lên, trân trọng 20 ngày tự do còn ." Triệu Tuế Tuế vỗ vai Chu Thiến Thiến, với bằng cấp của Chu Thiến Thiến, thăng chức quả thật dễ dàng hơn những khác, dù trình độ văn hóa trong quân đội bây giờ cao.
Chờ Triệu Tuế Tuế ăn sáng xong, nhóm chị em bắt đầu lên đường đến núi Hoa Lương, nhóm chị em đều từng đ.á.n.h hươu, mục tiêu lớn như nên chút phấn khích.
Đi qua cánh cửa nhỏ đến nông trường, nhóm Triệu Tuế Tuế gặp một đám ở chân núi.
"Bọn họ là thanh niên trí thức đến nông trường." Vương Thủy Hoa giải thích với Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế gật đầu, cởi dây xích cho Tiểu Hôi tiếp tục tìm hươu.
Mấy thanh niên trí thức thấy con ch.ó to như Tiểu Hôi xông , theo bản năng lùi về , nhưng Tiểu Hôi chẳng thèm bọn họ, chạy một mạch lên núi.
"Đi thôi." Trịnh Nguyệt dẫn đầu đuổi theo Tiểu Hôi, gọi các cô gái khác theo.
Triệu Tuế Tuế tay cầm cung, lưng đeo ống tên, nếu bộ đồ khác thì giống hệt thợ săn thời xưa.
"Này cô gái, xin dừng bước." Ninh Gia Thải thấy vũ khí của Triệu Tuế Tuế, nghĩ đến con mồi núi Hoa Lương, vội vàng gọi giật .
Triệu Tuế Tuế đầu , mấy Chu Thiến Thiến cũng , dù ở đây nhiều cô gái, ai gọi ai.
"Cô gái mặc đồ lao động, đeo túi đựng tên, xin dừng bước." Ninh Gia Thải thấy Triệu Tuế Tuế đầu , đổi cách gọi.
Triệu Tuế Tuế đành dừng , hỏi: "Có chuyện gì?"
Ninh Gia Thải ngẩn khi thấy khuôn mặt xinh của Triệu Tuế Tuế, ngập ngừng một lát : "Mấy cô định săn ?"
Triệu Tuế Tuế giơ cây cung trong tay lên, chuyện rõ như ban ngày, nhưng vẫn gật đầu: "Ừ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-692.html.]
"Cái , chúng thể cùng ?" Ninh Gia Thải dứt lời, cảm nhận sát khí từ mấy cô gái phía , nhưng vẫn Triệu Tuế Tuế, cảm nhận , trong nhóm cô gái , Triệu Tuế Tuế là dẫn đầu.
Trịnh Tinh giành khi Triệu Tuế Tuế mở miệng: "Không , nhóm chúng đủ ."
"Vậy... thôi." Ninh Gia Thải chút thất vọng, thể , ngoài hai cô gái nhỏ tuổi, bốn cô gái còn đều võ.
"Đi nhanh, sắp thấy Tiểu Hôi ." Trịnh Nguyệt buông kính viễn vọng xuống, giục đuổi theo.
Nhóm Triệu Tuế Tuế tiếp tục lên đường, để ý đến mấy thanh niên trí thức nữa, bọn họ thấy Tiểu Hôi, đều dựa Trịnh Nguyệt chỉ đường.
Đến bên dòng suối nhỏ mà đàn hươu từng nghỉ ngơi hôm qua, nơi yên tĩnh, gì cả.
"Ở đây." Trịnh Nguyệt từ trong bụi cây chui , vẫy tay với chui .
Đi qua bao nhiêu bụi cây, Triệu Tuế Tuế xuống chân núi mới phát hiện đây là đầu tiên leo lên cao như .
Trịnh Nguyệt dẫn Tiểu Hôi trở về,"Ngay gần đây thôi, cách chúng 200 mét."
Lục Thiền lau ống kính viễn vọng, 200 mét xa: "Lại thêm 100 mét nữa , nếu hươu chạy mất là thấy ."
"Ừ, thêm 100 mét nữa." Trịnh Nguyệt suy nghĩ một chút đồng ý.
Lúc nhóm Triệu Tuế Tuế tiếp tục về phía , bất ngờ một con hươu xông thẳng về phía bọn họ.
Triệu Tuế Tuế lập tức giương cung bắn, con hươu ngã xuống.
Thấy đồng loại b.ắ.n c.h.ế.t, những con hươu còn lập tức tản , tránh xa Triệu Tuế Tuế, Trịnh Nguyệt cầm đá chạy đến chỗ con hươu bắn, đập một nhát thật mạnh, kết liễu nó.
Triệu Tuế Tuế nhắm một con hươu khác, b.ắ.n một mũi tên.
Chu Thiến Thiến và Vương Thủy Hoa chạy tới, dùng cách tương tự kết liễu con hươu.
"Chị Tuế Tuế, đang về phía , hình như là ba hôm qua." Lục Thiền treo cây, báo cho .
Lâm lão tứ cũng thấy Lục Thiền cây, bước nhanh hơn.
Vượt qua bụi cây, ba thấy hai con hươu đất, khỏi giật , bọn họ mai phục hai ngày trời mà săn con hươu nào, mà sáu cô gái .
Lâm lão tứ xung quanh, thấy bóng dáng đàn ông nào, ngập ngừng hỏi: "Là mấy cô săn ?"
" săn đấy." Triệu Tuế Tuế xoay xoay cây cung trong tay.
Lâm lão tứ nhận Triệu Tuế Tuế, nhớ đến đầu gặp mặt, cô đ.á.n.h cho một cái, còn mất sạch đồ cổ và vàng, sắc mặt sa sầm: "Thì là cô, trai cô ?"
"Là đấy, trai ở gần đây, lát nữa sẽ đến, ngờ ông tù ." Triệu Tuế Tuế mỉa, chuyện Lâm lão tứ buôn lậu bắt ở huyện bọn họ cũng náo loạn một thời gian.
Lâm lão tứ để ý đến lời của Triệu Tuế Tuế, trong lòng đang tính toán xem ba bọn họ cướp hai con hươu , thấy rõ ràng, xung quanh ai khác, Triệu Lập Võ chắc chắn là do Triệu Tuế Tuế bịa .
Trong ấn tượng của Lâm lão tứ, Triệu Tuế Tuế vẫn là cô bé yếu đuối cần trai bảo vệ, ngờ cô đổi .
"Đồ núi, ai thấy đều phần, mấy cô nhường cho chúng một con ." Dương Phan Tử chằm chằm con hươu Trịnh Nguyệt đang xử lý, định cướp trắng trợn.