Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 578

Cập nhật lúc: 2025-10-12 22:10:11
Lượt xem: 171

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồ Chiêu Đệ lời vô sỉ của Triệu Tuế Tuế cho cả kinh nhảy dựng lên,"Cô cái rắm gì mà ăn, hôm qua bồi thường cho cô ?"

"A, hôm qua là đền cho , còn tưởng rằng là thím tặng cho ." Triệu Tuế Tuế hì hì Hồ Chiêu Đệ, còn tháo bao tay bảo hộ xuống vỗ vỗ quân trang , xu thế đối phương thêm câu nào nữa sẽ giở trò.

Hồ Chiêu Đệ thật sự lo lắng Triệu Tuế Tuế thể những lời khó gì, chỉ thể cúi đầu tiếp tục việc.

Những xung quanh đang yên lặng hóng chuyện lập tức cảm thấy mất mặt, ngờ Triệu Tuế Tuế mạnh mẽ như , giải quyết vấn đề nhanh như .

Triệu Tuế Tuế đương nhiên xung quanh đang lặng lẽ hóng chuyện, nhưng cô trò .

Buổi trưa, Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ trở đại đội thì phát hiện lối thông sân lắp một cánh cửa mới.

Đại đội trưởng từ bên trong , thấy Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ, ,"Vốn dĩ cánh cửa lắp ở một gian phòng khác cho các cháu, nhưng bây giờ chỉ thể lắp ở chỗ , hai đứa ngoài nhớ đóng cửa."

Nói xong, đại đội trưởng đưa một cái chìa khóa cho Triệu Lập Võ rời .

Triệu Tuế Tuế cửa sân mới lắp đặt, rõ ràng là một kích thước của cửa phòng bên trong nên đại đội trưởng dối, nhưng thêm cánh cửa bọn họ cũng thể yên tâm hơn một chút, bởi vì đó là nhà kho, tường rào sân cao, nếu thang trèo tường thì khả năng cao là sẽ ngã gãy chân.

"Không đúng, đại đội trưởng lắp cửa sân cho chúng , gì đó kỳ lạ." Triệu Lập Võ đóng cửa sân , phát hiện nơi dấu vết lắp đặt cửa, hẳn là đó cửa đó phá hoặc hỏng.

"Chẳng lẽ đại đội Phong Thu xuất hiện kẻ trộm?" Triệu Tuế Tuế nghĩ cửa là dùng để đề phòng khác đột nhập, đột nhiên lắp cửa sân quả thật chút bình thường.

Triệu Lập Võ dùng tảng đá chèn cửa sân , như gió mới thể lùa nhiều hơn một chút,"Chiều nay hỏi thăm xem , giờ nấu cơm ."

Bà Hoa Kỳ cửa sân, Triệu Tuế Tuế ngày thường đến sớm hôm nay đến đổi rau, trong lòng chút lo lắng.

Hoa Xuân Phân cơm trưa xong liền thấy bà nội thỉnh thoảng về phía cửa sân, bèn hỏi,"Bà, bà đang đợi ai ?"

"Đợi Triệu Tuế Tuế... tới." Bà Hoa Kỳ qua hàng rào thấy Triệu Tuế Tuế tới, lập tức lên.

Triệu Tuế Tuế xách giỏ thì thấy một đàn ông cũng ở trong sân, nhớ tới lời Hoa Tiếu Quân đó, hẳn là trai của Hoa Kỳ,"Bà Hoa Kỳ, cháu đến đổi rau đây ạ."

"Ừ, để bà hái cho." Bà Hoa Kỳ nhận giỏ trong tay Triệu Tuế Tuế, định hái rau cho cô, thấy cháu trai bên cạnh,"À, đây là cháu trai lớn của bà, tên là Hoa Xuân Phân."

"Chào Hoa Xuân Phân, là Triệu Tuế Tuế." Triệu Tuế Tuế chào Hoa Xuân Phân.

TBC

Hoa Xuân Phân đáp lễ,"Bà, để cháu hái cho."

Đợi Triệu Tuế Tuế rời , Hoa Xuân Phân mới nhớ cái tên Triệu Tuế Tuế từng ở trong quân đội,"Bà, Triệu Tuế Tuế đang học ở Học viện Quân sự ạ?"

"Cái thì bà nhớ rõ lắm, nó là sinh viên trường quân đội thì đúng." Bà Hoa chỉ nhớ Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ là sinh viên trường quân sự, còn học trường nào thì bà quên mất .

"Chắc , lúc ở trong quân đội cháu Triệu Tuế Tuế là một tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa cừ khôi, tuổi tác cũng trùng khớp." Hoa Xuân Phân bóng lưng Triệu Tuế Tuế với vẻ ngưỡng mộ, cô học khoa ngoại ngữ của Học viện Quân sự, học ngành tác chiến thì thật đáng tiếc.

Bà Hoa Kỳ từng trải qua chiến tranh loạn lạc, tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa là gì,"Cô bé đó lợi hại thật đấy."

"Năng lực cũng , hai em họ đúng là hạt giống để lính đặc chủng." Hoa Xuân Phân phục vụ ở Sư đoàn 81 ở kinh đô, trở về là do chọn tiểu đoàn đặc chủng, tranh thủ thời gian khi huấn luyện về nhà thăm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-578.html.]

Lúc Triệu Tuế Tuế đường, cô phát hiện đa cửa sân các nhà đều đóng, đoán chừng đại đội Phong Thu kẻ trộm.

Bé Trâu vội vàng từ núi xuống, thấy Triệu Tuế Tuế thì dắt trâu tới,"Chị Tuế Tuế."

Triệu Tuế Tuế dáng vẻ của Bé Trâu, đưa tay túi, lấy từ trong gian một viên kẹo đưa cho bé,"Trong đội xảy chuyện gì ?"

Bé Trâu hì hì nhận lấy, kể chuyện tối hôm qua ba nhà mất lương thực.

"Chị ." Triệu Tuế Tuế gật đầu, nghĩ buổi sáng lúc thấy ai nhắc tới, tin tức lan truyền chậm thật đấy, những việc lười biếng thường thích buôn chuyện .

Trở văn phòng đại đội, cô thấy các đồng chí công an mặc đồng phục từ văn phòng bước , hai bên gật đầu chào , Triệu Tuế Tuế liền sân .

"Cô là ai ?" Công an viên Tiểu Liễu hỏi đại đội trưởng.

"Sinh viên của Học viện Quân sự đến đây tham gia hoạt động." Đại đội trưởng gượng gạo, trong lòng chút trách cứ đội viên báo công an, nếu kẻ trộm ở đại đội Phong Thu, danh hiệu tiên tiến sẽ đến lượt đại đội bọn họ nữa.

Triệu Tuế Tuế rửa rau xong, bưng bếp, đó kể chuyện đại đội Phong Thu kẻ trộm cho trai ,"Lần là mất lương thực, quần áo thể mặc nhưng bụng thì nhịn đói ."

"Chuyện ... Không ngờ đại đội Phong Thu cũng yên bình như nghĩ." Triệu Lập Võ cho dầu nồi, đợi dầu nóng thì cho tỏi .

Triệu Tuế Tuế nhấc rau trong giỏ lên cho ráo nước, đợi nước nhỏ gần hết thì đổ nồi,"Có thể là lúc cày bừa vụ xuân đều bận rộn xuống ruộng việc, thời gian rảnh rỗi để trộm cắp."

Bác Dương ngửi thấy mùi dầu ăn thơm phức, về phía sân văn phòng đại đội, ngờ Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ xào rau cũng cho nhiều dầu ăn như , trong lòng nghĩ thể thử xem , con dâu điều kiện gia đình như thật sự hiếm , lỡ con trai lấy , bố vợ nâng đỡ, cuộc sống cũng lo lắng gì.

Ai ở đại đội Phong Thu mà chẳng Triệu Lập Võ thương yêu em gái, thể thấy bố Triệu Tuế Tuế còn cưng chiều hơn.

Quả nhiên, lúc chiều , Triệu Tuế Tuế thấy mấy bà buôn chuyện đang bàn tán về chuyện mất lương thực tối hôm qua, xem tin tức lan truyền chậm, mà là ngay từ đầu ai .

Chỉ điều Triệu Tuế Tuế phát hiện bác Dương tham gia buôn chuyện, ngược còn tiến gần bắt chuyện với cô.

Triệu Tuế Tuế bác Dương ý đồ, đang cố tình tạo dựng mối quan hệ, nhưng đối phương thẳng, cô cũng lười vạch trần, thỉnh thoảng đáp vài câu, dần dần cảm thấy gì đó đúng, bác Dương rõ ràng đang thăm dò gia cảnh nhà cô, xem ý với trai cô .

Triệu Tuế Tuế nhớ nhầm, bác Dương một cô con gái đang học cấp hai, tuổi tác cũng bằng trai cô, đều sinh năm 1949.

Bác Dương thấy Triệu Tuế Tuế quá nhiệt tình, bèn ngừng chuyện, nghĩ bụng cứ từ từ tính.

Đột nhiên, trong đám đông vang lên một tiếng hét.

"Tên trộm c.h.ế.t tiệt, dám cả gan đến nhà tao ăn trộm, ngon thì ăn lương thực của tao xem nghẹn c.h.ế.t !"

Triệu Tuế Tuế sang, mới nhớ đó là ai, bà là nông dân trung nông, giải phóng gia cảnh cũng khá giả.

"Bình tĩnh , công an đến điều tra , chắc chắn sẽ tìm thôi." Bác Long an ủi.

Bác Đông ôm n.g.ự.c thở dốc, vẫn nuốt trôi cục tức , bèn phịch xuống đất.

 

Loading...