Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 574
Cập nhật lúc: 2025-10-12 22:10:07
Lượt xem: 146
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tìm ?" Triệu Tuế Tuế hai nhà tay trở về, vẫn lên tiếng hỏi.
Triệu Lập Võ lắc đầu,"Chưa."
"Đi, chúng tìm đại đội trưởng." Triệu Tuế Tuế định nhịn vụ .
Trong nhà đại đội trưởng, tin Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ mất quân trang, ông nhíu mày.
"Thật sự mất ?"
"Là thật ạ, đại đội trưởng. Quân trang là do bộ đội phát, nếu kẻ lợi dụng chuyện thì cháu dám chắc. Nếu việc giải quyết , cháu chỉ thể đến công xã nhờ công an hỗ trợ thôi." Triệu Tuế Tuế rõ mức độ nghiêm trọng, đó mới đề cập đến việc nhờ công an.
"Cái ... cháu đừng vội, chú nhất định sẽ tìm giúp." Đại đội trưởng tính nghiêm trọng của việc mất quân trang, lập tức dậy ngoài.
Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ lặng lẽ theo , đầu tiên đại đội trưởng tìm chính là Hồ Chiêu Đệ.
"Đại đội trưởng đến , chuyện gì ?" Hồ Chiêu Đệ thấy sắc mặt đại đội trưởng , trong lòng chút bất an, là trừ điểm công .
Đại đội trưởng chắp tay lưng : "Xuân Phát Nương, sáng nay cô mượn quân trang của Đại Triệu."
Hồ Chiêu Đệ đại đội trưởng từ , bắt đầu Triệu Lập Võ keo kiệt: "Ông xem, cho mượn thì thôi, còn viện cớ, là thể cho mượn mà."
"Cậu Đại Triệu cho mượn đó cô... tự ý lấy?" Ánh mắt đại đội trưởng mang theo sự dò xét, Hồ Chiêu Đệ dối .
Hồ Chiêu Đệ hiểu , nhưng cũng hiểu ý của đại đội trưởng, đây là bà ăn trộm,"Ai lấy, lấy."
"Lấy trộm quân trang là phạm pháp, cô thật cô lấy , bây giờ trả chuyện sẽ êm xuôi, nếu bây giờ , đến lúc đó cũng giúp cô ." Đại đội trưởng Hồ Chiêu Đệ dối .
" lấy, đồ đạc mất tại nghi ngờ ?" Hồ Chiêu Đệ tức giận , vốn dĩ buổi sáng Triệu Lập Võ cho mượn quân trang khiến bà vui .
Đại đội trưởng thấy dáng vẻ của Hồ Chiêu Đệ vẻ giống dối, chỉ đành đến những nhà ở gần đại đội hỏi thăm: "Thôi , cô là ."
Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ thấy đại đội trưởng , cùng tiến lên hỏi.
"Hồ Chiêu Đệ bà lấy, hỏi những nhà gần đại đội xem ." Đại đội trưởng thở dài, chắp tay lưng .
"Tuế Tuế, nếu quần áo mặc qua , tìm về mặc nữa ?" Triệu Lập Võ theo đại đội trưởng, nhỏ giọng hỏi em gái.
"Chưa , xem tình hình." Triệu Tuế Tuế thích lạ mặc đồ của .
Lần họ đến mang theo ba bộ quần áo, một bộ quân trang, một bộ đồ lao động cũ và một bộ quần áo cũ giặt đến bạc màu. Quân trang chắc chắn gió thổi bay, lúc phơi quần áo cô xỏ tay áo và ống quần để phơi.
Vì đại đội trưởng hỏi thăm nên đều Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ mất quần áo, hơn nữa còn mất một chiếc áo mới.
Lần trong đại đội Thu Phong bắt đầu lo lắng, sợ đến lúc nào đó sẽ mất đồ, thời buổi nhà quê như họ cả năm chắc một bộ quần áo mới.
Hỏi một vòng những nhà ở xung quanh đại đội mà vẫn tìm thấy quân trang, đại đội trưởng bảo hai em cho ông thêm một ngày để tìm hiểu kỹ càng.
Không còn cách nào khác, Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ chỉ đành đồng ý, dù hiện tại họ còn ở đại đội Thu Phong vài tháng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-574.html.]
Đại đội trưởng Hoa thế là lắm , chỉ sợ gặp kiểu đại đội trưởng độc tài, gì thì , ít nhất đại đội trưởng Hoa cũng đồng ý giúp đỡ và bắt tay hành động.
Kiểu đại đội trưởng độc tài thường xuất hiện ở những đội sản xuất sâu trong núi, lên xã cũng leo núi lội suối mất hai ba tiếng đồng hồ, vì cách xa xôi nên thanh niên trí thức khiếu nại cũng khó.
TBC
Triệu Tuế Tuế càng tìm thấy muộn thì quân trang càng dễ mặc,"Anh hai, chúng tự tìm."
"Tìm thế nào, bây giờ manh mối nào cả." Triệu Lập Võ nhào bột , nghĩ đến việc đại đội trưởng tìm kiếm cả buổi mà thu hoạch gì.
"Em cách, chúng hỏi những rảnh rỗi nhất đại đội Thu Phong." Triệu Tuế Tuế cầm hai nắm kẹo trái cây định .
Triệu Lập Võ thấy kẹo trong tay em gái, lập tức hiểu em tìm ai,"Em , hấp bánh bao xong sẽ ngay."
"Vâng." Triệu Tuế Tuế gật đầu, mang theo kẹo ngoài.
Cô bé thẳng đến bờ sông, hướng về phía Ngưu Oa Tử vẫy tay: "Ngưu Oa Tử, đây."
Ngưu Oa Tử đang rửa chân, thấy tiếng gọi, bé suy nghĩ một chút vẫn mang dép rơm ,"Chị Tuế Tuế, tìm em việc gì ạ?"
"Ngưu Oa Tử, em chuyện quân trang của chị mất chứ?" Triệu Tuế Tuế lấy một viên kẹo, bóc vỏ kẹo.
Nhìn thấy kẹo, mắt Ngưu Oa Tử sáng lên, bé nuốt nước bọt, gật đầu lia lịa: "Biết ạ, còn cả chiếc áo mới của chị Hoa Kiều Kiều cũng mất nữa."
"Em nhờ các bạn nhỏ khác giúp chị, nếu ai tìm quân trang, chị cho năm viên kẹo, ai cung cấp manh mối hữu ích, chị cho hai viên." Triệu Tuế Tuế vỗ vỗ túi áo, tiếng sột soạt của giấy gói kẹo khiến Ngưu Oa Tử càng thêm nóng lòng.
"Chị đợi em, em tìm ngay đây." Ngưu Oa Tử nhận lấy viên kẹo Triệu Tuế Tuế đưa, cất túi xoay chạy .
Triệu Tuế Tuế tựa gốc cây, Ngưu Oa Tử chuyện với một bé khác đang chơi đùa nước, đó bé chạy mất.
Nhìn thấy Triệu Tuế Tuế, Ngưu Oa Tử từ xa giơ tay hiệu: "Chị Tuế Tuế, em sẽ tìm giúp chị."
"Đi , chị ở đây đợi." Triệu Tuế Tuế tìm một cành cây nhỏ, dùng d.a.o gọt nhọn một đầu, nãy cô thấy trong sông cá.
Lúc Triệu Lập Võ đến bờ sông, thấy em gái đang nước,"Thế nào ?"
"Ngưu Oa Tử tìm , nếu như bọn họ tìm thấy thì e là khó tìm ." Nói xong, Triệu Tuế Tuế dùng cành cây nhọn đ.â.m xuống nước, bắt một con cá đen.
"Cá đen kho đậu phụ nhé?" Triệu Lập Võ dùng cỏ lau luồn qua miệng con cá đang giãy giụa, treo lên.
Triệu Lập Võ ăn cá nấu mẻ hoặc cá nấu chua hơn, nhưng giá đỗ , dưa chua cũng , sáng nay họ mua một miếng đậu phụ ở công xã, định bụng kho với thịt bằm, bây giờ cá đen thì kho cá .
"Cũng ạ, thịt bằm để dành, con cá hôm nay ăn là hỏng mất." Triệu Tuế Tuế xoay xoay cành cây nhọn trong tay, vấn đề là do dụng cụ phù hợp, cành cây tay là thấy máu, giữ cá.
"Lên bờ ." Triệu Lập Võ thấy Ngưu Oa Tử dẫn theo mấy đứa trẻ khác chạy tới từ xa, chắc là tin tức .
Triệu Tuế Tuế cũng thấy, cô lên bờ, giũ nước chân giày , Ngưu Oa Tử thở hổn hển hỏi: "Tìm ?"
"Hộc... Hộc, tìm... tìm thấy ." Ngưu Oa Tử thở , kể chuyện về những xuất hiện ở đại đội sáng nay.