Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 553

Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:23:25
Lượt xem: 175

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Chi Kỳ và Uông Khải cùng lên cây, quả nhiên phát hiện cây treo một .

Người lính cây cũng nhiều, chỉ chỉ Triệu Tuế Tuế,"Cô gái nhỏ b.ắ.n trúng."

Uông Khải xong, liếc Triệu Tuế Tuế: "Tề Chi Kỳ, thôi, trong rừng chỉ một con thỏ tuyết."

Triệu Tuế Tuế nhấc thỏ tuyết lên, ước lượng,"Khoảng hơn ba cân, nhiều thịt lắm."

Triệu Lập Võ lên phía , nhận lấy ước lượng,"Đủ ăn một bữa, Uông Khải bọn họ ?"

Triệu Tuế Tuế kể chuyện hai phe cùng trúng một con thỏ tuyết," cuối cùng thỏ tuyết là em b.ắ.n trúng."

"Hừ, Uông Khải cứ xem thường nữ sinh, sớm muộn gì cũng sẽ bại tay nữ sinh." Triệu Lập Võ bóng lưng Uông Khải rời , hừ lạnh một tiếng.

"Chưa chắc , em đ.á.n.h Uông Khải nhiều như , vẫn phục." Triệu Tuế Tuế Uông Khải, rõ ràng cô đ.á.n.h bại nhiều như mà vẫn thể tự thôi miên bản là phụ nữ chỗ nào , đúng là một kiểu cố chấp.

"Mặc kệ , chúng tìm xem vật tư khác ." Triệu Lập Võ nhấc túi đựng vật tư lên, tiếp tục sâu trong rừng.

Vừa mới sâu trong rừng, mặt liền thấy một mũi tên bay thẳng về phía Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ.

Triệu Tuế Tuế lập tức kéo cung, b.ắ.n rơi mũi tên đang bay về phía , khi b.ắ.n hạ mũi tên lao tới, cô tiếp tục b.ắ.n về phía , ghim thẳng cây bên cạnh Uông Khải.

Mũi tên ghim cây, chấn động khiến đám băng tuyết cây rơi xuống.

Tề Chi Kỳ và Uông Khải vội vàng né tránh, cẩn thận va cây khác, luống cuống né tránh.

Triệu Tuế Tuế mũi tên phía b.ắ.n rơi, cô mũi tên sẽ b.ắ.n trúng cô và trai, nhưng cũng để Uông Khải yên , liền tặng một màn mưa băng tuyết.

Triệu Lập Võ thấy Uông Khải nhiều tìm em gái gây chuyện, liền đặt túi đựng thỏ và vật tư xuống, định xông lên đ.á.n.h .

"Anh!" Triệu Tuế Tuế lên tiếng ngăn cản.

Thân hình Triệu Lập Võ khựng , dừng hẳn.

"Anh, chúng thể hẹn đ.á.n.h , hiện tại cây còn huấn luyện viên đang theo dõi." Triệu Tuế Tuế xách theo thỏ và túi đựng vật tư đuổi theo, nhỏ giọng .

Triệu Lập Võ cũng hiện tại lúc tính sổ, chỉ thể từ xa Uông Khải giơ nắm đ.ấ.m lên thị uy.

Tề Chi Kỳ vạ lây, phủi phủi tuyết và băng , tức giận trừng mắt Uông Khải,"Uông Khải, nhỏ nhen như ? Đàn ông con trai chấp nhặt với một cô gái, đúng là giỏi lắm."

Nói xong, Tề Chi Kỳ rời .

Uông Khải ngờ chuyện thành thế , tự tin khả năng b.ắ.n cung của , chắc chắn sẽ Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ thương, ngờ Triệu Tuế Tuế phản ứng nhanh như , trực tiếp b.ắ.n trả một mũi tên, khiến bẽ mặt.

Trong rừng lượt ít , Triệu Tuế Tuế phát hiện một túi vật tư, bên trong là nước sạch, dầu hỏa và diêm.

"Tuế Tuế, chúng về thôi." Triệu Lập Võ thấy càng ngày càng nhiều , bèn quyết định về , dù bọn họ cũng tìm ba túi vật tư, khác cũng cần thu thập vật tư.

Triệu Tuế Tuế gật đầu, theo trai khỏi rừng, đường còn nhặt ít cành cây rơi đất.

Bên ngoài rừng buộc ít ngựa, xem những trong rừng phần lớn đều cưỡi ngựa đến đây.

Trở doanh địa, Triệu Tuế Tuế thấy lều của bọn họ dựng xong, hành lý cũng để gọn gàng trong lều,"Hoa Hoa, Nguyên Thịnh và Thẩm Tiểu Na ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-553.html.]

"Nguyên Thịnh bắt cá, Thẩm Tiểu Na nhặt củi." Vương Thủy Hoa đang xách nước trở về, thấy Triệu Tuế Tuế lấy hộp diêm mới nhớ tới củi lửa của bọn họ sớm phụ đạo viên thu hồi.

"Nhặt củi? Lúc nãy về thấy Thẩm Tiểu Na , hướng nào." Triệu Tuế Tuế tháo bó củi đang chở lưng ngựa xuống, những cành củi ẩm, lẽ hong một lúc mới đốt lên .

"Trước tiên nhóm lửa lên ." Triệu Lập Võ đổ một ít dầu hỏa lên cành củi, giúp cành củi nhanh chóng bắt lửa.

Mặc dù thêm dầu hỏa, nhưng vẫn hun một lúc khói mới chịu bén lửa.

Cũng may lúc mỗi tiểu đội nhận lều đều phát kèm theo một cái nồi sắt nhỏ.

Lúc Thẩm Tiểu Na cõng một bó củi lớn trở về, nước mới sôi, cho dù viên lọc nước, nhưng bọn họ vẫn đun sôi nước mới dám uống.

"Bên rừng đang tranh nhặt củi, ai nhặt thì trèo lên cây chặt." Thẩm Tiểu Na bỏ bó củi xuống, phủi phủi tuyết bám quần áo, đều là do những chặt cây cao rơi xuống.

"Buổi tối chắc chắn sẽ lạnh, chúng nên tích trữ thêm củi ?" Vương Thủy Hoa ba bó củi đất, lên tiếng.

"Nên tích trữ thêm một chút, chúng ăn tạm gì đó ." Triệu Tuế Tuế vốn định trả ngựa , bây giờ xem vẫn nên giữ dùng tiếp.

Nguyên Thịnh xách một con cá trở về, vui vẻ : "May mắn thật, chỉ là quần ướt."

"Nhanh đây hong khô quần áo." Triệu Lập Võ cho thêm ít củi đống lửa, bảo Nguyên Thịnh hong khô quần.

Vương Thủy Hoa nhận lấy con cá trong tay Nguyên Thịnh, trực tiếp dùng xẻng công binh đập c.h.ế.t ném sang một bên,"Tối nay hầm canh cá uống, như cả sẽ ấm áp."

"Ăn cơm , còn khảo hạch gì nữa , ăn no mới sức ứng phó." Triệu Tuế Tuế múc cháo bột mì bát, gọi chuẩn ăn cơm.

Lần lượt trở về doanh địa, thấy nhóm Triệu Tuế Tuế ăn cơm, khỏi chút hâm mộ, động tác tay cũng nhanh hơn ít.

Dần dần, phát hiện tìm thấy hộp diêm, liền bắt đầu mượn lửa những nhóm lửa.

Cả ngày hôm đó, huấn luyện viên và phụ đạo viên đều động tĩnh gì.

Buổi chiều, trong tiểu đội ngoài tìm thêm hai túi vật tư, bèn quyết định ngoài nữa.

Vương Thủy Hoa, Nguyên Thịnh và Thẩm Tiểu Na còn cưỡi ngựa, dạy cho bọn họ cưỡi ngựa mới .

Triệu Tuế Tuế dắt Vương Thủy Hoa, dẫn ngựa dạo quanh, truyền dạy kỹ thuật cưỡi ngựa mà cha cô dạy cho Vương Thủy Hoa: "Được , tự điều khiển ngựa về phía , chậm thôi, đừng vội."

Vương Thủy Hoa nuốt nước miếng, gật đầu với Triệu Tuế Tuế, lúc đối phương buông dây cương , cô nắm chặt lấy, nhỏ giọng : "Giá."

Con ngựa thở phì phò, nhấc vó về phía .

Những con ngựa của quân đội đều là ngựa qua huấn luyện, Triệu Tuế Tuế từng học cách phân biệt ngựa với Lôi Kính.

"Tuế Tuế, ngờ dễ dàng như ." Vương Thủy Hoa kinh ngạc đầu Triệu Tuế Tuế.

"Cưỡi ngựa cơ bản thì dễ dàng như đấy." Triệu Tuế Tuế tại chỗ, để Vương Thủy Hoa cưỡi ngựa vòng chỗ cô.

Vương Thủy Hoa cưỡi ngựa đến chỗ hẹn , kéo dây cương cho ngựa đầu, trong lòng thầm nghĩ đầu tiên cưỡi ngựa thuận lợi như .

Kết quả một giây liền thấy phía truyền đến tiếng ồn ào, ngẩng đầu lên, thì là Uông Khải đang thúc ngựa lao tới, đường thiếu chút nữa giẫm đạp lên khác.

TBC

"Thủy Hoa, mau !" Triệu Tuế Tuế lớn tiếng gọi Vương Thủy Hoa, ngay cả huấn luyện viên và phụ đạo viên cũng tay, lẽ ngựa của Uông Khải xảy sự cố gì , nên mới phát điên như .

 

Loading...