Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 531
Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:23:03
Lượt xem: 190
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Triệu Tuế Tuế sân huấn luyện, phát hiện 10 sân 5 sân chạy bộ. Cô thầm nghĩ đúng là nghiệp chướng mà.
Ngày đầu tiên phạt, đây chính là oai phủ đầu.
"Tuế Tuế, thật sự chạy bảy cây ?" Vương Thủy Hoa xoa bụng đói meo, sáu giờ nhà ăn mới ăn cơm tối, cô vẫn luôn chờ thời gian ăn cơm, ngờ huấn luyện viên Khương như sát thần giáng lâm.
"Chạy thôi, ở đây giống với doanh trại lắm, chúng chạy nhanh chừng còn thể kịp bữa tối." Triệu Tuế Tuế nhét một miếng chocolate tay Vương Thủy Hoa bắt đầu chạy.
Vương Thủy Hoa nhanh chóng ngậm kẹo miệng, chạy theo Triệu Tuế Tuế.
Lúc ở nhà họ Triệu, mỗi ngày Triệu Tuế Tuế chạy 5 km, thể chạy một cách dễ dàng, bây giờ thêm 2 km cũng .
Vương Thủy Hoa cũng , chạy theo tốc độ của Triệu Tuế Tuế, chờ đến khi bạn cùng phòng 201 đến, hai họ bắt đầu chạy vòng thứ hai.
Có lẽ là để thuận tiện cho việc phạt, một vòng sân huấn luyện vặn 1 km.
Chờ đến khi Triệu Tuế Tuế chạy đến vòng thứ năm, cô phát hiện sân huấn luyện trống bên cạnh đang lục tục , trong đó một là trai cô.
Triệu Lập Võ mặt cau sân huấn luyện, Nguyên Thịnh ghé tai một câu, đầu , quả nhiên thấy em gái ở sân huấn luyện 6.
Triệu Tuế Tuế Triệu Lập Võ, khổ, ý bảo chạy nhanh lên.
Trước khi tiếng chuông tan học vang lên, Triệu Tuế Tuế và Vương Thủy Hoa thành nhiệm vụ của huấn luyện viên Khương.
Huấn luyện viên Khương gì thêm, để hai họ tự do hoạt động.
Triệu Tuế Tuế rõ trong quân đội mà đ.â.m đầu chỗ c.h.ế.t thì sẽ huấn luyện viên phạt gãy lưng, cô định theo con đường ngoan ngoãn chính kiến.
"Nhanh lên, chúng ăn cơm, muộn là đông đó." Triệu Tuế Tuế đồng hồ lớn tòa nhà dạy học, còn 10 phút nữa là hết giờ.
Trong nhà ăn vắng tanh, Triệu Tuế Tuế kéo tay Vương Thủy Hoa chạy tới quầy lấy cơm.
Hai mới vững, cửa sổ mở từ bên trong, đ.á.n.h cơm thấy Triệu Tuế Tuế và Vương Thủy Hoa, : "Ồ, ngờ tân binh năm nay là hai nữ binh đầu tiên đến lấy cơm."
"Chú ơi, cháu lấy cơm ạ?" Triệu Tuế Tuế với ông.
"Được ." Người đ.á.n.h cơm Triệu Tuế Tuế, thấy cô nhỏ như liền nghĩ lát nữa múc cho cô nhiều hơn một chút.
Triệu Tuế Tuế thấy trong bát ba cái bánh bao, nuốt nước miếng, đang định ăn hết thì ông đưa thêm một cái bánh bao bát của cô.
TBC
Người đ.á.n.h cơm thấy Triệu Tuế Tuế nuốt nước miếng, tưởng cô đủ, thêm cho một cái: "Đủ cháu? Chưa đủ thêm nữa nhé, nhà ăn ăn bao no."
"Không..." Triệu Tuế Tuế đang định từ chối thì nghĩ đến trai còn đang chạy bộ, lát nữa ăn cơm , là lấy nhiều một chút, chừng thể mang cho , cô bưng bát cơm rời .
Triệu Tuế Tuế và Vương Thủy Hoa xuống bao lâu thì quầy bán cơm xếp hàng dài.
"Chúng ăn ." Triệu Tuế Tuế tiếng bụng Vương Thủy Hoa réo ầm ĩ, bội phục .
Vị trí là do Triệu Lập Văn chọn, dặn hai về cố gắng ở đây hoặc là gần đây.
"Tuế Tuế, lâu gặp." Lưu Hạo Dương bưng cơm tới, đặt bát xuống bắt đầu ăn.
"Anh Hạo Dương, lâu gặp." Triệu Tuế Tuế chào hỏi Lưu Hạo Dương, năm ngoái thi đậu Đại học Quân sự, hiện tại là sinh viên năm hai.
"Ăn nhanh lên, thời gian ăn uống hạn, ăn hết cũng mang ngoài, thừa một cái bánh bao trừ 1 điểm." Lưu Hạo Dương thấy Triệu Tuế Tuế ăn chậm rãi, liền lên tiếng nhắc nhở.
"Vâng, em ăn ngay đây." Triệu Tuế Tuế theo từng trải sẽ sai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-531.html.]
Tuy nhiên, dù ăn thế nào thì khẩu phần của Triệu Tuế Tuế cũng chỉ 2 cái bánh bao, cô vẫn luôn tìm kiếm hai trai, nhưng thấy .
"Nhanh lên, Diêm Vương đến !"
Không là ai , những đang ăn cơm bắt đầu tăng tốc.
Triệu Tuế Tuế bầu khí lây nhiễm, đưa tay ăn cái bánh bao thứ ba.
"Cho ." Lưu Hạo Dương ba miếng hai ngụm ăn hết một cái bánh bao, nhét nốt cái còn miệng.
Tiếng còi vang lên, những xung quanh đang ăn cơm lập tức dậy.
Triệu Tuế Tuế dậy theo, thấy Lưu Hạo Dương hai má phồng lên, trông buồn .
Không chỉ Lưu Hạo Dương, những xung quanh đều ít nhiều còn đồ ăn trong miệng.
Huấn luyện viên Nghiêm dẫn theo hai giữa các lối , hai theo phía ghi chép, lúc ngang qua Triệu Tuế Tuế, họ liếc mắt tiếp tục tuần tra.
Chờ ba khỏi, Lưu Hạo Dương mới bắt đầu nhai bánh bao trong miệng một cách khó khăn.
"Anh Hạo Dương, uống nước ." Triệu Tuế Tuế chạy đến chỗ lấy nước sôi, múc cho Lưu Hạo Dương một bát.
Cô nuốt miếng bánh bao cuối cùng, đầu tiên cảm thấy bánh bao khó nuốt đến .
Lưu Hạo Dương dạo sạch miệng, thở phào một : "Người là huấn luyện viên Nghiêm, quản lý kỷ luật đấy, ông sẽ kiểm tra nhà ăn đột xuất, lúc ông đến nhất đừng để thừa đồ ăn, vì Diêm Vương kiểu gì cũng sẽ bắt để phạt."
"Cảm ơn , em còn tưởng thể để dành cho trai em hai cái." Triệu Tuế Tuế Lưu Hạo Dương giúp cô ăn hết 2 điểm.
Lưu Hạo Dương xua tay: "Anh trai em giáo sư gọi , khi nào mới về."
"Hóa là , thảo nào em thấy hai ." Triệu Tuế Tuế trai là sẽ cùng ăn cơm, thể nào đến.
"Vậy những phạt chạy ở sân huấn luyện thì ?" Vương Thủy Hoa đóng cuốn sổ tay tân sinh viên , hỏi.
"Nhịn đói, cũng , chắc là nhịn đến sáng mai." Lưu Hạo Dương dẫn Triệu Tuế Tuế và Vương Thủy Hoa về phía sân huấn luyện, bên trong là tân sinh viên đang chạy ( bộ) tập tễnh.
"Anh hai!" Triệu Tuế Tuế thấy Triệu Lập Võ , vẫy vẫy tay.
"Tuế Tuế, còn cơm ?" Triệu Lập Võ nhà ăn đóng cửa, vẫn từ bỏ ý định hỏi.
Triệu Tuế Tuế lắc đầu trong ánh mắt chờ mong của Triệu Lập Võ: "Anh hai, theo em."
Triệu Lập Võ theo em gái đến một bụi cỏ vắng vẻ, đây là chỗ cả là ít đến, là căn cứ bí mật để cả trốn ăn vụng.
"Cho , em giấu đấy." Triệu Tuế Tuế lấy bánh bao từ gian , trong gian của cô nhiều loại bánh bao, đều là tối hôm qua cả đưa cho, tuy giống với bánh ở nhà ăn 100% nhưng ít nhất cũng giống 90%.
Triệu Lập Võ cảm động suýt , nhận lấy bánh bao, bắt đầu ăn ngấu nghiện, thật sự là quá đói. Phòng ngủ của một cứng đầu, vốn dĩ chỉ cần chạy 5 km, huấn luyện viên phạt thành 15 km," là đáng ghét, liên lụy đến cả bọn."
"Anh hai, đây là tinh thần đồng đội, một phạm thì cả tập thể đều ảnh hưởng. Giống như chiến trường, nếu đồng đội phạm sai lầm, thể cả đội sẽ tiêu diệt." Triệu Tuế Tuế suy nghĩ một chút, vẫn .
Tại huấn luyện quân sự, bởi vì sự kiên cường, bất khuất, tự tin, nhẫn nại và tinh thần đồng đội của lính đều luyện trong quá trình huấn luyện.
"Anh , chỉ là khó thích nghi." Triệu Lập Võ gật đầu, những điều lúc xuất phát đến thủ đô, cha dặn dò.
"Không , em cũng , chúng từ từ sẽ quen."