Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 519
Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:22:51
Lượt xem: 156
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời Triệu Tuế Tuế khiến đang im lặng nhao nhao mở miệng phủ nhận.
"Là Lâm Nhuyễn tự đụng , liên quan gì đến chúng ."
" , là cô tự đ.â.m cây, chúng ép buộc gì ."
"Biết đấy, lời Lâm Nhuyễn với Dương đại tẩu khi đ.â.m cây, là do Dương đại tẩu ép buộc."
Dương đại tẩu ngờ sự việc thành thế , khác ép c.h.ế.t em dâu, lập tức nhảy dựng lên phản bác: " nào ép c.h.ế.t cô , ai cô lên cơn gì, sống c.h.ế.t."
"Chẳng bà vẫn luôn nhận nuôi Thạch Đầu , ép c.h.ế.t Lâm Nhuyễn, bà liền thể danh chính ngôn thuận nhận nuôi Thạch Đầu, nó mới 2 tuổi, đang là lúc b.ú mà." Người càng càng cảm thấy đúng, ánh mắt Dương đại tẩu cũng đổi.
Dương đại tẩu cũng nên gì, em dâu bất tỉnh đất, đầu tiên bà hy vọng Lâm Nhuyễn đừng xảy chuyện gì, nếu cô thật sự c.h.ế.t, sẽ mang tiếng ác, Thạch Đầu lớn lên chuyện liệu trách ?
"Bây giờ lúc cái , mau đưa cô đến bệnh viện." Lục Thiền kiểm tra thở của Lâm Nhuyễn thấy còn yếu hơn lúc nãy, thể chậm trễ thêm nữa.
Lục Thiền dứt lời, , ai chịu tiến lên giúp đỡ.
Lâm Nhuyễn chuyện như , bọn họ đều giúp.
Triệu Tuế Tuế thấy những thật lạnh lùng, mạng chẳng lẽ quan trọng bằng chuyện cô ngoại tình ?
Dương đại đội trưởng nhận tin, vội vã chạy đến, thấy Lâm Nhuyễn đất, ông quát lớn: "Còn ngây đó gì, mau đưa cô đến bệnh viện."
Đại đội trưởng lên tiếng, những khác chỉ đành hành động, Lâm Nhuyễn đưa xuống núi.
Dương Đại Dân trói Dương Phan Tử , : "Đại đội trưởng, nãy là Dương Phan Tử và Lâm Nhuyễn."
Đại đội trưởng thấy bộ dạng của Dương Phan Tử, tức giận đến mức nên lời, danh hiệu tập thể tiên tiến hai năm nay coi như xong,"Giải về ."
Chu Thiến Thiến đám rời , định bụng bám theo hóng chuyện, nhưng nghĩ nghĩ , cô nàng quyết định ở nướng thỏ.
"Tuế Tuế, bây giờ chúng gì?" Lục Thiền thấy xa, bèn hỏi.
Triệu Tuế Tuế đang nghĩ với vẻ ngoài của Dương Phan Tử mà thể lừa gạt những hai cô gái, thậm chí là nhiều hơn, cũng thật là giỏi, Phó Yến và Lâm Nhuyễn nghĩ thế nào nữa.
"Tuế Tuế?" Lục Thiền thấy Triệu Tuế Tuế trả lời, bèn lay lay tay cô.
"Hả?" Triệu Tuế Tuế hồn, Lục Thiền.
"Chúng gì tiếp đây?" Lục Thiền lặp câu hỏi.
"Tiếp tục tìm thỏ rừng, Dương đại đội trưởng ở đó , chúng đừng xen ." Triệu Tuế Tuế nghĩ, bọn họ mà theo, chừng còn của đại đội Hướng Dương đuổi , dù chuyện trong nhà cũng để ngoài .
Mọi đang định chỗ cũ thì ống quần Triệu Tuế Tuế Tiểu Hôi ngoạm .
"Sao thế?" Triệu Tuế Tuế cúi đầu Tiểu Hôi, hỏi.
Tiểu Hôi kéo ống quần cô, ngửa , đó buông chạy về phía mấy bước, đầu cô.
Triệu Tuế Tuế hiểu ý: "Đi thôi, Tiểu Hôi chắc chắn phát hiện gì , chúng theo nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-519.html.]
Trịnh Nguyệt kéo em gái đang về phía , đầu theo Tiểu Hôi.
Tiểu Hôi chạy một đoạn thì dừng chờ bọn họ, nó dẫn lên phía , đến một bụi cây.
"Hình như chúng từng đến đây." Chu Thiến Thiến chắc chắn lắm, cô nàng mở cuốn sổ nhỏ trong tay xem, bên trong cũng ghi chép gì.
" cũng từng đến đây, nhưng núi Hoa Lương lớn như , nhiều chỗ chúng qua lắm." Triệu Tuế Tuế xổm xuống đào củ hà thủ ô mặt đất lên: "Củ to đấy chứ, chúng đào hà thủ ô về , ở đây nhiều lắm."
"Đây là đầu tiên thấy hà thủ ô mới đào, đây thấy hà thủ ô ông ngoại bào chế ." Lục Thiền cầm củ "khoai lang đỏ" tay lên ngắm nghía.
"Đào về ngâm rượu, loại rượu bổ, bố công tác về uống loại rượu ." Triệu Tuế Tuế nghĩ rượu hà thủ ô ở nhà ngâm đến thứ hai , hà thủ ô mới tìm thấy thể dùng để ngâm tiếp.
"Vậy , cũng đào." Chu Thiến Thiến nghĩ đến bố , mỗi công tác về, ông đều thương chỗ chỗ .
"Bổ nhất là nhân sâm, tiếc là từng thấy nhân sâm núi ." Trịnh Nguyệt phủi đất bám củ hà thủ ô đào , bỏ gùi.
Triệu Tuế Tuế gật đầu, cô cũng lâu đào nhân sâm, nhưng nhân sâm bên Trường Bạch nổi tiếng, dịp đến chợ đen bên đó mua vài củ mới ,"Mùa đông ăn củ cải cũng bổ như nhân sâm, đến lúc đó ăn nhiều một chút là ."
"Thế thì thể giống ?" Chu Thiến Thiến liếc Triệu Tuế Tuế, đó tập trung đào hà thủ ô, còn hơn .
Vùng nhiều hà thủ ô, tuổi đời đều từ 5 năm trở lên, mỗi đều đào hơn nửa gùi.
"Tiểu Hôi giỏi lắm, nhờ mày mà bọn tao mới tìm nhiều hà thủ ô như , về nhà tao cho mày ăn ruột non nhồi bột mì." Triệu Tuế Tuế xoa đầu Tiểu Hôi, món ruột non nhồi bột mì cũng tương tự như món dồi ở thời hiện đại, là do cô học mấy quân tẩu ở khu tập thể.
"Gâu gâu" Tiểu Hôi thấy món ruột non nhồi bột mì, vui vẻ chạy vòng quanh Triệu Tuế Tuế.
Xuống núi, Tiểu Hôi đ.á.n.h .
Đến chỗ cái hố mà Dương Phan Tử rơi xuống, nó ngoạm một con thỏ rừng, đặt mặt Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế thấy con thỏ vẫn còn sống, xem Tiểu Hôi hề c.ắ.n c.h.ế.t nó, cô tìm một sợi dây leo buộc chân thỏ : "Tiểu Hôi giỏi lắm, hổ là ch.ó quân đội."
Tiểu Hôi cọ cọ chân Triệu Tuế Tuế, vui vẻ vẫy đuôi, tiếp tục xuống núi.
"Bắt thỏ , tối nay chúng ăn thỏ nướng nhé?" Triệu Tuế Tuế giơ con thỏ lên hỏi.
TBC
Trịnh Nguyệt bầu trời, mặt trời sắp lặn , cô lắc đầu: "Không còn kịp nữa, để , con thỏ mang về cho Tiểu Hôi ăn."
Cũng nhờ Tiểu Hôi, bọn họ mới đào nhiều hà thủ ô như , hơn nữa con thỏ là do nó tự bắt, bọn họ thể tranh đồ ăn với một chú ch.ó đang thương chứ.
Nói thật, mấy ngày nay, bọn họ săn đều dựa Tiểu Hôi, trong lòng khỏi cảm thấy thật vô dụng.
Triệu Tuế Tuế cũng khách sáo, cô bỏ con thỏ gùi, tiếp tục xuống núi.
Về đến nhà, Triệu Tuế Tuế thấy An Hân từ phòng khách nhà , tay bà cầm một cái giỏ, bên trong là một quả bí đỏ to, Triệu Tuế Tuế nhận đó là bí đỏ nhà trồng năm ngoái.
Hiện tại trong nhà chỉ còn 5 quả bí đỏ, cô nhớ rõ hình dáng từng quả một.
"Tuế Tuế về , ăn bánh bao con." An Hân thấy Triệu Tuế Tuế về, liền gọi cô ăn bánh bao, bà thấy con thỏ trong gùi của cô, khỏi hâm mộ, thảo nào cả nhà Triệu đoàn trưởng ai cũng rắn rỏi, thì là ngày nào cũng ăn thịt.
"Cảm ơn dì An ạ." Triệu Tuế Tuế hiểu , chắc là dì lấy bánh bao đến đổi bí đỏ.