Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 518
Cập nhật lúc: 2025-10-11 21:22:50
Lượt xem: 166
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người của đại đội Hướng Dương cũng thấy Triệu Tuế Tuế và , đuổi họ : "Mấy , nơi khác ."
Trịnh Nguyệt đầu tiên, thấy đối phương cho gần thì chút tức giận: "Chúng cố ý theo các , chúng đến rừng cây tùng."
Dương Đại Dân đuổi , suy nghĩ một chút, cứng rắn đuổi nữa. Ông vốn nghĩ những cô gái ngại ngùng sẽ bỏ , Hoa Lương Sơn của đại đội Hướng Dương, đuổi cũng lý do chính đáng, nên gì nữa.
Cứ như , hai nhóm tiếp tục về phía rừng cây tùng, giữ một cách .
Triệu Tuế Tuế thấy của đại đội Hướng Dương tìm kiếm thứ gì đó, đang tìm con trâu lạc .
"Thiến Thiến, họ tìm gì ?"
"Không ." Chu Thiến Thiến lắc đầu, dù khi đến rừng cây tùng sẽ tách , quan tâm gì.
Nhóm bạn gái đến gần rừng cây tùng thì tách khỏi của đại đội Hướng Dương.
"Là cây ?" Lục Thiền giơ ống nhòm lên cây, cây dấu dây leo, nhưng trong ấn tượng là vị trí .
"Để đếm." Triệu Tuế Tuế dựa theo ghi chép sổ tay, đếm đến cây thứ ba, gật đầu: "Là đây, chúng tìm xem thỏ rừng tổ ."
Mọi tản tìm kiếm, bỗng nhiên thấy tiếng thét chói tai cách đó xa.
Cùng với tiếng thét là tiếng gầm gừ của Tiểu Hôi.
Triệu Tuế Tuế vội vàng chạy theo hướng phát tiếng Tiểu Hôi, Tiểu Hôi huấn luyện bài bản, sẽ c.ắ.n bừa bãi, bắt nạt nó.
Trịnh Nguyệt và những khác cũng chạy theo.
Tiếng gầm gừ của Tiểu Hôi vẫn tiếp tục, Triệu Tuế Tuế chạy đến thì thấy hai cầm gậy gỗ xua đuổi hoặc là đang đ.á.n.h Tiểu Hôi.
"Tiểu Hôi, đây." Triệu Tuế Tuế lớn tiếng gọi.
Tiểu Hôi thấy tiếng gọi, lập tức chạy về phía Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế thấy Tiểu Hôi đang vẫy đuôi mừng rỡ thì nó thiệt, xoa đầu nó, nhét miệng nó một viên cá.
"Tuế Tuế, hai ... đang chuyện đồi bại thì ." Trịnh Nguyệt ngập ngừng , đó vội vàng che mắt em gái.
"Đồi bại gì ?" Lục Thiền là chạy đến cùng, đến thấy hai chữ "đồi bại".
Triệu Tuế Tuế ngăn Lục Thiền , cô cũng đầu .
Cách đó xa, Dương Phan Tử và một phụ nữ đang cuống cuồng mặc quần áo.
Dương Đại Dân tiếng Tiểu Hôi gầm gừ chạy tới, thấy hai với đôi chân trần, áo thì đang mặc: "Ở đây, đôi gian phu dâm phụ hổ, còn đang sáng kìa."
Lúc Triệu Tuế Tuế mới của đại đội Hướng Dương đến đây gì, đúng là xui xẻo, năm nay gặp cảnh đôi chim chuột ba .
Hơn nữa còn theo trình tự, đầu tiên chỉ thấy tiếng động đó là tiếng , thứ hai gặp trực diện, thứ ba suýt chút nữa thấy lõa thể.
Quan trọng là nam chính của ba đều là Dương Phan Tử, nghiệp chướng!
Dương Phan Tử còn tâm trí mà lo cho phụ nữ nữa, mặc quần còn kịp thắt lưng xách quần chạy mất, chỉ cần bắt tại trận thì Dương Đại Dân cũng gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-518.html.]
"Tuế Tuế, đàn ông đó chạy về phía chúng ." Trịnh Nguyệt Dương Phan Tử xách quần chạy về phía , nên tay chặn .
"Nhanh chặn !" Dương Đại Dân thấy Dương Phan Tử chạy, hét lớn về phía Triệu Tuế Tuế và .
Triệu Tuế Tuế dính líu chuyện , cũng may là Dương Phan Tử sợ Triệu Tuế Tuế lời Dương Đại Dân thật sự tay chặn , bèn đổi hướng chạy bụi cỏ.
Triệu Tuế Tuế thấy Dương Phan Tử tự đổi đường, nhún vai, xem như cần lựa chọn nữa.
Đáng tiếc, hôm nay Dương Phan Tử gặp xui xẻo, đường chạy một cái hố lớn, ngã một cú rõ đau, Dương Đại Dân và những khác đuổi kịp, đè xuống.
"Được lắm, thì tên gian phu là khách quen, Dương Phan Tử, mày giỏi thật, vợ đang bụng mang chửa mà còn giở trò." Dương Đại Dân sai giữ chặt Dương Phan Tử, cho cơ hội thắt lưng.
Lần Dương Phan Tử và Phó Yến đều kết hôn, Dương Phan Tử và Lâm quả phụ, một vợ, một là quả phụ, đây đúng là vụng trộm.
Lâm quả phụ của đại đội Hướng Dương bắt , một tay che mặt, một tay giữ quần, đẩy ngã lên, lặp lặp nhiều .
Rất nhanh, chồng của Lâm quả phụ dẫn theo hai cô con dâu tiến lên.
Mẹ Dương thấy con dâu như , cơn giận tích tụ bấy lâu bùng nổ, rằng, lao đến cho Lâm quả phụ một cái tát, khiến cô ngã xuống đất.
Lâm quả phụ ngã xuống, phun một ngụm máu, trong đó còn lẫn cả răng: "Phì, cuối cùng cũng rụng ."
"Con tiện nhân, mày mất mặt cả nhà tao, xem mày chuyện gì kìa, mày bảo Thạch Đầu ngẩng mặt lên với ?" Mẹ Dương đ.á.n.h con dâu một cái tát vẫn hết giận, túm lấy tay cô .
"Một đứa con hoang, vốn dĩ ngẩng mặt lên , liên quan gì đến ." Lâm quả phụ dường như còn thiết sống nữa, liếc chị dâu: "Chị dâu, chị toại nguyện đấy, nhưng ma cũng sẽ tha cho chị."
Nói xong, Lâm quả phụ lấy sức lực, vùng khỏi sự khống chế của chị dâu và em dâu, lao đầu một gốc cây lớn bên cạnh.
"Á!"
Chị dâu Dương ngờ em dâu tự sát, nhớ đến ánh mắt của Lâm quả phụ lúc nãy, run rẩy, mồ hôi lạnh túa .
Mẹ Dương còn đang suy nghĩ xem nên giải thích với về hai chữ "con hoang" như thế nào, thì thấy con dâu gục trong vũng máu: "Trời ơi, thế ?"
Triệu Tuế Tuế bước tới gần, thấy Lâm quả phụ m.á.u chảy đầy đầu, những xung quanh lạnh lùng , ai tay cứu giúp: "Nha Nha, mau đến xem thử."
"Tới đây." Lục Thiền chui từ phía Triệu Tuế Tuế, chạy đến bên cạnh Lâm quả phụ, xổm xuống, sờ cổ cô : "Vẫn còn mạch đập, mau tìm cây cỏ cầm máu, tiên cầm m.á.u trán ."
Triệu Tuế Tuế núi một loại lá cây thể dùng để cầm máu, vội vàng tìm.
"Gừ gừ."
TBC
Tiểu Hôi chui từ , trong miệng ngậm một nhánh cây.
Lục Thiền nhận lấy, xem xét, đó ngắt hai lá bỏ miệng nhai, tình huống khẩn cấp, kịp để ý đến nước bọt nữa.
Triệu Tuế Tuế cũng bỏ miệng nhai, nhưng sợ nước bọt của nhiều sẽ khiến vết thương nhiễm trùng, nên dùng đá đập dập.
Dưới sự cố gắng của hai cô gái, m.á.u trán Lâm quả phụ cuối cùng cũng ngừng chảy.
"Mấy cô nhóc , cứu con đàn bà lăng loàn ?" Chị dâu Dương hồn, nghĩ đến việc em dâu c.h.ế.t càng , như Thạch Đầu thể trở thành con trai của , chồng cũng sẽ chia tài sản,
Triệu Tuế Tuế chuyện bên trong: "Là các g.i.ế.c cô ?"