Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 506
Cập nhật lúc: 2025-10-10 23:22:33
Lượt xem: 145
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cưỡi ngựa đuổi theo ánh sáng, nghĩ thôi thấy .
Triệu Tuế Tuế gật đầu thật mạnh,"Cha, ngày mai con nhất định dậy sớm."
"Tuế Tuế, xem con ngựa nhỏ chú chọn cho con, con cưỡi ." Lôi Kính dắt một con ngựa nhỏ đến mặt Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế nuốt nước miếng, sự hiệu của Lôi Kính đưa tay xoa đầu tiểu bạch mã,"Lông cứng thật đấy."
Triệu Quảng Thúc chờ con gái út tiếp xúc với tiểu bạch mã một lúc, đó ôm lấy con gái đặt lên tiểu bạch mã,"Nắm lấy yên ngựa, thả lỏng, cha ở đây."
Triệu Tuế Tuế còn kịp phản ứng đặt lên lưng ngựa,"Cha, con sợ."
Trong đầu cô bé hiện lên đủ loại hình ảnh ngã ngựa ở kiếp , hai chân bất giác co chặt .
"Thả lỏng, nếu Tiểu Mã sẽ tưởng con nó chạy đấy." Lôi Kính nắm lấy giày Triệu Tuế Tuế, nhắc nhở cô bé kẹp bụng ngựa.
Con ngựa nhỏ là con ngựa hiền lành nhất trong đội sản xuất của bọn họ, Lôi Kính Triệu Tuế Tuế cũng sẽ tới đây nên đặc biệt dắt nó .
Triệu Tuế Tuế hít sâu một , từ từ thả lỏng .
" , chú dẫn con một vòng ?" Lôi Kính thấy Triệu Tuế Tuế vẫn còn căng thẳng, bèn hỏi.
"Không cần , dẫn Tuế Tuế , dạy hai cháu lớn nhà ." Triệu Quảng Thúc cầm dây cương, dắt ngựa nhỏ về phía .
TBC
Triệu Tuế Tuế cưỡi một lúc, phát hiện cũng khó như , vui vẻ lắc lư chân,"Cha, cưỡi ngựa học bao lâu ạ?"
"Ừm, nhanh thì một ngày là thể quen , chậm thì bố cũng ." Triệu Quảng Thúc đây học bài bản, năm đó ông truyền tin tức cho thủ trưởng sáng sớm hôm , học gì lên ngựa, chạy ngã, cứ thế mà học .
Triệu Tuế Tuế cha kể kinh nghiệm đầu tiên cưỡi ngựa, trong lòng thầm nghĩ con ngựa năm đó cha thu phục bằng sức mạnh phi thường .
Hai cha con vòng quanh hồ nước, Triệu Quảng Thúc truyền thụ kinh nghiệm cưỡi ngựa cho con gái út.
"Nào, con thử tự điều khiển nó xem." Triệu Quảng Thúc đưa dây cương cho con gái, để cô bé tự cưỡi.
Triệu Tuế Tuế hồ nước, tính toán lát nữa nếu ngã sẽ nhảy xuống hồ, khi nhận lấy dây cương, cô bé hít sâu một hô,"Giá!"
Nghe thấy tiếng hô, tiểu bạch mã đang uống nước ngẩng đầu lên, do dự một chút cũng nhấc vó về phía hồ nước.
Triệu Tuế Tuế vội vàng kéo dây cương bên để cho ngựa nhỏ rẽ sang .
Triệu Quảng Thúc thấy Tiểu Mã hồ còn kịp lên tiếng thì con gái điều khiển Tiểu Mã rẽ ngoặt, trong lòng thầm khen con gái quả nhiên là con , đó cẩn thận theo bên cạnh, chuẩn sẵn sàng ứng cứu.
Lôi Kính dáng vẻ của Triệu Quảng Thúc, lắc đầu ngao ngán sang Triệu Lập Võ đang lắp yên ngựa sai cách, liền trực tiếp chỉ sai.
Triệu Lập Văn học cách lắp và tháo yên ngựa, bây giờ cưỡi ngựa nhưng dám tự leo lên, nếu lên học thì , lỡ như ngã thì thật đáng, tay của là để vẽ thiết kế.
Triệu Tuế Tuế ngờ cưỡi ngựa đơn giản như , cô bé bất giác tăng tốc.
"Tuế Tuế, chậm thôi con, hôm nay là ngày đầu tiên, cần gấp gáp như ." Triệu Quảng Thúc lo lắng con gái út sẽ thúc ngựa chạy xa, vội vàng lên tiếng ngăn cản.
Triệu Tuế Tuế lời, kéo dây cương để Tiểu Mã dừng ,"Được ạ, tăng tốc, phanh, rẽ con đều , còn gì nữa ạ?"
"Hôm nay như là đủ ." Triệu Quảng Thúc con gái út học những thứ như giục ngựa phi nhanh là để ngựa tự do chạy loạn, hơn nữa, ngoại trừ ở thảo nguyên, những nơi khác đều ô tô, xe buýt và tàu hỏa tiện lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-506.html.]
"Vâng ạ, con tìm đây." Triệu Tuế Tuế điều khiển ngựa nhỏ về phía .
Trần Tú Hòa đang treo quần áo của cả nhà lên dây phơi thì thấy con gái út cưỡi ngựa nhỏ tới,"Tuế Tuế cưỡi ngựa , giỏi quá!"
"Mẹ, học ? Con thấy đơn giản." Triệu Tuế Tuế hiếm khi từ cao nên chút vui vẻ.
Trần Tú Hòa lúc nhỏ từng cưỡi trâu, ngựa và trâu khác thế nào, bà đưa tay sờ thử con ngựa nhỏ.
"Tiểu Hòa, chúng cũng chọn một con ngựa, dẫn em ." Triệu Quảng Thúc bước tới, ngỏ lời mời vợ.
Triệu Tuế Tuế hiểu ý, cô bé kéo dây cương, điều khiển ngựa nhỏ về phía hai trai.
Triệu Lập Võ đang cả Lôi Kính dắt với vẻ mặt ngưỡng mộ thì thấy em gái cưỡi ngựa nhỏ tới,"Tuế Tuế, em học nhanh ?"
"Cái ... chắc là do thiên phú." Triệu Tuế Tuế nháy mắt với trai, cưỡi ngựa thật thích, bây giờ tầm mắt của cô bé ngang với trai , tuy rằng cũng cao hơn là bao, dù thì Tiểu Mã cũng cao lắm.
Triệu Lập Võ đến nóng mắt, bé suy nghĩ một chút ,"Tuế Tuế, cưỡi một lát ."
Triệu Tuế Tuế con ngựa nhỏ , đôi chân dài và hình to lớn của trai, ngập ngừng ,"Không , như thì tội nghiệp Tiểu Mã lắm."
"Phụt." Lôi Kính dắt ngựa tới, thấy lời Triệu Tuế Tuế , nhịn bật .
Triệu Lập Võ so sánh chiều cao của với con ngựa nhỏ,"Không , lên vẫn còn để chân mà."
Triệu Tuế Tuế về phía Lôi Kính, chỉ cần ông đồng ý là cô bé ý kiến.
"Được , Tiểu Võ, cháu lên thử xem." Lôi Kính luôn nuôi dạy con trai theo kiểu "mạnh mẽ", nếu tay của Triệu Lập Văn thể thương thì ông để bé tự học ,
Trẻ con thảo nguyên bọn họ đều tích lũy kinh nghiệm qua những vấp ngã, điều còn quý giá hơn bất kỳ lời dạy bảo nào.
Triệu Lập Võ liền bước tới đỡ em gái xuống, đó tự leo lên lưng ngựa.
Triệu Tuế Tuế Tiểu Mã, cảm thấy nó đang gánh vác trọng lượng mà ở độ tuổi nên gánh.
Không do Triệu Lập Võ quá nặng , Tiểu Mã chậm rãi vài bước thì quỳ sụp xuống đất, chịu dậy nữa.
"Ha ha, hai, nặng quá đấy." Triệu Tuế Tuế cảm thấy vẻ mặt của Tiểu Mã như đang tố cáo.
"Hừ, cưỡi thì thôi." Triệu Lập Võ hừ lạnh một tiếng leo xuống khỏi lưng ngựa.
Lúc , Triệu Quảng Thúc cưỡi ngựa tới,"Tiểu Võ, trông chừng em gái."
"Cha, cha và ạ?" Triệu Lập Võ thấy lưng ngựa, lên tiếng hỏi.
"Đi dạo quanh đây một chút." Triệu Quảng Thúc liếc con trai kém tinh ý, bảo ngoan ngoãn học hỏi Lôi Kính.
Lôi Kính hai vợ chồng Triệu Quảng Thúc thúc ngựa rời , trong lòng chút khó chịu, sớm ông cũng dẫn vợ con cùng.
Trần Tú Hòa đầu tiên cưỡi ngựa, cảm giác khác so với cưỡi trâu,"Lúc nhỏ, từng thấy đội trưởng đội du kích cưỡi ngựa đến báo tin, thì ngựa chạy nhanh như ."
"Đây là nhanh , tăng tốc ?" Triệu Quảng Thúc cúi đầu nụ của vợ, đề nghị.