Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 496
Cập nhật lúc: 2025-10-10 23:22:22
Lượt xem: 162
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Tú Hòa con trai út trường trung học 2 học sinh trợ giúp cấy cày vụ xuân, trong lòng vui, nhưng dù vui thế nào cũng thể ,"Họ lo cơm nước con?"
"Chỉ lo một bữa trưa thôi ạ, lo bữa sáng và bữa tối." Triệu Lập Võ thuật lời giáo viên cho .
Trần Tú Hòa nghĩ, dù bao bữa trưa chắc cũng chỉ bánh ngô, canh rau dại gì đó,"Lát nữa gói ít thịt khô, kẹo sữa cho con mang theo, đói thì lấy ăn tạm, tối về sẽ đồ ngon cho con bồi bổ."
Triệu Tuế Tuế gật đầu, cô đang nghi ngờ lý do trường chỉ cho học sinh về trong ngày hôm đó, ngoài vấn đề chỗ ở, còn vấn đề ăn cơm. Nếu để học sinh ở công xã Phượng Lĩnh ăn ba bữa một ngày, e là đội sản xuất kham nổi.
Tuy trường trung học Số Hai cả nam sinh và nữ sinh, nhưng tỷ lệ nam nữ là bốn so với một, đám con trai tuổi ăn tuổi lớn thể ăn sập nhà , nhất là cái "bốn" trong đó.
Bên nhà Quan Tuyết, cô bé kể với chuyện trợ giúp cấy cày vụ xuân, năn nỉ Cao Tĩnh Lan - cô - xin giấy vắng bệnh để nghỉ học,"Mẹ ơi, con , con bao giờ trồng trọt."
Quan Đào bên cạnh em gái nũng nịu, thấy em gái xin thành công thì cũng đòi xin giấy vắng bệnh, cũng cấy cày.
Cao Tĩnh Lan tất nhiên con trai con gái xuống ruộng, bà do dự gật đầu đồng ý.
"Tuyệt vời, cảm ơn !" Quan Tuyết reo lên, ôm chầm lấy hôn một cái rõ kêu.
còn vui mừng bao lâu, Quan Kiến Vĩ đẩy cửa bước .
Lúc ăn cơm, Quan Kiến Vĩ bảo vợ tối nay bữa cơm thịnh soạn một chút.
"Có khách ?" Cao Tĩnh Lan nghi hoặc chồng.
"Chuyện ngày mai Quan Đào với Quan Tuyết trợ giúp cấy cày vụ xuân, em ?" Quan Kiến Vĩ vợ, hai đứa con, vẻ mặt như hỏi: "Sao hai đứa gì với bố?".
"Bố, con . Mẹ đồng ý xin giấy vắng bệnh cho con , như con xin nghỉ sẽ ghi sổ ." Quan Tuyết ăn vui vẻ .
"Cạch!" Quan Kiến Vĩ đập mạnh đôi đũa xuống bàn, cái bát con bàn suýt nữa đổ vì chấn động.
"Ai bảo em xin giấy vắng bệnh cho chúng nó? Mọi đều , con nhà thì cao quý hơn chắc?" Quan Kiến Vĩ , bệnh viện quy định giấy vắng bệnh viện trưởng phê duyệt mới cấp,"Em tưởng em thông minh lắm ?"
"Chuyện ... từ lúc nào ?" Sáng nay Cao Tĩnh Lan , bệnh viện thông báo gì .
"Mới , mấy chị em trong khu tập thể quân đội đến bệnh viện xin giấy vắng bệnh. Ban đầu chuyện gì, viện trưởng thông báo, cấm bác sĩ tự ý cấp giấy vắng bệnh. Nếu thực sự bệnh, để viện trưởng đích kiểm tra, đó mới cấp giấy." Quan Kiến Vĩ hai đứa con, vẻ mặt bất lực,"Nhà tuyệt đối phép chuyện mờ ám. Bố cho hai đứa , ngày mai ngoan ngoãn xuống ruộng, để hạt gạo quý giá thế nào."
Sáng sớm hôm , Triệu Tuế Tuế thức dậy khi trời còn sáng.
Trường học yêu cầu 6 giờ mặt tại trường, muộn nhất 5 giờ rưỡi cô dậy.
Hôm nay lao động vất vả, Triệu Tuế Tuế chạy bộ, chỉ tập một bài quyền trong sân coi như xong bài tập thể d.ụ.c buổi sáng.
Nhìn bát mì thịt đầy ắp, Triệu Tuế Tuế chần chừ, sáng sớm ăn nhiều thịt thế khó chịu, nhưng nghĩ đến ngày dài lao động, cô quyết định ăn hết bát mì.
Ăn sáng xong, Triệu Tuế Tuế nhận lấy bình nước và mũ đưa.
Trần Tú Hòa đưa bình nước và mũ cho con trai, đó đưa cặp sách, dặn dò,"Tiểu Võ, trong một viên kẹo, hai quả trứng luộc và hai cái bánh bao, đói thì lấy ăn nhé."
"Mẹ, yên tâm, con trồng trọt quen ." Triệu Tuế Tuế vỗ túi áo, trong đó còn thịt khô và sô cô la.
Lên xe buýt đến trường, chủ nhiệm lớp thấy Triệu Tuế Tuế ở sân trường, vẫy tay gọi,"Nhanh lên xe, còn chỗ đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-496.html.]
Trên xe, các bạn học đều ủ rũ, thấy Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ lên xe cũng chẳng buồn chào hỏi như khi.
Xe buýt lắc lư chạy, bầu trời cũng dần sáng.
Nhìn qua cửa sổ thấy tấm biển Cung Tiêu Xã Phượng Lĩnh, Triệu Tuế Tuế sắp đến nơi.
7 giờ, xe dừng cổng đội sản xuất.
Triệu Tuế Tuế xuống xe, thấy năm chữ lớn tảng đá bên đường: "Đại đội Phượng Nhị Lĩnh".
"Đại đội Phượng Nhị Lĩnh? Chắc còn Phượng Tam Lĩnh, Phượng Tứ Lĩnh nữa nhỉ?" Vương Thủy Hoa tảng đá, trêu chọc.
"Phượng Tam Lĩnh ở đằng , Phượng Tứ Lĩnh ở bên kìa." Đại đội trưởng đội Phượng Nhị Lĩnh dẫn theo hai xuất hiện mặt .
Chủ nhiệm lớp bước lên trao đổi vài câu, đó dẫn học sinh theo .
Đại đội trưởng chắp tay lưng, dẫn đám học sinh đến kho dụng cụ của đội,"Vào lấy dụng cụ , con trai lấy cuốc, thùng tưới nước, con gái lấy giỏ, giỏ mà còn thì con trai lấy nốt."
Triệu Tuế Tuế nhận giỏ nhiệm vụ hôm nay của là gieo hạt giống, chắc chắn bón phân, vì ruộng bón phân từ sớm, đều là do các cô, các bác trong đội , còn cánh đàn ông thì nhà dưỡng thương hết .
Lấy dụng cụ xong, đại đội trưởng dẫn ruộng.
Trên ruộng, các cô, các bác, các em đang cấy cày, thấy đại đội trưởng dẫn học sinh đến, dừng tay , xì xào bàn tán.
Họ xì xào, đại ý là đám học sinh thành phố trông sáng sủa thật đấy, nhưng tay chân gầy yếu thế , chắc ruộng, đến lúc càng giúp càng bận.
Quan Tuyết mặt lạnh tanh, bùn đất dính giày khiến cô bé khó chịu, cả căng thẳng.
Triệu Tuế Tuế ngay Quan Tuyết, thấy vẻ mặt của cô bạn, cô đoán chắc chỉ cần ai động là Quan Tuyết sẽ nổi đóa, nhất nên tránh xa.
Đại đội trưởng chỉ một mảnh ruộng cho giáo viên chủ nhiệm lớp 11/1, chờ giáo viên xác nhận xong liền bỏ , ông còn dẫn các lớp khác nhận ruộng.
TBC
"Được , các em tự chia nhóm, hai một nhóm, phụ trách một mảnh ruộng, một đào hố, một gieo hạt." Giáo viên chủ nhiệm yêu cầu những ai ruộng giơ tay, ông sẽ chỉ cho từng nhóm một, hoặc là để những em bạn khác học theo.
Nói xong, các học sinh bắt đầu đổi dụng cụ cho .
Giáo viên chủ nhiệm gật gù khi học sinh lớp . Thực , một nửa học sinh trong lớp ông xuất là con nhà nông, dạy bảo cũng dễ, hơn nữa các em cũng lời.
Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ đương nhiên là một nhóm. Để tranh thủ thời gian khi trời nắng gắt, hai em bỏ bình nước cặp, để chung một chỗ bắt tay việc.
Triệu Lập Võ đào xong một hàng hố, Triệu Tuế Tuế mới bắt đầu gieo hạt giống, đó dùng chân vun đất lấp hố, như là nhanh nhất.
Đàm Liễu Tâm Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ phối hợp nhịp nhàng, liền bảo Vương Thủy Hoa,"Thủy Hoa, xem Tuế Tuế với trai kìa, chúng cũng thế ."
Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ phối hợp ăn ý, nhanh bỏ xa các bạn khác.
"Hai đứa nhỏ , động tác thuần thục như lão nông dân , các cháu ở đến thế?" Đại đội trưởng khi xong việc, kiểm tra một vòng, thấy Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ nhanh nhẹn xong một mảng ruộng, liền hỏi.
"Trước đây bọn cháu sống ở đội sản xuất ạ." Triệu Lập Võ đào xong hố cuối cùng, dùng tay áo lau mồ hôi trán.