Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 494
Cập nhật lúc: 2025-10-10 23:22:20
Lượt xem: 164
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng khách, Triệu Quảng Thúc và Thạch Thành Nghiệp đang trò chuyện về quân đội. Sau đó, hai tách khỏi nhóm đàn ông và tiếp tục câu chuyện trong thư phòng.
Hách Văn Học hiểu ý của Triệu Quảng Thúc nên tiếp tục trò chuyện với cục trưởng Thạch.
Cuối cùng, gia đình Triệu Quảng Thúc và nhà họ Hách ở ăn cơm nhà cục trưởng Thạch mới về.
Lúc Triệu Tuế Tuế rời , cô bé thấy ban công nhà cục trưởng Thạch và nhà Hách Văn Học. Mối quan hệ của hai gia đình cứ như mà dần thiết hơn.
"Nhìn gì thế? Lên xe nhanh lên." Triệu Lập Võ bế em gái đặt trong xe.
Thời gian trôi qua nhanh. Sau Tết Nguyên Tiêu, Triệu Lập Văn lên đường đến kinh đô.
Lũ trẻ trong khu nhà tranh thủ thời tiết tan băng để vui chơi núi Tiểu Lê bất cứ khi nào rảnh rỗi. Không sang năm bộ đội xây dựng sân trượt tuyết nữa , nên chúng chơi cho thỏa thích lúc .
Khi băng tan, nhiệt độ xuống thấp đến đáng sợ.
Trong thời gian , trừ những lúc học và ăn cơm, Triệu Tuế Tuế đều xuống giường. Ngày nào cô bé cũng mong tuyết tan nhanh để ngoài.
Không chỉ Triệu Tuế Tuế, mà nông trường cũng mong chờ ngày tuyết tan.
Giáo sư Viên kiểm tra lúa mì vụ đông. Tình hình năm nay còn tệ hơn năm ngoái. Hiện tại, chỉ thể chờ tuyết tan hết mới đ.á.n.h giá chính xác tình trạng của lúa mì.
Không lâu khi tuyết tan, bắt đầu cày bừa cho vụ xuân.
Trần Tú Hòa rải nắm phân bón cuối cùng xuống ruộng tuyên bố nghỉ tay. Vài hôm nữa, họ sẽ để gieo hạt.
Triệu Tuế Tuế ngửi mùi phân bón dính găng tay bảo hộ. Năm nay, mùi phân bón nồng hơn năm ngoái. Cô bé là do nông trường cải tiến công thức vì lý do nào khác.
"Đừng ngửi nữa. Cởi găng tay giặt cho." Trần Tú Hòa đang xổm bên cạnh chậu nước để rửa găng tay. Thấy con gái nhỏ nhíu mày, bà bảo con bé đưa găng tay cho .
Triệu Tuế Tuế ngoan ngoãn cởi găng tay đưa cho .
Buổi chiều, Triệu Lập Võ từ chối lời mời chơi bóng rổ của Nguyên Thịnh. Anh cùng em gái lên núi nhặt củi, tiện thể kiểm tra xem các động vật nhỏ sinh con ngoan ngoãn .
Đi qua nông trường, Triệu Lập Võ và Triệu Tuế Tuế đến núi Hoa Lương.
Trên đường , hai em hái nhiều rau dại. Triệu Tuế Tuế đến chỗ mà đây cô bé từng phát hiện nhiều thỏ rừng. Cô bé tìm thấy một ổ thỏ con. Ngẩng đầu lên cây đại thụ bên cạnh, Triệu Tuế Tuế thấy dây leo năm ngoái họ dấu vẫn còn đó.
Hai em ở núi cả buổi chiều, thu hoạch một gùi rau dại và một gùi củi.
"Về thôi." Triệu Tuế Tuế ném cây hà thủ ô trong tay gùi. Cô bé phát hiện hai cây hà thủ ô nhỏ, chắc chỉ mới vài năm tuổi. Nếu đào bây giờ, chắc chắn sẽ còn nữa.
Núi Hoa Lương khác với núi Lộc Minh của đại đội Phúc Hưng. Núi Hoa Lương quân đội thường xuyên kiểm tra nên an . Mọi thể đến bất cứ núi.
Rất ít sâu trong núi Lộc Minh nên những cây hà thủ ô mà họ đào đây đều lâu năm.
Đột nhiên, Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ cảm thấy nguy hiểm.
Hai em đồng thời đầu về phía phát nguy hiểm. Cách đó xa là một con bò vàng.
Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ thấy nó, con bò "Ụm bò" một tiếng lao về phía hai .
"Leo lên cây." Trước khi leo lên cây, Triệu Tuế Tuế quên mang theo cả s.ú.n.g cao su.
Triệu Lập Võ thả gùi củi xuống leo lên một cái cây khác. Tuy nhiên, chiếc gùi bỏ gốc cây gặp nạn. Nó con bò húc văng xa. Triệu Lập Võ gùi hỏng ."Gùi của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-494.html.]
Triệu Tuế Tuế giơ ống nhòm quan sát xung quanh. Bò là tài sản quan trọng của đội sản xuất. Đáng lẽ chăn bò theo mới đúng.
"Tuế Tuế, mũi con bò dây thừng." Triệu Lập Võ ôm chặt lấy cây. Anh cảm thấy con bò như thể đang nhắm . Nó liên tục húc cái cây mà đang trèo.
Tuy nhiên, húc vẫn hơn là húc em gái. Nghĩ đến đây, Triệu Lập Võ càng ôm chặt lấy cây hơn.
Triệu Tuế Tuế cũng nhận thấy con bò dây thừng. Cô bé suy nghĩ một lúc : "Hay là bò rừng nhỉ?"
Vừa dứt lời, Triệu Tuế Tuế cảm thấy hỏi ngu ngốc. Con bò gốc cây rõ ràng là bò nhà. Cô bé vẫn phân biệt là bò rừng, là bò nhà.
"Là bò nhà đấy. Giống hệt con bò vàng của đại đội ." Triệu Lập Võ đang quan sát xem thể nhảy sang cây bên cạnh . Nếu cứ để con bò húc như , sợ cái cây sẽ đổ mất.
Triệu Tuế Tuế bất lực con bò kiên trì húc cái cây của trai. Nếu cô bé con bò thương c.h.ế.t thì e là bồi thường cho đội sản xuất một khoản tiền lớn. Đang lúc Triệu Tuế Tuế thế nào thì cô bé thấy trai đang mặc một chiếc áo khoác màu đỏ. Chiếc áo khoác phồng lên xẹp xuống theo từng cơn gió.
Vải may áo khoác là vải áo bông. Năm ngoái, Triệu Lập Võ lớn nhanh. Chiếc áo bông vốn dĩ thể mặc trong ba năm, cuối cùng chỉ mặc một năm ngắn.
Trần Tú Hòa bèn tháo chiếc áo bông đó , kết hợp với hai chiếc yếm màu đỏ mà Triệu Tuế Tuế từng mặc khi còn nhỏ để may thành áo khoác cho con trai. Phần bông tận dụng để may áo bông mới.
Nhìn thấy hai chiếc yếm màu đỏ, Triệu Tuế Tuế mới hồi bé từng mặc đồ táo bạo như . May mà cô bé chỉ mặc tháng nóng nhất. Không ngờ rằng cô bé "di truyền" quần áo của trai mà ngược , trai "di truyền" quần áo của cô.
"Anh, cởi áo khoác thử xem ." Triệu Tuế Tuế chợt nghĩ thể con bò kích động bởi chiếc áo khoác của trai cô bé.
Trên thực tế, bò mù màu đỏ và xanh lá. Mắt bò nhạy cảm với bước sóng dài. Chúng thể phân biệt màu đỏ, cam, vàng, lục.
TBC
Lý do khiến cho rằng màu đỏ dễ chọc giận bò là vì các đấu sĩ thường dùng vải đỏ để thu hút sự chú ý. Thực chất, con bò kích thích bởi những động tác vung vải của đấu sĩ.
Triệu Lập Võ nhớ đến những gì từng ở đội sản xuất. Người bò thích màu đỏ. Anh nhanh chóng cởi áo khoác, chỉ mặc độc một chiếc áo màu trắng.
Quả nhiên, khi Triệu Lập Võ cởi áo khoác, con bò dần bình tĩnh .
Nó gặm cỏ gốc cây một lúc bỏ .
Triệu Tuế Tuế dùng ống nhòm quan sát con bò nhưng thấy bóng dáng chăn bò . Người chăn bò thật quá vô trách nhiệm. Không sợ con bò gây chuyện gì núi ? Chắc chắn bò hoang. Nhất định là chủ."Anh, chúng báo cho nông trường . Không chừng là bò của nông trường chạy mất."
"Ừ." Sau khi xác định phía an , Triệu Lập Võ trượt xuống khỏi cây. Anh đến kiểm tra chiếc gùi: "May quá, hỏng."
Triệu Tuế Tuế lo lắng con bò sẽ chạy lung tung núi Hoa Lương. Nếu nó húc khác thì sẽ phiền phức.
Vừa xuống đến chân núi Hoa Lương, Triệu Tuế Tuế gặp của nông trường.
"Chị dâu, lên núi tìm bò vàng ạ?" Triệu Lập Võ chặn Dương Như Liễu hỏi.
"Ừ. Hai đứa gặp nó ?" Dương Như Liễu lo lắng Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ. Không con bò của nông trường gì mà khi thoát khỏi dây trói, nó bỏ chạy. Mọi tìm khắp nông trường, chỉ còn núi Hoa Lương là tìm. Nếu ở núi Hoa Lương cũng thấy, họ sẽ nhờ bộ đội hỗ trợ.
"Vâng. Vừa thấy chúng cháu là nó lao tấn công ngay." Triệu Lập Võ kể chuyện lúc nãy cho Dương Như Liễu .
"Cảm ơn hai đứa nhé." Nói xong, Dương Như Liễu dẫn chạy về hướng mà Triệu Lập Võ chỉ.
Triệu Lập Võ bỗng nhiên cảm thấy tiếc nuối. Nếu là bò rừng thì họ thịt bò ăn .
"Nghĩ nhiều . Cho dù là bò rừng thì cũng sẽ bắt về nuôi để cày ruộng thôi." Triệu Tuế Tuế xách chiếc gùi của , về phía cổng nhỏ.
Trong thời đại máy móc nông nghiệp, bò chính là công cụ lao động quan trọng nhất.