Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 466

Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:26:30
Lượt xem: 187

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đẩy cửa sân , đập mắt là Vu giáo sư đang ghế tựa uống .

"Về , lát nữa là thể ăn cơm." Vu giáo sư đặt chén xuống, ngờ học sinh của nấu cơm, rõ ràng đó .

Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ quen với việc giáo sư ở nhà , đáp một tiếng về phòng riêng.

Triệu Lập Võ để đồ xong liền bếp phụ giúp.

Triệu Lập Văn đang ở trong bếp nhào bột mì, hôm nay ăn mì đậu,"Về , suối nước nóng vui ?"

"Vui lắm, lúc đầu mùi khó chịu, nhưng khi ngâm thì thoải mái." Triệu Lập Võ xuống bếp lò chuẩn nhóm lửa cho trai.

Triệu Tuế Tuế thấy trai đang mì, liền chạy vườn nhổ hành và rau, rửa sơ qua một lượt ở bể nước mang bếp rửa nữa.

Trong nhà Lưu thủ trưởng, Hoàng Bảo Trân đang ở trong bếp nhặt rau thì bỗng nhiên thấy quần ướt, cúi đầu thì là nước ối vỡ. Hít một thật sâu lấy bình tĩnh, cô tới thư phòng của bố chồng gọi điện thoại.

Trần Tiểu Mễ nhận điện thoại của con dâu,"Con yên đó, về ngay."

Sau khi cúp điện thoại, Trần Tiểu Mễ vội vàng dẫn chạy về nhà.

Hoàng Bảo Trân cũng nếu nước ối vỡ thì thể nhiều, cô cẩn thận di chuyển đến ghế sofa chờ chồng đến đón.

Thời gian dường như trôi qua lâu mà cũng dường như chỉ mới một lúc, ngoài sân vang lên tiếng động.

"Mẹ, con ở đây." Hoàng Bảo Trân nước ối đất, lo lắng con ngạt thở trong bụng, thấy tiếng động bên ngoài, vội vàng lên tiếng.

Lúc Trần Tiểu Mễ dẫn chạy đến, phía của con dâu vẫn còn chảy nước ối. Bà tiến lên kiểm tra bụng con dâu một chút,"Nhanh lên, Tiểu Đỗ, bế Bảo Trân bệnh viện."

Buổi tối, Vu giáo sư chỉ đạo Lục Minh lắp ráp linh kiện rủ rê Lục Minh thi trường đại học quân đội.

Trần Tú Hòa bỏ đường đỏ và trứng gà giỏ, định đến bệnh viện thăm Hoàng Bảo Trân,"Tuế Tuế, con thăm em trai ?"

Triệu Tuế Tuế đang chơi bài với trai, nghĩ đến đứa bé sơ sinh chẳng khác nào con khỉ, lắc đầu,"Không , về sớm một chút nhé."

Trần Tú Hòa xong, xách giỏ rời .

Bên ngoài phòng bệnh, Trần Tiểu Mễ đang ôm đứa cháu trai ngằn ngặt dỗ dành, con dâu thì vẫn còn yếu tỉnh nên thể cho con bú.

"Dì Trần." Trần Tú Hòa đến nơi, thấy Trần Tiểu Mễ đang dỗ trẻ con ở hành lang.

"Tú Hòa đến , Bảo Trân vẫn tỉnh, đợi một lát." Trần Tiểu Mễ bế cháu trai cho Trần Tú Hòa xem, đáng tiếc là cháu gái sinh cháu trai, hai đứa con trai đều dự định chỉ sinh một đứa, xem bế cháu gái .

"Đầu tròn đầy đặn, nhất định là một đứa trẻ thông minh." Trần Tú Hòa đứa trẻ trong lòng Trần Tiểu Mễ, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, miệng ngừng phát những tiếng ú ớ.

Không lâu , Trần Tiểu Miêu mang theo thức ăn và sữa bột trở về bệnh viện.

"Chị, cần cho Khánh Dương b.ú sữa bột ?" Trần Tiểu Miêu đứa trẻ khi sinh , b.ú sữa đầu tiên sẽ khỏe mạnh hơn.

"Chờ một lát, nếu Bảo Trân tỉnh thì cho b.ú sữa bột." Trần Tiểu Mễ bảo em gái phòng bệnh xem con dâu tỉnh .

Trong phòng bệnh, mí mắt Hoàng Bảo Trân khẽ động đậy, vẻ như sắp tỉnh.

Quả nhiên, Trần Tiểu Miêu đặt thức ăn xuống, Hoàng Bảo Trân bỗng mở bừng mắt, bụng xẹp lép khiến cô sợ hãi, đưa tay sờ soạng một hồi mới dám chắc chắn,"Dì, con của con ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-466.html.]

"Cái gì mà thấy, ở đây chứ ." Trần Tiểu Mễ bế cháu trai phòng thấy con dâu , liền đặt đứa cháu trai đang ú ớ trong lòng xuống bên cạnh cô.

Hoàng Bảo Trân nghiêng đầu đứa bé như khỉ con trong tã lót, nhăn mặt chê bai,"Xấu quá."

"Mẹ nào chê con , vài hôm nữa là trắng trẻo ngay mà. Nghênh Phong lúc mới sinh còn đen hơn Khánh Dương đấy." Trần Tiểu Mễ đưa cho con dâu một ly nước đường đỏ, dặn cô ăn chút gì đó mới sữa.

"Khánh Dương? Con trai ?" Hoàng Bảo Trân chồng , vội vàng mở tã lót xem, quả nhiên là một bé trai.

TBC

Hoàng Bảo Trân và chồng bàn bạc , con trai sẽ dùng chữ "Dương" giống như Hạo Dương, con gái sẽ dùng chữ "Mão" theo tên mà bố chồng đặt. Tối hôm qua lúc chuyện phiếm, hai vợ chồng còn đùa, nếu sinh con trai đúng ngày Quốc Khánh thì sẽ đặt tên là Khánh Dương, ngờ ứng nghiệm thật.

"Uống nước đường con." Trần Tiểu Mễ nhắc nhở, lát nữa còn cho con bú, mất mấy ngày mới sữa cho con bú, nhưng nhất là nên cho con b.ú sữa ngay từ đầu, như sẽ ít ốm đau hơn.

Trần Tú Hòa ở bên cạnh Hoàng Bảo Trân luống cuống chân tay, nhớ lúc mới sinh con trai đầu lòng cũng lóng ngóng như . Đợi khi Lưu Khánh Dương ăn no nê, Trần Tú Hòa chuyện với Hoàng Bảo Trân một lúc xin phép về.

Đáng tiếc là hôm nay cô định sẵn là bệnh viện.

Lúc ngang qua cổng bệnh viện, cô gặp Lâm Phán Nhi đang đẩy xe cấp cứu.

Chủ nhiệm Chu bảo một lính trẻ bế Lâm Phán Nhi phòng sinh, thấy Trần Tú Hòa , liền nhờ cô đến nhà Vương doanh trưởng thu dọn đồ đạc mang đến.

Trần Tú Hòa nhớ Vương doanh trưởng và chồng nhiệm vụ đến giờ vẫn về, liền vội vàng chạy đến nhà Vương doanh trưởng. May mà Lâm Phán Nhi chuẩn sẵn đồ dùng cho trẻ sơ sinh và quần áo của cô, Trần Tú Hòa chỉ việc mang đến bệnh viện.

Bên ngoài phòng sinh, hai em Vương Thủy Sinh và Vương Thủy Hoa đang chờ ghế dài.

Nghe thấy tiếng hét bên trong phòng sinh, Vương Thủy Hoa sợ đến mức hai chân run lẩy bẩy.

Chủ nhiệm Chu đang sốt ruột cho Lâm Phán Nhi nên để ý thấy vẻ mặt khác thường của Vương Thủy Hoa, Trần Tú Hòa thấy bèn bảo cô bé đến phòng bệnh của Hoàng Bảo Trân chờ, cô bé còn nhỏ, thấy tiếng phụ nữ sinh con sẽ sợ hãi.

Vương Thủy Hoa thực sự sợ, gật đầu về phía phòng bệnh cách đó xa.

Vương Thủy Sinh thì hiểu gì mà sợ, chằm chằm cánh cửa phòng sinh, trong lòng thầm nhủ thực hiện lời hứa với bố, đó là bảo vệ em trai hoặc em gái.

Lâm Phán Nhi sinh lâu, Trần Tú Hòa còn tranh thủ về nhà nấu nước đường đỏ mang đến. Ngay lúc cô nghĩ chắc Lâm Phán Nhi còn sinh lâu nữa, thì bên trong phòng sinh bỗng vang lên tiếng chào đời của đứa trẻ, tiếng to, vang dội, khiến cho những đang chờ bên ngoài thở phào nhẹ nhõm.

Đã hơn 11 giờ, ngày Quốc khánh hôm nay, khu tập thể đón chào hai em bé chào đời.

Một nữ y tá bế một đứa bé quấn trong chăn ,"Con trai, 3,3kg. Người nhà ?"

Trần Tú Hòa huých khuỷu tay Vương Thủy Sinh, hiệu cho bé tiến lên đón em trai.

Vương Thủy Sinh rụt rè bước lên, lau vội mồ hôi tay, nhận lấy đứa bé từ tay nữ y tá,"Xấu quá, giống hệt con khỉ."

"Vài hôm nữa là trắng trẻo ngay mà. Không bế như , bế như thế ." Trần Tú Hòa tiến lên chỉ cho Vương Thủy Sinh cách bế em bé.

Vương Thủy Sinh theo lời Trần Tú Hòa đổi tư thế bế, lúc cúi đầu xuống, đứa bé lúc mở mắt nhắm mắt ,"Hình như em con."

"Trẻ con mới sinh ." Chủ nhiệm Chu định bảo Vương Thủy Sinh yêu thương em trai, nhưng nhớ hai đứa là em cùng cha khác , nên thôi nữa.

Một lúc , Lâm Phán Nhi đẩy , tóc tai ướt đẫm. Nhìn thấy con trai đang con riêng của chồng bế, cô gì. Sinh con đau đớn như , sinh đứa thứ hai nữa.

Thời buổi chuộng "đa tử đa phúc", thế nhưng Lâm Phán Nhi nghĩ, chồng hai đứa con , cô chỉ cần sinh một đứa là đủ, nghĩ nên khi Vương Thủy Sinh, trong mắt cô thêm vài phần trìu mến.

Lâm Phán Nhi sắp xếp ở cùng phòng bệnh với Hoàng Bảo Trân để theo dõi. Cả hai đều sinh thường, ở bệnh viện ba ngày, nếu gì bất thường là thể xuất viện.

 

Loading...