Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 459
Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:26:22
Lượt xem: 176
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Tuế Tuế hố to mắt, khẳng định là đào, hẳn là mới đào lâu.
Trước đó cô từng tới nơi , cái hố nào, là ai đào để săn, may mắn phía bẫy thú.
"Trước tiên xuống núi, để cõng ." Chu Thiến Thiến xổm mặt Vương Thủy Hoa, định cõng cô xuống núi tính tiếp.
Mấy Triệu Tuế Tuế bắt đầu đeo gùi của lên lưng, Vương Thủy Hoa và Chu Thiến Thiến cũng nâng gùi lên theo phía .
Dù Chu Thiến Thiến cũng là con gái, đến giữa sườn núi thì mệt mỏi chịu nổi, nửa quãng đường đổi thành Trịnh Nguyệt cõng.
Triệu Tuế Tuế theo phía , tìm trai.
Sáng sớm hôm nay, Triệu Lập Võ Nguyên Thịnh gọi lên núi, đôi khi tìm chẳng thấy , mãi cho đến khi xuống núi họ cũng gặp ai khác.
Chờ mấy Triệu Tuế Tuế lâu, mấy Vương Diệu Tổ mang theo mũi tên gỗ nhọn tới hố to.
"Ơ? Sao một sợi dây leo ở đây nhỉ?" Vương Thủy Sinh sợi dây leo bện thành hình cái thừng trong tay, nghi hoặc .
Vương Diệu Tông sợi dây leo trong tay Vương Thủy Sinh, mí mắt giật liên hồi,"Không là rơi đó chứ."
Cái hố to là do tiểu đội của bọn họ sáng sớm lên núi đào, chuẩn dùng để bắt con mồi, bọn họ tìm cây gỗ để bẫy.
"Không thể nào, tên xui xẻo nào xui xẻo như chứ?" Vương Thủy Sinh cuộn sợi dây leo , chuẩn giữ cho bọn họ dùng, sợi dây leo chắc chắn hơn dây bọn họ bện.
Tên xui xẻo Vương Thủy Hoa ghế bệnh viện, nhịn hắt xì một cái.
"Năm nay cháu bao nhiêu tuổi ?" Bác sĩ Đỗ đột nhiên hỏi một câu.
Vương Thủy Hoa ngơ ngác, nhưng vẫn theo bản năng trả lời,"13... A."
Cùng với tiếng xương cốt trở về vị trí cũ, chân của Vương Thủy Hoa bình thường.
"Chân vấn đề gì, chân trái bó bột mấy ngày." Bác sĩ Đỗ xong, bắt đầu xoẹt xoẹt đơn thuốc.
Vương Thủy Hoa thử xoay xoay chân của ,"Thật sự đau nữa ."
Triệu Tuế Tuế bác sĩ Đỗ thì thở phào nhẹ nhõm, dù Vương Thủy Hoa cũng là vì nhặt con chim bồ câu cô đ.á.n.h rơi mới ngã hố, cô cũng thấy áy náy.
Lâm Phán Nhi Lục Thiền con gái riêng ngã núi, liền chống eo : "Thủy Hoa, con ?"
Vương Thủy Hoa thấy kế liền lắc đầu, lưng bà một chút, mới nhớ bố cô nhiệm vụ về,"Con ạ."
Lâm Phán Nhi và bác sĩ Đỗ xác định vết thương của con gái, cầm lấy đơn t.h.u.ố.c đóng phí, hiện tại bà và con trai con gái riêng cũng coi như bạn cùng phòng, mặn nhạt.
Triệu Tuế Tuế thấy nhưng đây là chuyện nhà họ, cô cũng tiện can thiệp, Lâm Phán Nhi vẻ là hòa nhã.
Một lát , Lâm Phán Nhi cầm về một cái túi lưới và một cây gậy nửa cũ nửa mới,"Thử xem."
Vương Thủy Hoa bụng Lâm Phán Nhi lớn, cũng bà tiện cõng , bèn vịn em gái, thử chống gậy,"Cảm ơn ."
Trên đường về, họ gặp nhóm Vương Diệu Tổ sân thể dục.
Vương Thủy Sinh thấy em gái chống gậy, mí mắt giật liên hồi: "Thủy Hoa, em ?"
"Chỗ rừng thông ở cái hố to như , em ngã xuống." Vương Thủy Hoa thấy trai, bĩu môi tố cáo kẻ đào hố.
Vương Thủy Sinh, một trong những đào hố, ho nhẹ một tiếng, xổm xuống mặt em gái,"Để cõng em về."
Vương Diệu Tổ và em trai liếc , xoay chạy về phía Tiểu Lê Sơn. Bọn họ lấp cái hố đó , nếu phát hiện là do bọn họ đào, thể nào cũng đ.á.n.h cho một trận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-459.html.]
Mấy Triệu Tuế Tuế để hai con chim bồ câu cho Vương Thủy Hoa, trật chân bồi bổ cho .
"Không cần , cho em một con thôi." Vương Thủy Hoa lắc đầu, thời tiết nuôi chim bồ câu.
Trịnh Nguyệt cũng nghĩ , khi bàn bạc với Triệu Tuế Tuế, họ chất đầy nấm thông gùi của Vương Thủy Hoa.
Vừa bọn họ còn hái đầy gùi thì Vương Thủy Hoa ngã xuống hố, bây giờ mỗi cho cô hai cái nấm là đầy gùi .
"Vậy nghỉ ngơi cho , chúng về nhé." Triệu Tuế Tuế chân Vương Thủy Hoa băng bó cẩn thận, cũng may bây giờ là đang nghỉ thu hoạch, đến khi hết nghỉ cũng gần khỏi .
"Ừm, các dã ngoại tiếp ." Vương Thủy Hoa chút tiếc nuối bọn họ, may mà hôm nay là ngày đầu tiên nghỉ, nếu chống gậy học thì bất tiện lắm.
Rời khỏi nhà Vương Thủy Hoa, Trịnh Nguyệt đột nhiên : "Sau trong núi cẩn thận hơn."
Triệu Tuế Tuế gật đầu đồng ý, : "Cái hố đó chắc chắn là mới đào lâu, là tên khốn nào đào mà thèm báo hiệu gì cả."
"Hay chúng về nhà phơi nấm , bờ sông hầm chim bồ câu nhé?" Chu Thiến Thiến giơ con chim bồ câu trong tay lên, hỏi.
"Được đó, sẽ mang theo một ít thịt khô." Triệu Tuế Tuế gật đầu.
"Vậy mang theo một quả dưa hấu to." Lục Thiền phụ họa.
"Vậy... mang theo bánh quy nhé." Trịnh Nguyệt suy nghĩ một chút, hình như trong nhà chỉ còn món bánh đó.
"Vậy phụ trách nồi niêu xoong chảo và gia vị để hầm chim bồ câu, sẽ mang theo một quả dưa vàng nữa." Chu Thiến Thiến .
Thương lượng xong, tản , hẹn gặp ở chỗ cũ.
Lúc Triệu Tuế Tuế đến bờ sông, phát hiện chỗ cũ .
Triệu Lập Võ mắt tinh, thấy em gái tới, liền vẫy tay: "Tuế Tuế, em ăn cá nướng ?"
Triệu Tuế Tuế lắc đầu, : "Anh, lên núi ? Không tìm con mồi ?"
"Ừ, tìm ít hang thỏ, nhưng bên trong chẳng con nào, nên đến đây nướng cá, cũng may là cá khá dễ bắt." Triệu Lập Võ lật cá vỉ nướng, sai Nguyên Thịnh rắc ớt bột.
Gia vị nướng đồ ăn của đám trẻ con trong khu tập thể đều na ná như , nướng thịt, nướng cá, nướng ếch đều dùng chung một loại.
Triệu Tuế Tuế ngửi thấy mùi thơm, nước miếng ứa , cá vỉ chắc đủ cho mấy em họ ăn, cô cần giành, trong lòng quyết định ngày mai cũng sẽ đến đây bắt cá nướng ăn.
Mấy Chu Thiến Thiến nhanh đến, tìm một chỗ gần xa, bắt đầu dựng bếp nấu nước.
Nguyên Khải từ xuất hiện, đổ tôm trong túi lưới , thấy Chu Thiến Thiến đang vặt lông chim bồ câu, liền : "Ha, các cũng tìm con thỏ nào ?"
"Anh Nguyên Khải, chúng em đ.á.n.h hai con chim bồ câu, cho chị Thủy Hoa một con mang về ." Lục Thiền kể cho Nguyên Khải chuyện xảy ở rừng thông, bọn họ là thu hoạch gì.
Nguyên Khải suy nghĩ một chút, chắc chắn lắm : "Cái hố ở đó hình như là do mấy Vương Diệu Tổ đào, chúng qua rừng thông, thấy bọn họ hình như đang lấp hố."
Triệu Tuế Tuế nghĩ đến dáng vẻ ân cần của Vương Thủy Sinh lúc nãy, thì là tự hại .
Nghĩ đến dáng vẻ hốt hoảng bỏ chạy của mấy Vương Diệu Tổ, chắc là lấp hố thật.
Chim bồ câu lớn, khi vặt lông càng nhỏ hơn.
Chu Thiến Thiến rửa sạch kéo bằng nước sông, bắt đầu mổ chim bồ câu, đập dập một miếng gừng cho , đậy nắp nồi đất, hầm nửa tiếng là thể uống canh.
"Được , lát nữa là thể uống canh chim bồ câu thơm phức ."
TBC