Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 449

Cập nhật lúc: 2025-10-09 23:26:12
Lượt xem: 185

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Tuế Tuế hai chữ bí đỏ, cũng theo Chu Thiến Thiến trong sân vờ như tưới nước cho rau quả.

Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Văn phân tích, kẻ trộm đồ ăn thể chính là mới chuyển khu tập thể.

Những hộ gia đình mới dọn đến khu tập thể chia đất, thường ngày ăn rau quả chỉ thể cửa hàng hoặc đổi với những nhà trồng nhiều rau khác.

Chu Thiến Thiến sang nhà bên cạnh, nhỏ giọng kể chuyện An Hân là dì út của Hồ Đông Lai và Hồ Tây Lai cho Triệu Tuế Tuế và Trịnh Nguyệt .

"Ý gì ?" Trịnh Nguyệt ngơ mặt.

"Hình như của Hồ Đông Lai và Hồ Tây Lai mất sớm, hai em gọi An Hân là dì út từ nhỏ ." Chu Thiến Thiến thuật những gì cô mấy ngày .

" bảo, dì An Hân trông trẻ như , thể sinh con trai lớn như Hồ Đông Lai chứ." Trịnh Nguyệt hóng hớt liếc sang nhà bên cạnh, tiếc là sân nhà họ .

Triệu Tuế Tuế cũng ngờ tới, Hồ đoàn trưởng trông cũng đàng hoàng mà,"Dì ruột ?"

"Không nữa, nhưng mà Hồ Đông Lai và Hồ Tây Lai lời dì An Hân." Chu Thiến Thiến kể tình hình ba sống hòa thuận.

Bên , Hồ An Hoa thấy vẻ chột , liền bảo con trai cả đóng cửa sổ , hạ giọng: "Mẹ, quả bí đỏ là bỏ tiền mua thật ?"

"Đương nhiên , bỏ hai hào rưỡi mua từ một đồng hương đấy." Bà Hồ đảo mắt, nhanh miệng bán thành trong đội sản xuất gần đó.

"Vậy bà nội lên núi hái rau dại mang theo quả bí đỏ to như gì?" Hồ Đông Lai thấy bà nội định qua mặt , bèn hỏi tiếp.

"Mẹ giấu gì , thấy quả bí đỏ chín hẳn, mang đổi quả khác thôi." Bà Hồ nghĩ cái cớ ho, dối một câu bịa thêm câu nữa.

"Nói bậy, nãy bà còn bảo mua bí đỏ, bây giờ bảo mua của ." Hồ Tây Lai nuốt miếng cơm trong miệng xuống, tiếp tục vạch trần lời dối của bà nội.

TBC

Hồ An Hoa nheo mắt , tin lời con trai út, nếu nhà thực sự kẻ trộm đồ ăn, cũng chẳng còn mặt mũi nào hàng xóm láng giềng nữa."Đông Lai, ăn xong thì dẫn em ngoài dạo, tiêu cơm ."

Hồ Đông Lai , nhưng ánh mắt của bố cảnh cáo, đành dẫn em trai ngoài.

Lúc , hai em hề phát hiện Triệu Tuế Tuế và các bạn đang nấp ở sân bên cạnh.

Bà Hồ ánh mắt của con trai cả dọa sợ, định cãi cũng nên lời, chỉ lắp bắp mãi thành câu.

"Mẹ, con đưa tiền cho đủ mua thức ăn ?" Muốn thẳng là ăn trộm, nhưng Hồ An Hoa vẻ mặt của là hiểu ngay, tám chín phần mười là nhà kẻ trộm đồ ăn thật. Nghĩ đến chuyện định đề nghị chỉnh đốn tác phong trong khu tập thể, mặt Hồ An Hoa đỏ bừng lên.

Bà Hồ con trai , tưởng là tăng tiền sinh hoạt cho , vội vàng kêu ca giá cả ở đây đắt đỏ, dựa theo tiêu chuẩn đây thì ngày nào cũng chi tiêu dè xẻn."An Hoa, là con đưa cho thêm mười đồng mỗi tháng để mua thức ăn ."

"Để gửi về cho nhà chú út chứ gì?" An Hân chồng ý đồ khác, trong lòng khinh thường mặt.

"An Hân, em chợ nhé." Hồ An Hoa vợ trìu mến, ngẫm nghĩ : "Nhà đến đây cũng một thời gian , em ít bánh hoa tươi biếu hàng xóm ."

"Ở đây hoa tươi." An Hân hiểu ý chồng biếu quà để bồi thường cho những nhà mất đồ ăn.

"Vậy... bánh đậu xanh nhé?" Hồ An Hoa nghĩ đến tài bánh của vợ, bánh đậu xanh cũng là món sở trường của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-449.html.]

"Cũng ." An Hân gật đầu, nếu thể đuổi khéo chồng về thì càng . Mẹ chồng ở đây tuy thể giúp giặt giũ, nấu nướng, nhưng tay chân sạch sẽ. Vì danh tiếng của chồng, An Hân đành nhận hết việc nhà về .

Bà Hồ thấy công việc duy nhất thể kiếm chác của lấy mất, bèn : "An Hân , cứ để cho."

"Lát nữa em đến chỗ chủ nhiệm Chu xin danh sách những nhà mất đồ ăn, theo đó mà đến từng nhà." Hồ An Hoa nhấn mạnh hai chữ "danh sách", một bà thế đúng là mệt mỏi."Mẹ, thể nghĩ cho con một chút ? Nếu phát hiện, con còn mặt mũi nào mà sống trong quân đội nữa, con cởi bỏ quân phục ?"

Bà Hồ mấp máy môi nhưng gì. Con trai út ở tận Tây Bắc khổ sở lắm, bà cũng chỉ thấy rau màu nhà tươi quá, kịp nghĩ tay trộm luôn. Trộm một thấy ngon ăn nên dừng .

Ai ngờ cẩn thận như mà vẫn phát hiện.

"Không thể biếu trực tiếp như , sẽ ảnh hưởng đến việc thăng chức của ." An Hân hiểu chuyện, chẳng khác nào thừa nhận chồng ăn trộm, sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của chồng.

"Chuyện ... Vậy em bảo thế nào?" Hồ An Hoa bộ quân phục, cũng cởi nó chút nào.

"Từ từ bồi thường, chúng xin danh sách , âm thầm tiến hành." An Hân suy nghĩ một lát, chuyện chồng ăn trộm thể để lộ ngoài, trong lòng Hồ An Hoa áy náy thì cứ từ từ giải quyết.

Hồ An Hoa nghĩ ngợi, đành gật đầu. Anh yên tâm giao chuyện cho vợ. Chuyện thể ghi hồ sơ , lỡ kẻ lợi dụng sẽ thành quả b.o.m nổ chậm, mới chuyển đến đơn vị bao lâu, thể để vấn đề cản trở tiền đồ của ."Mẹ, nếu còn dám tái phạm, con sẽ đoạn tuyệt quan hệ với ."

Bà Hồ con trai cả dọa, sợ run . Con trai út về từ Tây Bắc khi còn nhờ đến trai nó, bà vội vàng hứa: "Mẹ dám nữa ."

Ba Triệu Tuế Tuế thấy tiếng động gì từ nhà bên cạnh nữa, đành hậm hực giường đất, thì bài tập, thì sách.

Bên phía An Hân, khi xin danh sách những nhà mất đồ ăn từ chủ nhiệm Chu, cô dự định mỗi ngày đến một nhà, nhân tiện thăm dò tính cách các chị em trong khu tập thể, coi như một công đôi việc.

Trương Tiểu Thảo An Hân tặng bánh đậu xanh, kéo cô nhà rối rít gọi "em An Hân" ngọt xớt. Đây là đầu tiên đến tận nhà tặng quà cho cô ở khu tập thể .

An Hân ngay Trương Tiểu Thảo ý đồ khác, nhưng bánh cô đều tính toán cả . Nói chuyện qua loa với Trương Tiểu Thảo một lát, An Hân cáo từ về, trong lòng đ.á.n.h giá cô đáng để kết giao.

Những nhà tặng bánh đậu xanh đều chút nghi hoặc, nhưng đồ ăn free thì ai nỡ dò hỏi nhiều.

Riêng Chu Thiến Thiến phát hiện điểm bất thường, những nhà tặng bánh đậu xanh hình như đều là những nhà từng mất đồ ăn.

Nghe Chu Thiến Thiến phân tích, Triệu Tuế Tuế thầm bội phục, đúng là cô bạn năng khiếu quan sát."Thiến Thiến, nếu môn Toán mà cũng phân tích logic như thì chắc chắn đỗ đại học Kinh Đô luôn."

Chu Thiến Thiến khen, hăng hái cầm bút lên bài tập, quyết tâm tối nay chinh phục đề Toán .

Tối hôm đó, Triệu Tuế Tuế ăn bánh đậu xanh nóng hổi do chính tay An Hân , lúc đó cô đang chuyện với Triệu Tuế Tuế ở phòng khách.

Vừa thừa nhận cũng chẳng phủ nhận, An Hân vận dụng triệt để chiêu thức "nắm tóc", tổ tiên nhà cô là nhà tư bản cỡ nào đây.

"Ngon quá ơi, nhà cũng ." Triệu Lập Võ cho rằng bánh đậu xanh còn ngon hơn cả bánh đào, trở thành món bánh yêu thích nhất của hiện tại.

" là ngon thật, cách mới lạ quá, em An Hân dạy chị với nhé?" Trần Tú Hòa ăn tấm tắc khen, cách đúng là ngon thật.

"Dạ , em dạy chị." An Hân thấy chuyện với Trần Tú Hòa hợp ý, Triệu đoàn trưởng của Lưu thủ trưởng, cô thiết với Trần Tú Hòa hơn.

Còn bà Hồ, dạo ngoài là thấy xì xào bàn tán về , thành bà cũng chẳng dám khỏi nhà. Trong lòng chất chứa nhiều tâm sự, bà trở nên tiều tụy, liệt giường một thời gian mới khỏi.

 

Loading...