Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 433
Cập nhật lúc: 2025-10-08 22:17:35
Lượt xem: 170
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối, Triệu Tuế Tuế ghé lưng bố trở đại đội Phúc Hưng.
"Sao đến muộn như ?" Trần Tú Hòa mở cửa cho chồng, thấy con gái út ngủ lưng bố.
Bà suy nghĩ một chút, vẫn gọi con gái nhỏ: "Tuế Tuế, con rửa chân ?"
Triệu Tuế Tuế mơ màng thấy tiếng , dụi mắt: "Dạ, con ."
"Để lấy nước cho con." Trần Tú Hòa dỗ dành con gái út phòng .
Triệu Tuế Tuế căn phòng của , giường vẫn còn ấm. Sau Tết Nguyên tiêu, cô bé vẫn luôn ngủ trong phòng riêng, kể cả khi Triệu Chi Chi trở về thành phố.
Trở về nhiều ngày, Triệu Quảng Thúc thăm hỏi xong, kỳ nghỉ của ông cũng sắp kết thúc.
"Nếu ngày mai về thì thể nhờ xe, ngày về thì tàu, mấy đứa bằng gì?" Triệu Quảng Thúc cuộn miến cho con gái út.
Triệu Tuế Tuế nhận lấy, gì. Đi tàu thì lâu nhưng xe khách thì thời gian ngắn hơn, đường xóc hơn, nhưng cái tốn tiền nên cũng hấp dẫn.
"Tất nhiên là nhờ xe , tiết kiệm gần 60 tệ, tội gì ." Trần Tú Hòa quyết định luôn là sẽ nhờ xe về.
"Nếu thì trưa nay hoặc sáng mai chúng về thành phố." Triệu Quảng Thúc với là muộn nhất tối mai xe mới đến Bình Ninh.
"Vậy trưa nay , tranh thủ ghé thăm Mãn Thương và một chút." Trần Tú Hòa , gặp xong chắc đến sang năm hoặc năm mới gặp .
"Được, ăn sáng xong thì thu dọn đồ đạc." Triệu Quảng Thúc dứt lời, uống nốt chỗ cháo còn của con gái út.
Triệu Tuế Tuế về phòng thu dọn đồ đạc, mang theo hai túi đồ ăn vặt ngoài.
Triệu Trụ Tử thấy Triệu Tuế Tuế thì mừng rỡ, định kéo cô bé nhà.
"Mình , Trụ Tử, cái tặng bạn." Triệu Tuế Tuế lắc đầu, cô bé đến để tạm biệt bạn.
"Sao thế, mới về mấy ngày." Triệu Trụ Tử chút hụt hẫng, nhưng vẫn mở gói giấy , bên trong là chiếc ná do Triệu Lập Văn tự tay và một ít bánh kẹo.
"Cái ná trai , chúc bách phát bách trúng." Triệu Tuế Tuế vỗ vai Triệu Trụ Tử về phía nhà đội trưởng: "Không cần tiễn , thời gian sẽ ."
"Ừ, Tuế Tuế, tạm biệt ." Triệu Trụ Tử vẫy tay chào Triệu Tuế Tuế.
Triệu Bảo Châu cũng nhận quà tạm biệt của Triệu Tuế Tuế: "Thời gian trôi qua nhanh thật."
Triệu Tuế Tuế để mặc Triệu Bảo Châu ôm lấy , cô bé vẫn đáng yêu như .
Ăn trưa xong, Triệu Quảng Thúc đến nhà chính chào tạm biệt ông bà Triệu, đó dẫn vợ con bắt xe lúc 12 giờ.
Đến khu tập thể nhà máy thép là 4 giờ chiều.
Bảo vệ thấy nhà Triệu Quảng Thúc đến, bảo họ đăng ký mới cho .
Triệu Lập Võ gõ cửa, thấy tiếng liền dừng .
Triệu Lập Minh mở cửa, đón nhà: "May là đến sớm, muộn chút nữa là em ."
Hôm nay là thứ bảy, lớn đều , chỉ Triệu Lập Minh đang nghỉ đông ở nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-433.html.]
TBC
"Em định ?" Triệu Lập Văn đặt hành lý xuống hỏi.
"Em định thư viện, nhưng mà cả đến thì giảng bài cho em , mấy bài em ." Triệu Lập Minh mở vở . Với thành tích của , thi đại học ở Bình Ninh thì chắc chắn đậu, nhưng đại học ở Kinh Đô thì khó. Dù , học sinh nào cũng mong học ở ngôi trường nhất, thi đậu Hoa Đại thì cũng thử các trường khác ở Kinh Đô.
"Để xem nào." Triệu Lập Văn nhận lấy vở của Triệu Lập Minh, xuống giảng bài.
Triệu Lập Võ thì rủ em gái ngoài dạo, đến đây, họ dạo quanh khu tập thể.
Triệu Tuế Tuế liền đồng ý.
"Đến giờ cơm thì nhớ về đấy." Trần Tú Hòa đang nhào bột trong bếp, dặn dò hai con.
Triệu Lập Võ dẫn em gái dạo, một hồi đến cửa khu tập thể."Em ngoài ?"
"Ra ngoài xem ." Triệu Tuế Tuế nghĩ, thời gian vẫn còn, đến đây thì xem gì.
Vừa khỏi cửa thấy một đôi nam nữ đang tình tứ, Triệu Lập Võ tò mò , Triệu Tuế Tuế kéo trai , sợ phiền .
Vừa một đoạn, họ thấy cô gái : "Lập Quần, bao giờ thì đến nhà em cầu hôn?"
Triệu Tuế Tuế vội vàng đầu con trai. Nếu cô nhớ nhầm thì mà Triệu Chi Chi đang tìm hiểu tên là Chu Lập Quần.
Triệu Lập Võ hiểu, rõ ràng lúc nãy em gái cho , bây giờ tự , nhưng cũng gì, tiếp tục theo.
Chu Lập Quần lưng về phía hai em Triệu Tuế Tuế, tay sờ soạng khắp cô gái nhưng trả lời câu hỏi.
"Sao gì?" Cô gái ban đầu còn ngại ngùng né tránh, nhưng cũng quên mất câu hỏi vì động tác của Chu Lập Quần.
Triệu Tuế Tuế thấy mặt Chu Lập Quần, đành kéo trai hướng khác.
Chu Lập Quần ngờ hành động của dỗ bạn gái, trong lòng đang nghĩ cách đối phó.
Bất ngờ, chạm mặt Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế liếc mắt một cái nhớ kỹ Chu Lập Quần, cũng , nhưng trai bằng hai trai cô, mũi bên trái một nốt ruồi đen nhỏ, ảnh hưởng lắm.
Chu Lập Quần ngạc nhiên vẻ ngoài của Triệu Tuế Tuế, hiểu nghĩ đến Triệu Chi Chi. Nói về ngoại hình, Triệu Chi Chi còn xinh hơn cô bé mặt, chỉ là cô quá bảo thủ, đừng hôn, nắm tay còn cho.
"Anh , là em giận đấy." Cô gái thấy Chu Lập Quần Triệu Tuế Tuế phía , chỉ là một cô nhóc, liền đẩy một cái.
"Chờ... chờ chị lấy chồng, phòng trống sẽ cưới em." Chu Lập Quần bịa đại một lý do. Nhà hiện tại 8 chen chúc trong 4 căn phòng, ông bà một phòng, bố một phòng, và em trai một phòng, hai chị gái một phòng, đúng là còn phòng nào để cưới vợ. Nhà máy thực phẩm mấy năm nay cũng cấp nhà, cưới vợ thì chỉ nước đợi chị gái lấy chồng hoặc là ngoài mua nhà.
"Vậy còn đợi bao lâu?" Cô gái tiếp tục hỏi. Hôm nay cô để Chu Lập Quần hôn , dù thế nào cũng cho cô một câu trả lời.
"Năm nay chị hai chắc là lấy chồng, đến lúc đó phòng trống sẽ cưới em." Chu Lập Quần dối. Thực chị hai hiện tại còn bạn trai.
Triệu Tuế Tuế bây giờ chỉ về chuyện với Triệu Chi Chi. Hôm nay nhà máy thực phẩm việc bình thường, đàn ông chắc là mà Triệu Chi Chi đang tìm hiểu.
"Tuế Tuế, chúng về nữa ?" Triệu Lập Võ thấy em gái càng lúc càng xa khu tập thể, liền hỏi.
"Anh hai, là chúng đến nhà máy thực phẩm , em thấy nhà máy tan ca bao giờ, chúng đến đón chị Chi Chi tan ." Triệu Tuế Tuế bịa đại một lý do.