Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 415
Cập nhật lúc: 2025-10-08 22:17:17
Lượt xem: 178
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thiến Thiến nhún vai, bày bộ dạng bất đắc dĩ: "Vậy cũng thể trách tớ, ai bảo nhà Liễu Phương ở sát vách nhà tớ."
Sau khi xảy chuyện khăn quàng cổ của Đàm Liễu Tâm đốt, đều dám đốt pháo hoa nữa, chỉ sợ tiếp theo đốt là .
"Chúng còn đốt nữa ?" Chu Binh nhét khăn quàng cổ của trong áo bông, hỏi.
"Đốt chứ, đến cũng đến , chúng góc đốt." Triệu Tuế Tuế đặt chiếc đèn lồng nhỏ sang một bên bắt đầu đốt pháo hoa.
Chu Thiến Thiến cũng học theo em trai , buộc chặt khăn quàng cổ . Sau khi xác định là rơi, cô bé cũng bắt đầu đốt pháo hoa: "Vẫn là chơi cùng đông náo nhiệt hơn."
Mọi sân thể d.ụ.c thấy bốn Triệu Tuế Tuế chiếm một góc, cũng bắt đầu rủ lập thành từng nhóm chơi.
Triệu Tuế Tuế đang chơi vui vẻ thì một tiếng pháo nổ vang lên ngay mặt. Nhìn theo hướng ném pháo, cô bé nhận Vương Diệu Tổ. Mừng năm mới nên cô bé cũng chấp nhặt với .
Triệu Tuế Tuế chấp nhặt nghĩa là Triệu Lập Võ cũng ."Vương Diệu Tổ, gì, hổ hả, bắt nạt con gái."
Triệu Tuế Tuế vội vàng giữ em trai : "Thôi mà, sắp năm mới , chúng bỏ qua cho . Nếu thì cũng đừng tự động thủ, để em mách với bác Vương."
Vương Diệu Tổ thấy Triệu Tuế Tuế mách bố , vội vàng thanh minh: "Tớ cố ý."
Vừa dứt lời, chân Vương Diệu Tổ ba tiếng pháo nổ vang lên.
Lưu Hạo Dương ném chiếc pháo tay , thản nhiên : "Xin nhé, tự chúng nó bay đấy chứ."
"Cậu... Tớ thèm chấp các , đây." Nghĩ đến ông nội của Lưu Hạo Dương, Vương Diệu Tổ chỉ buông một câu bỏ . Thực cũng nhắm Triệu Tuế Tuế, chỉ trêu cô bé một chút thôi.
"Hạo Dương, tới đây?" Triệu Lập Võ đưa một cây pháo hoa cho Lưu Hạo Dương.
"Lập Văn ở sân thể d.ụ.c nên tớ đến đây." Lưu Hạo Dương nhận lấy cây pháo hoa, châm lửa. Cậu thấy lửa nhỏ nên ghé sát cây pháo hoa của Triệu Tuế Tuế. Lửa lập tức cháy bùng lên, sáng hơn hẳn nhưng cũng cháy nhanh hơn nhiều.
Sau khi đốt hết pháo hoa mang theo, sáu cùng về.
Trên đường về, Chu Thiến Thiến rủ Triệu Tuế Tuế ngày mai cùng huyện hội chùa.
Nghe đến hội chùa, Triệu Tuế Tuế hào hứng, cô bé gật đầu: "Tớ , ?"
"Anh , nhiều năm hội chùa." Triệu Lập Võ gật đầu.
"Tớ cũng ." Lưu Hạo Dương .
Lúc qua nhà Chu Thiến Thiến, Triệu Tuế Tuế thấy tiếng Ngụy Hiểu Hiểu đang dạy dỗ ai đó. Quả nhiên Chu Thiến Thiến đúng.
"Tớ đúng chứ, chắc cũng sắp xong ." Chu Thiến Thiến vỗ vai Triệu Tuế Tuế, xách đèn lồng sân.
Về đến nhà, Trần Tú Hòa thấy con gái vui vẻ trở về, bà hỏi: "Pháo hoa vui con?"
Triệu Tuế Tuế dùng sức gật đầu: "Rất vui ạ."
"Đi đ.á.n.h răng, rửa mặt, rửa chân ." Trần Tú Hòa tháo khăn quàng cổ cho con gái, giục cô bé rửa mặt.
Sáng sớm hôm , Triệu Quảng Thúc dẫn vợ con đến nhà Tư lệnh Lưu chúc Tết.
Triệu Tuế Tuế nhận bốn bao lì xì, vui vẻ cất túi. Một trong những niềm vui của trẻ con là nhận lì xì.
Buổi chiều, lũ trẻ trong khu tập thể đều rủ kéo hết xem hội chùa ở huyện.
"Tiểu Võ, em lên xe Hạo Dương ." Triệu Lập Văn chiếc xe đạp ở nhà, bất giác nhận em gái cao lên ít.
"Vâng." Triệu Lập Võ xuống khỏi yên , leo lên xe Lưu Hạo Dương.
Triệu Tuế Tuế cũng chuyển từ chỗ phía xuống yên . Ngồi vững, cô bé lắc lắc chân: "Xuất phát thôi!"
Chu Thiến Thiến bắt đầu đạp xe, kết quả là do em trai nghịch ngợm khiến xe loạng choạng, ngã đống tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-415.html.]
Chu Binh thấy chị gái ngã, rụt cổ, chuẩn hứng chịu cơn thịnh nộ. Nào ngờ Chu Thiến Thiến chỉ liếc một cái tự dựng xe dậy.
"Còn mau lên xe." Chu Thiến Thiến trừng mắt em trai.
Ba chiếc xe đạp tiến trong huyện, men theo con đường quen thuộc đến trụ sở công an.
"Ồ, đến ?" Bác Lục trông cổng thấy Triệu Tuế Tuế, lên tiếng chào hỏi.
"Cháu chào ông Lưu ạ. Chúc ông năm mới vui vẻ." Triệu Tuế Tuế đặt một gói bánh đậu phộng lên bàn.
"Ừ, chúc cháu năm mới vui vẻ." Ông Lưu .
Dựng xe xong, sáu đến con phố chính của hội chùa. Bên trong biểu diễn .
Triệu Tuế Tuế xem màn múa lân, cà kheo, cùng vỗ tay tán thưởng. Vài năm nữa, những trò chơi dân gian sẽ cấm đến mười năm, tranh thủ lúc xem cho .
Càng trong càng đông , Triệu Tuế Tuế giẫm chân mấy .
"Tuế Tuế, tớ giẫm chân ít nhất năm đấy, là chúng về ?" Chu Thiến Thiến ngoái Triệu Tuế Tuế, trong lòng rút lui.
"Quay về..." Cô bé còn dứt lời thì hai dòng xô đẩy.
Triệu Tuế Tuế trơ mắt Chu Thiến Thiến đẩy về phía , đuổi theo cũng , ngược còn dòng đẩy xa.
Đợi đến khi dòng thưa bớt, ba Triệu Tuế Tuế dồn một góc tường.
"Giờ ?" Chu Binh Triệu Tuế Tuế.
Triệu Tuế Tuế ngẩng đầu Lưu Hạo Dương: "Hạo Dương, xem."
TBC
Lưu Hạo Dương chống hai tay lên tường, tạo thành một gian nhỏ cho Triệu Tuế Tuế và Chu Binh. Lưng vẫn khác chen lấn: "Bây giờ cũng , chờ một lát nữa ."
Triệu Tuế Tuế ngờ thành thế , đành im trong góc tường chật hẹp, chờ dòng tản .
Lưu Hạo Dương cảm thấy một bàn tay đang sờ sờ lưng . Cậu lập tức túm lấy bàn tay đó, định quát lớn thì nhận đó là tay của một bạn nữ."... Cậu gì mà sờ lưng thế?"
"Thả , sờ ." Cô gái hất tay Lưu Hạo Dương , trừng mắt : " đẩy , sờ ."
Triệu Tuế Tuế cô gái, nữ lưu manh . Giai đoạn , nam lưu manh thì nhiều chứ nữ lưu manh cũng là , huống hồ Lưu Hạo Dương cũng khá trai.
sờ là cô bé, cô bé cũng tiện gì, chỉ hai chuyện.
Lưu Hạo Dương ban đầu tưởng là ăn trộm, thấy là con gái nên lo lắng là nghĩ sai, chỉ thể cô gái một cách dò xét.
Bị chằm chằm như , cô gái chút sợ hãi, vội vàng chen dòng rời .
Chờ cô gái , Lưu Hạo Dương nghiêng , chống hai tay lên tường: "Cầm giúp ."
"Ừ, ." Triệu Tuế Tuế nhận lấy chiếc túi vải, đoán bên trong là tiền và tem phiếu nên chỉ cầm tay chứ mở .
Cũng may một lúc , dòng cũng dần dần tản . Ba Triệu Tuế Tuế đang định rời thì thấy hô hào mất ví.
Triệu Tuế Tuế đang định đưa chiếc túi cho Lưu Hạo Dương thì đàn ông hô mất ví xông đến cướp.
"Trả ví cho ."
Lưu Hạo Dương chắn mặt đàn ông: "Ông dựa mà đây là ví của ông, rõ ràng là ví của ."
"Cậu bậy, rõ ràng là ví của ." Nghe , đàn ông càng tức giận, lớn tiếng khẳng định chiếc ví là của .
Triệu Tuế Tuế bịt tai : "Chú gì ơi, ai to thì ví là của đó, chú thử gọi nó một tiếng xem nó chịu theo chú ?"