Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 411
Cập nhật lúc: 2025-10-08 22:17:13
Lượt xem: 198
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vậy bây giờ?" Giọng Triệu Quảng Thúc bất giác mang theo chút ủy khuất.
"Chờ khi nào nhiệm vụ dài ngày, em sẽ đến thủ đô với các con. Đợi các con nghỉ hè, em sẽ đưa chúng nó về, nơi nào mới là nhà của chúng ." Trần Tú Hòa vội vàng sửa lời.
Triệu Quảng Thúc trầm mặc một hồi, gật đầu đồng ý. Nhiệm vụ dài ngày một khi là gần nửa năm, đến lúc đó bọn trẻ đều ở kinh đô, vợ con theo cũng ,"Ừ."
Triệu Lập Văn kể cho cha về tình hình chính trị, thời sự ở thủ đô, để ông hiểu rõ hơn về những đổi nơi đó.
Nghe xong, Triệu Quảng Thúc liền với con gái út về việc Tiểu Hôi ngày mai sẽ huấn luyện ở thao trường.
"Thật ạ? Con thể xem ạ?" Nghe , Triệu Tuế Tuế ngạc nhiên cha.
"Được, nhưng đừng quấy rầy chúng nó luyện tập." Triệu Quảng Thúc gật đầu. Ông con gái út nhớ Tiểu Hôi nên đặc biệt đến tìm Hoắc Lượng để xác nhận.
Triệu Tuế Tuế mở hộp đồ ăn vặt của , sắp xếp chỗ thịt khô, lát nữa sẽ mang cho Tiểu Hôi ăn. Không thực đơn của bộ đội thế nào, ăn thịt mỗi ngày ?
Sáng sớm hôm , Triệu Tuế Tuế dậy sớm hơn cả hai trai.
TBC
Hiếm khi gọi dậy, Triệu Tuế Tuế cảm thấy tự hào.
Triệu Lập Văn ngáp ngắn ngáp dài theo em gái. Hôm nay là nhiếp ảnh gia, phụ trách chụp ảnh cho em gái và Tiểu Hôi.
Trên sân huấn luyện, Tiểu Hôi theo chỉ thị của huấn luyện viên Hoắc, khi đưa gậy gỗ đến vị trí định thì trở điểm xuất phát. Nó loáng thoáng ngửi thấy mùi quen thuộc, bèn nghiêng đầu Triệu Tuế Tuế đang bên ngoài hàng rào sắt, cố gắng phân biệt mùi của cô bé.
Nhìn dáng vẻ của Tiểu Hôi, rõ ràng là nó nhớ , Triệu Tuế Tuế bỗng dưng cảm thấy hụt hẫng.
Đột nhiên, Tiểu Hôi sực nhớ , chính là con hai chân đưa nó cho khác nuôi dưỡng. Nó "ư ử" một tiếng kiêu ngạo bỏ .
"Tuế Tuế, xem Tiểu Hôi nhớ em ." Nhìn dáng vẻ của Tiểu Hôi, Triệu Lập Văn lên tiếng.
"Có sữa là thôi mà, đây nó cũng nhớ Đại Hôi, bây giờ nhớ em cũng chẳng gì lạ." Triệu Tuế Tuế đang định đưa túi thịt khô cho huấn luyện viên Hoắc thì Tiểu Hôi đột nhiên chạy đến, chạm cô.
"Hừ, hóa vẫn còn nhớ ." Thấy Tiểu Hôi vẫy đuôi như điên, Triệu Tuế Tuế mới chắc chắn nó vẫn còn nhớ .
Huấn luyện viên Hoắc dắt Tiểu Hôi ,"20 phút."
Triệu Tuế Tuế nhận lấy dây xích, dắt Tiểu Hôi đến một chỗ khuất gió xuống,"Ăn ."
Tiểu Hôi cọ cọ tay cô bé, há miệng ngậm lấy miếng thịt khô, chỉ vài miếng ăn hết veo.
Nhìn dáng vóc của Tiểu Hôi, Triệu Tuế Tuế thấy nó lớn gấp đôi so với . là bộ đội nuôi ch.ó khác, mới hai tháng mà lớn đến thế .
Thấy cô chủ tiếp tục cho ăn nữa, Tiểu Hôi liền chồm lên, há to miệng chờ đút.
Triệu Tuế Tuế tiếp tục cho nó ăn thịt khô, còn Triệu Lập Văn thì bấm máy ảnh, ghi khoảnh khắc .
Sau khi cho Tiểu Hôi ăn thêm một bữa thịt khô, Triệu Tuế Tuế vuốt ve bộ lông của nó đưa nó trở sân huấn luyện,"Tiếp tục luyện tập ."
Buổi huấn luyện sáng kết thúc, Triệu Tuế Tuế vẫy tay chào Tiểu Hôi,"Lần em mang thịt khô đến thăm nhé."
Tiểu Hôi dường như vẫn thể gặp cô chủ nên còn kháng cự với việc chia tay như đầu tiên nữa. Nó còn "" khi giơ chân lên đáp cô bé.
"Về thôi, chân em lạnh cóng hết ." Triệu Lập Văn kéo mũ cho em gái xuống thấp hơn một chút cất bước về nhà.
Trở về nhà, Triệu Tuế Tuế thấy đang bóc lạc,"Mẹ, món gì ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-411.html.]
"Bánh đậu phộng, còn mười ngày nữa là Tết , cũng nên chuẩn đồ ăn Tết là ." Trần Tú Hòa bóc vỏ lạc , đó gọi hai con trai đến giúp một tay.
Lần Triệu Quảng Thúc bốc thăm trúng ngày mùng bảy nghỉ, cả nhà sẽ đón Tết Nguyên Tiêu ở quê.
"Mẹ, thư ." Triệu Lập Võ từ phòng truyền đạt trở về, tay cầm một bức thư.
Trần Tú Hòa nhận mà bảo con gái út .
Triệu Tuế Tuế nhận lấy bức thư, là thư từ thành phố Bình Ninh gửi đến, gửi là Trần Mãn Thương.
Trong thư ở xưởng đồ gỗ trong thành phố, cũng mua ba gian nhà, cả nhà chuyển đến đó sinh sống. Mợ cũng công việc tạm thời ở nhà tắm của xưởng đồ gỗ, chờ khi nào suất sẽ mua việc chính thức.
"Công nhân tạm thời chuyển hộ khẩu đúng con?" Nghe xong, Trần Tú Hòa con trai cả hỏi.
Triệu Lập Văn gật đầu,"Bình thường chỉ phát nửa cân phiếu lương thực của hộ khẩu thành thị cùng một phiếu khác, lương cũng cao."
"Cứ thế thì đủ ăn , hai năm nữa Vệ Đông đến tuổi ăn tuổi lớn, mà ăn đến bố nó cũng nghèo mất." Trần Tú Hòa ngờ em trai nhanh chóng tìm việc cho em dâu như , cả nhà đều chuyển lên thành phố sinh sống.
"Lúa mì thu hoạch vụ thu vẫn còn nhiều, thể cầm cự một thời gian." Triệu Lập Văn nghĩ, chắc chắn chuẩn kỹ càng chứ là hấp tấp lên thành phố. Chắc là công việc của mợ sẽ sớm thông qua thôi.
"Đợi Tết về hỏi thăm ." Trần Tú Hòa nghĩ, một thời gian nữa là thể về quê, đến lúc đó sẽ hỏi rõ ràng tình hình.
"Chị Tuế Tuế, chị nhà ?" Lục Thiền ngoài sân gọi vọng .
"Có." Triệu Tuế Tuế đội mũ , thấy Lục Thiền đang thang hình tam giác hái lê đông lạnh.
"Chị Tuế Tuế, nhà em thể hái lê đông lạnh đấy." Lục Thiền đeo găng tay, hái .
"Vậy nhà chị cũng hái thôi." Triệu Tuế Tuế cây lê, lá rụng hết, chỉ còn những quả lê đông lạnh màu đen trắng treo lủng lẳng cành. Dưới gốc cây cũng rụng một vài quả, do tuyết đỡ nên hỏng.
Trần Tú Hòa , thấy Lục Thiền đang hái lê đông lạnh, bèn gọi hai con trai hái lê nhà xuống,"Tuế Tuế, lát nữa con mang một giỏ sang nhà bà Trần nhé."
"Vâng ạ." Triệu Tuế Tuế gật đầu tìm giỏ.
khi đến nhà Trần Tiểu Mễ, cô bé thấy Lưu Nghênh Phong và một cô gái trẻ, lập tức đến đúng lúc.
"Tuế Tuế, đây nào, đây là lê đông lạnh nhà con hái ?" Trần Tiểu Mễ cầm một quả lê đông lạnh lên, cứng như đá.
"Vâng ạ, cháu hái xuống, ngâm nước cho mềm là thể ăn ạ." Triệu Tuế Tuế định chuồn êm, rõ ràng là buổi gặp mặt gia đình, cô bé nên tham gia.
Lưu Nghênh Phong giữ Triệu Tuế Tuế ,"Đừng , cháu chứng cho chú."
"Làm chứng gì ạ?" Triệu Tuế Tuế khó hiểu Lưu Nghênh Phong.
"Là thế ... Bố cháu tên gì, cho dì Hoàng một tiếng." Lưu Nghênh Phong ngờ cái hố đào năm ngoái, năm nay tự nhảy xuống.
Hoàng Bảo Trân ai Lưu Nghênh Phong con gái, sáng sớm chạy đến khu tập thể để xác minh.
Triệu Tuế Tuế liên tưởng đến phụ nữ kỳ lạ gặp ở tòa nhà bách hóa hôm , cảm thấy cô sự thật,"Bố cháu tên Triệu Quảng Thúc ạ."
Lưu Nghênh Phong thấy vị hôn thê tin , đành lời dùng để từ chối Bao Như Nguyệt năm ngoái,"Chính là chuyện như đấy, chú cũng ngờ đồng chí Bao Như Nguyệt nghiêm túc như ."
Triệu Tuế Tuế nghĩ đến chiếc bánh kem năm ngoái, ngờ đó là thù lao cho việc "công cụ". là đời bữa trưa nào miễn phí cả.