Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-10-08 22:17:09
Lượt xem: 184

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ hai bên Triệu Quảng Thúc.

"Cha, cha về từ khi nào ?" Triệu Lập Võ sát bên cha, trong mắt tràn đầy vẻ hoài niệm.

"Sáng nay." Triệu Quảng Thúc trả lời con trai xong, liền nắm lấy tay con gái, thấy ấm áp mới yên tâm.

Triệu Quảng Thúc thích hai con quấn quýt bên . Trong nhà lúc nào cũng rộn ràng tiếng của Triệu Lập Võ, Triệu Tuế Tuế và cả tiếng ông thỉnh thoảng chen .

Biết con gái nhớ Tiểu Hôi, ông liền hứa khi Tiểu Hôi nghỉ phép sẽ mang nó về hoặc là đưa con gái đến thăm nó.

"Thật ạ?" Triệu Tuế Tuế ngạc nhiên cha, mấy hôm nay rảnh rỗi, cô thường sân tập dạo nhưng thấy huấn luyện viên Hoắc dẫn Tiểu Hôi ngoài huấn luyện.

"Đương nhiên, ch.ó nghiệp vụ cũng ngày nghỉ mà." Triệu Quảng Thúc gật đầu.

Triệu Tuế Tuế nghĩ đến việc khi Tiểu Hôi về hưu sẽ đón nó về nhà."Vậy khi Tiểu Hôi về hưu, con thể đón nó về nhà nuôi ạ?"

Hiện tại nghiêm ngặt như . Sau , cho dù là quân nhân nhận nuôi ch.ó nghiệp vụ xuất ngũ cũng nộp nhiều giấy tờ, nếu đủ điều kiện sẽ từ chối.

Chó nghiệp vụ khi xuất ngũ thường nuôi dưỡng tại đơn vị, chế độ đãi ngộ , ốm đau chăm sóc, buồn chán trò chuyện.

Mặc dù sức chiến đấu của chúng còn nhưng vẫn thể tiếp tục nhân giống.

Triệu Quảng Thúc nghĩ ngợi."Chắc là , con là chủ đầu tiên của Tiểu Hôi, quyền ưu tiên nhận nuôi."

TBC

Triệu Tuế Tuế , tựa vai cha ngoài cửa sổ, bây giờ Tiểu Hôi đang gì.

Trên núi doanh trại, huấn luyện viên Hoắc đang huấn luyện 10 chú ch.ó tuyết.

Tuyết dày phủ kín hình Tiểu Hôi, nếu kỹ, căn bản phát hiện nó.

Mặc dù thấy Triệu Tuế Tuế, nhưng Tiểu Hôi thích cuộc sống hiện tại. Mỗi ngày nó đều vận động hết sức, thỏa thích vui chơi. Chỉ là thỉnh thoảng, nó nhớ đến Triệu Tuế Tuế, nhất là lúc ăn cơm.

"Cha, dịp Tết nhiệm vụ gì ạ?" Triệu Lập Võ lục túi đồ cha mang về, hỏi.

"Chưa rõ, lẽ sẽ về quê." Triệu Quảng Thúc trả lời chắc chắn, con trai đang lục túi đồ, ông bèn nhớ đến miếng ngọc phỉ thúy mang về.

Triệu Tuế Tuế nhận lấy miếng ngọc bội cha đưa, là tượng Phật Di Lặc điêu khắc , chất ngọc trong suốt."Đây là gì ạ?"

"Nam đeo Quan Âm, nữ đeo Phật, con xem màu thích ?" Triệu Quảng Thúc đặt tượng Quan Âm tay con trai kể chuyện mua khối ngọc thô lúc nhiệm vụ."Ban đầu cha định mua màu xanh lá nhưng trẻ con đeo màu hơn, màu xanh lá già quá."

Triệu Tuế Tuế tượng Phật Di Lặc miếng ngọc, mỉm ."Con thích lắm, cảm ơn cha."

"Thích là , đeo , ngọc dưỡng ." Triệu Quảng Thúc lấy sợi dây đỏ xâu miếng ngọc đeo lên cổ con gái.

Triệu Tuế Tuế miếng ngọc cổ, thích, ít nhất thể đeo 5 năm, đó cất cũng .

Bữa tối, cả nhà ăn lẩu.

Đây là đầu tiên nhà họ ăn lẩu. Cái nồi đồng cũng là do Triệu Quảng Thúc mang về từ chuyến công tác .

Triệu Tuế Tuế cha bê một tảng thịt dê đông cứng, mặt đầy nghi hoặc."Cha, cần thái ạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-407.html.]

"Không cần, dùng cái bào bào thành từng lát mỏng, nhúng lẩu ăn ngon lắm." Nói xong, Triệu Quảng Thúc đến hộp dụng cụ, lấy cái bào gỗ rửa sạch sẽ bắt đầu bào thịt dê.

Triệu Tuế Tuế cha bào thịt, cũng dáng hình."Còn thịt nai nữa, cha cũng bào luôn ạ?"

"Muốn ăn thịt nai , Tiểu Võ, con sân lấy cho cha một miếng." Triệu Quảng Thúc sai con trai.

"Vâng ạ." Triệu Lập Võ đặt miếng thịt dê xuống, chạy biến sân lấy thịt nai.

Thịt nai lấy từ trong Tụ Bảo Bồn , những hai mươi cân, chất đầy ắp trong bồn.

Lúc đó, vì ngày nào cũng dậy sớm nên Triệu Tuế Tuế đổ đầy Tụ Bảo Bồn.

Chuẩn xong xuôi, cả nhà quây quần bên nồi lẩu giường đất.

Trần Tú Hòa gắp một miếng thịt dê nhúng, ăn xong, thở một nóng hổi."Ăn lẩu nóng hơn ăn canh hầm nhiều, nhà nên ăn thường xuyên."

Triệu Lập Võ lập tức hùa theo."Con đồng ý."

Triệu Quảng Thúc gì. Ông hành quân bên ngoài hai tháng, ngày nào cũng ăn lẩu nhưng đồ nhúng phong phú bằng ở nhà.

Triệu Tuế Tuế cũng im lặng. Mùa đông ăn lẩu quả thực nóng nhưng nếu ngày nào cũng ăn thì e là trai cô sẽ ngán. Lúc , cô đang mải tìm miếng thịt rơi mất."Thôi tìm nữa, con nhúng miếng khác."

Triệu Quảng Thúc ngẩng lên , gắp miếng thịt dê rơi bát cho con gái."Này."

Ăn lẩu no nê, cả nhà giường đất trò chuyện, kể cho những chuyện xảy trong mấy tháng qua.

"À đúng , ở huyện xe buýt đến tận nông trường, thật ?" Trần Tú Hòa sang năm, con trai út và con gái út sẽ nghỉ trưa ở ký túc xá của giáo viên nên khá quan tâm đến chuyện .

"Ừ, đầu xuân sẽ bắt đầu hoạt động." Triệu Quảng Thúc gật đầu.

"Vậy thì , tuyết rơi thì hai đứa xe buýt, trưa thể về nhà." Trần Tú Hòa dùng kim gãi đầu, dặn con gái mai tắm với bà.

"Con ." Triệu Tuế Tuế gật đầu. Lẩu nóng quá, cô ăn một cây kem cho mát.

"Nóng thật đấy, mai kem nhé. Vẫn vị cũ ?" Trần Tú Hòa vá áo cho chồng , bà cũng thấy khô cổ, nên kem thật.

"Vâng, thêm kem nữa nhé." Triệu Tuế Tuế cảm thấy ăn lẩu dễ nóng trong , kem là một lựa chọn tồi.

"Được, dì Ngô Yến cho túi xanh." Trần Tú Hòa gật đầu.

Liên tục ăn lẩu bảy ngày, mặt Triệu Lập Võ bắt đầu nổi mụn, một nốt mụn to tướng, đỏ ửng, khá đau.

Triệu Tuế Tuế ngăn tay trai , quan sát kỹ. Nốt mụn khá giống mụn trứng cá cô hồi . Cô thời đại cách gọi mụn trứng cá nhưng cô nhớ rõ cả cô từng mụn, lẽ mỗi mỗi khác."Anh, tay nhiều vi khuẩn lắm, càng sờ thì mụn càng to đấy. Mình cứ để yên cho nó tự khỏi, sẹo , chứ sẽ thâm đấy."

Nói xong, Triệu Tuế Tuế chợt nhớ nhà Vương Thủy Hoa hình như trồng nha đam, bây giờ còn , cô định đến xin một nhánh về trồng.

"Thật á?" Nghe sờ mụn sẽ to hơn, Triệu Lập Võ vội rụt tay . Anh tuy coi trọng ngoại hình nhưng cũng mặt mũi mà lấm tấm sẹo thì thế nào. Gương mặt Vương Diệu Tổ chính là ví dụ điển hình.

"Tốt nhất là nên động . Để em sang nhà dì Thủy Hoa xin nha đam về bôi cho ." Nói xong, Triệu Tuế Tuế xuống giường, mặc áo ấm khỏi nhà.

 

Loading...