Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 395

Cập nhật lúc: 2025-10-07 23:00:08
Lượt xem: 199

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

So với bên nông trường một tháng 16 đồng tiền lương và trợ cấp lương thực, học phí cũng đắt lắm.

Hơn nữa khi mùa thu hoạch kết thúc sẽ đóng băng, ruộng việc, khi đó nông trường cần việc, học sinh cũng thể trở về học.

Trần Tú Hòa cũng nghĩ đến điểm , khéo léo gợi ý với giáo viên chủ nhiệm của con gái út là cũng đăng ký học và thi.

Giáo viên chủ nhiệm xong ngẩn , nhớ đến tin tức cô từng ở cục giáo dục, bên quân đội thật sự chuyện tổ chức thi nghiệp tiểu học và cấp bằng nghiệp cho vợ quân nhân,"Chuyện khó lắm, em đăng ký học cấp hai hẳn là bằng nghiệp tiểu học."

Triệu Tuế Tuế nghĩ hiện tại giống như thời kỳ cổ súy việc học hành vô dụng, cho dù học sinh học thì cơ bản đều lên lớp mà xuống ruộng việc, đến kỳ thi nghiệp tự nhiên sẽ cấp bằng.

Khu nhà ở quyết định mùa thu hoạch sẽ mở lớp xóa mù chữ thứ hai, dạy kiến thức tiểu học, khi học xong thể đến cục giáo d.ụ.c thi, thi đạt sẽ cấp bằng nghiệp.

"Vậy để hỏi ." Trần Tú Hòa gật đầu với giáo viên chủ nhiệm.

Chờ Triệu Lập Võ thủ tục nhập học xong, cả hai cổng trường.

"Tuế Tuế, ở đây." Chu Thiến Thiến vẫy tay, chống một chân xuống đất giữ xe đạp.

"Thiến Thiến, giờ mới về?" Triệu Tuế Tuế Chu Thiến Thiến, nghĩ nên khuyến khích cô bạn nhảy lớp, với tốc độ học của Chu Thiến Thiến, đến lúc thi đại học chắc cũng là lúc kỳ thi hủy bỏ.

"Mẹ bận, tự chở Binh Tử đến trường tiểu học thủ tục nhập học." Chu Thiến Thiến liếc em trai xe với vẻ ghét bỏ, tay vỗ yên xe đạp.

Triệu Tuế Tuế hiểu ngay: "Nhà mua xe đạp khi nào thế?"

Chu Thiến Thiến đáp, vẻ mặt đầy tự hào,"Mua hôm qua, học cấp hai , mua cho đấy."

Chu Thiến Thiến năm nay 11 tuổi, hơn Triệu Tuế Tuế 2 tuổi, từng học vượt lưu ban.

Triệu Tuế Tuế chiếc xe đạp của Chu Thiến Thiến, giống xe của nhà Lục Minh, là loại xe đạp nữ, chắc Chu Thiến Thiến đạp xe nam nên mới chọn mua xe nữ.

Hai chiếc xe đạp song song chạy về khu nhà ở, Triệu Tuế Tuế phát hiện khu nhà ở bỗng nhiên xuất hiện nhiều xe đạp hơn hẳn, xem đều là mua cho con cái học.

Về đến nhà, Lục Thiền đang chuyển những quả dưa hấu đặt ở cửa nhà cô.

"Chị Tuế Tuế, dưa hấu nhà em chín rộ quá, mấy quả tặng chị." Nhìn thấy Triệu Tuế Tuế về, Lục Thiền rạng rỡ, đây là niềm vui khi thu hoạch mùa.

Tháng chín, thời tiết còn nóng như tháng bảy, tháng tám nữa, nhưng dưa hấu thì bao nhiêu Triệu Tuế Tuế cũng chê nhiều, hơn nữa bố cô nhà, cô thể tha hồ dùng Tụ Bảo Bồn.

TBC

"Cảm ơn Nha Nha." Triệu Tuế Tuế ôm một quả dưa hấu, vỗ nhẹ, tiếng quả khá chắc, chắc chắn là dưa ngon.

Dưa nhà cô còn mấy quả đang lớn, nhiệt độ thấp quá dưa sẽ thối ngay ruộng, khi trời trở lạnh kịp chín .

"Không cần , đó em ăn dưa nhà chị nhiều , mấy quả xem như em đáp lễ." Lục Thiền lắc đầu, tháng nhà cô bé tha hồ ăn dưa.

Triệu Lập Võ dựng xe xong cũng giúp chuyển dưa.

Triệu Tuế Tuế bước sân, ngắm những bông hoa hướng dương vẫn đang rực rỡ, thầm nghĩ kỳ nghỉ thu hoạch vụ thu sẽ bắt đầu phơi hạt.

Buổi chiều, Triệu Lập Võ chở em gái đến trường, bỗng thiếu một , thấy quen,"Không hai giờ nhỉ?"

"Chắc là đang phơi nắng, trường quân đội trường là huấn luyện quân sự ngay." Triệu Tuế Tuế khẽ dịch , thẳng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-395.html.]

Trần Tú Hòa đợi con trai út và con gái út khỏi nhà, bà cũng đến văn phòng tìm chủ nhiệm Chu.

Nghe xong lời đề nghị của Trần Tú Hòa, chủ nhiệm Chu suy nghĩ một lúc : "Bằng nghiệp tiểu học thì thi xong là cấp ngay, còn bằng nghiệp cấp hai thì khó , để đến cục giáo d.ụ.c lấy sách hỏi giúp cho."

Thấy chị dâu quân nhân chí cầu tiến, chủ nhiệm Chu tất nhiên sức ủng hộ.

"Cảm ơn chủ nhiệm Chu." Trần Tú Hòa lời cảm ơn.

"Không gì, cũng chắc ." Chủ nhiệm Chu dám hứa chắc chắn với Trần Tú Hòa .

Trần Tú Hòa cũng hiểu, nếu , cô sẽ học theo những học sinh đang học bán trú, đóng tiền nhưng đến lớp, đến kỳ thi thì thi, thi đạt là cấp bằng.

Bên , Triệu Tuế Tuế quanh lớp, thấy vắng mất năm bạn, đoán chắc là các bạn đến nông trường việc.

Có những bậc cha tầm hạn hẹp, chỉ thấy lợi ích mắt, trong khi đó, thế giới quan của con cái họ còn thiện, dễ cha ảnh hưởng.

Ví dụ như một đồng nghiệp mà cô từng dẫn dắt ở thế kỷ 21, hai năm , tích cóp chút tiền, cô mua một căn hộ nhỏ để ở và đầu tư, nhưng bố đồng ý, mua là mua căn hộ lớn, nếu đủ tiền đặt cọc thì để dành thêm hai năm nữa mua. Người đồng nghiệp cũng gia đình sẽ giúp đỡ gì, cho nên mới mua căn hộ nhỏ. Cô kịp tìm hiểu kỹ về thị trường bất động sản bố tác động. Kết quả, do chính sách ưu đãi của thành phố N, giá nhà đất đồng loạt tăng vọt, căn hộ mà cô nhắm trúng từ 7000 tệ một mét vuông tăng lên 11000 tệ. Điều đáng là, tiền chênh lệch khiến hối hận thôi, tiền cô tích cóp trong hai năm còn bằng một nửa tiền chênh lệch.

Đó chính là hậu quả của việc cha thiếu tầm ảnh hưởng. Từ chuyện mua nhà, đồng nghiệp gì cũng tự quyết định, còn bàn bạc với gia đình nữa, cho dù bàn bạc thì cũng chẳng nhận lời khuyên nào ho.

Là đồng nghiệp, mỗi thấy những căn nhà, cô than thở với Triệu Tuế Tuế về chuyện . Cũng may là đó, cô tự tìm hiểu và học hỏi kiến thức về thị trường bất động sản, cuối cùng cũng mua căn nhà đầu tiên trong đời, tuy rằng trả giá nhiều hơn.

"Triệu Tuế Tuế, Đào Thúy ?" Kim Nam Phương sang chuyện với Triệu Tuế Tuế.

"Đến nông trường việc ?" Triệu Tuế Tuế kể cho Kim Nam Phương những gì giáo viên chủ nhiệm lúc sáng.

"Hả, ngờ ." Kim Nam Phương thất vọng, cô nàng còn tưởng duy nhất chuyện, nhưng cô nàng vẫn kéo ghế xuống bên cạnh Triệu Tuế Tuế: "Cho tớ ké với."

Triệu Tuế Tuế dịch trong một chút,"Cậu tin tức nội bộ ?"

Kim Nam Phương ghé sát tai Triệu Tuế Tuế, nhỏ giọng : "Cũng hẳn, chỉ là Đào Thúy đến nông trường việc, dọa nếu kiếm tiền phụ giúp gia đình thì sẽ bắt cô nghỉ học, cho nhận bằng nghiệp."

"Mẹ Đào Thúy ác thế?" Triệu Tuế Tuế thầm nghĩ, thêm một cặp cha sinh con để kiếm tiền.

"Gia đình Đào Thúy cũng khá giả, nhưng bà nội cô bệnh, tiêu hết tiền tiết kiệm." Kim Nam Phương kể hết những gì cho Triệu Tuế Tuế.

Triệu Tuế Tuế chợt nhớ đến một câu : "Trên đời chỉ một loại bệnh, đó là bệnh nghèo."

Hai cô nàng tíu tít trò chuyện, mãi đến khi giáo viên chủ nhiệm dẫn học sinh lấy sách về mới chịu xuống chỗ.

Phát sách xong, giáo viên chủ nhiệm tuyên bố tan học.

Triệu Tuế Tuế gặp Chu Thiến Thiến ở cổng trường, cô dừng : "Chờ ?"

"Không, chờ Binh Tử." Chu Thiến Thiến lắc đầu: "Thằng nhóc , chạy chậm như rùa ."

Chu Binh kém chị gái hai tuổi, đang học lớp 4, trường trung học cơ sở 2 và trường tiểu học 2 cách 1 km.

"..."

Triệu Tuế Tuế thầm thương cảm cho Chu Binh một giây.

Loading...