Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 392

Cập nhật lúc: 2025-10-07 23:00:05
Lượt xem: 211

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến nhà ga, Trần Tú Hòa sai Triệu Lập Võ mua 3 tấm vé sân ga.

Vé sân ga là loại vé dùng để ga đón tiễn hành khách, giá 5 xu một tấm.

Triệu Lập Võ nhanh chóng mua vé xong, cả nhà theo dòng đến cửa kiểm soát.

Khoang thường vắng , ở đầu hoặc cuối toa tàu.

"Bên ." Triệu Tuế toa, chỉ hướng.

Bốn nhanh chóng tìm thấy toa của Triệu Lập Văn. Vừa định bước lên thì nhân viên chặn : "Có vé tàu mới , vé sân ga ."

Triệu Tuế việc là do nhân viên quyết định, xem họ gặp khó tính .

"Lập Văn, con , lát đưa hành lý qua cửa sổ cho." Trần Tú Hòa đôi co với nhân viên, để Triệu Lập Văn lên tàu .

May mà khoang khá vắng, Triệu Lập Văn mau chóng tìm chỗ . Lần giường , đây là đầu tiên giường mấy tàu.

Trần Tú Hòa gõ cửa sổ, hiệu cho Triệu Lập Văn mở cửa.

Triệu Lập Văn mở cửa sổ, nhận lấy hành lý từ tay Trần Tú Hòa.

Sau đó là màn dặn dò của Trần Tú Hòa, bà đến khi tàu hú còi mới thôi.

Nhìn theo con tàu khuất dần, Trần Tú Hòa nắm chặt tay, nghĩ đến ba năm nữa Triệu Lập Võ cũng sẽ rời nhà giống Triệu Tuế, bà khỏi rơi nước mắt.

"Mẹ, đừng ." Thấy Trần Tú Hòa , Triệu Tuế luống cuống.

"Mẹ , một lát là ." Trần Tú Hòa lau nước mắt, đợi giải tán hết mới dẫn Triệu Lập Võ và Triệu Tuế rời .

Ra khỏi nhà ga, Trần Tú Hòa gạt bỏ nỗi buồn, dẫn hai con đến cửa hàng bách hóa. Dù cũng đến đây , xem gì mua .

Cửa hàng bách hóa vẫn đông nghịt như Trần Tú Hòa đến.

"Tuế, Lập Võ."

Nghe thấy tiếng gọi, Triệu Tuế theo hướng phát âm thanh, thì là Tống Xuân Ni cùng Hách Lễ và Hách Cường.

Trần Tú Hòa dẫn hai con đến chào hỏi.

"Cháu chào dì Tống ạ." Triệu Tuế và Triệu Lập Võ đồng thanh.

"Ừ, chào các cháu. Mọi đến thành phố gì đấy?" Tống Xuân Ni đáp lời, đó sang hỏi Trần Tú Hòa.

" đưa Lập Văn đến trường, tiện thể ghé cửa hàng bách hóa một lát." Trần Tú Hòa cởi mũ đầu Triệu Tuế xuống, cầm chung với mũ của .

"Lập Văn giỏi thật đấy, lão Triệu nhà và Hách Cường hết lời khen ngợi." Tống Xuân Ni nhớ đến chuyện chồng kể về việc Triệu Lập Văn thi đỗ Đại học Quân sự, khỏi ghen tị.

"Hách Lễ và Hách Cường cũng sẽ thi đỗ thôi, Hách Lễ học lớp 8 ?" Trần Tú Hòa hỏi.

"Ừ, đến lúc đó hai đứa nó thể thi cùng Tuế và Lập Võ." Tống Xuân Ni Triệu Tuế trìu mến. Bà và chồng cố gắng nhiều năm mà vẫn con.

Triệu Tuế cuốn vở tay Hách Lễ, nhớ đến ngày khai giảng, cô cũng mua thêm vở: "Mẹ, con mua vở ạ."

"Được, con chọn ." Trần Tú Hòa gật đầu, đó cùng Tống Xuân Ni sang một bên chuyện.

Quả nhiên thành phố thể so với huyện, vở ở đây nhiều mẫu mã hơn hẳn.

Triệu Tuế và Triệu Lập Võ chọn vở và mực xong, liền theo Trần Tú Hòa và Tống Xuân Ni xem họ mua sắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-392.html.]

Lên đến tầng hai, Triệu Tuế nữa, bèn bên cửa sổ chờ.

"Vậy con đừng chạy lung tung, ở yên đây nhé." Trần Tú Hòa đặt đồ xuống cho Triệu Tuế trông, dặn dò.

"Vâng ạ, con đây, hết." Triệu Tuế gật đầu lia lịa.

Ngoài cửa sổ qua kẻ , Triệu Tuế về phía xa xăm, đến khi nào mắt mỏi mới thôi. Làm thể phòng tránh cận thị.

Đột nhiên, một quả bóng lăn đến chân Triệu Tuế. Cô cúi xuống , là quả bóng mẫu trưng bày ở khu đồ chơi cạnh quầy văn phòng phẩm. Cô nhặt lên, hỏi: "Của ai đ.á.n.h rơi bóng ?"

Bao Như Thủy theo hướng con trai chỉ, thấy Triệu Tuế, bà nhíu mày, nhưng nhanh chóng điều chỉnh nét mặt, tới: "Của ."

Triệu Tuế đưa bóng cho Bao Như Thủy, tiếp tục ngoài cửa sổ.

Bao Như Thủy trở chỗ em gái, nhưng vẫn nhịn Triệu Tuế.

"Chị, gì thế?" Bao Như Nguyệt theo ánh mắt chị gái, thấy Triệu Tuế. Chỉ cần sườn mặt, cô nhận Triệu Tuế là con gái của Lưu Nghênh Phong."Ra là nó, con gái của yêu cũ của em đấy, mà hình như là con riêng thì ."

Ba chữ "con riêng" Bao Như Nguyệt cố tình to, như cho Triệu Tuế thấy.

Thấy Triệu Tuế phản ứng gì, Bao Như Nguyệt khinh miệt hừ lạnh.

"Con riêng gì chứ? Con bé cha đàng hoàng, Tết còn đến nhà phó cục trưởng Hách chúc Tết đấy." Bao Như Thủy nghĩ đến chuyện chồng năm ngoái ăn thuận lợi, trong lòng liền thích Triệu Tuế.

Ba em Triệu Tuế đều chung một đôi mắt, em ruột thịt.

"Con bé họ Triệu ? Không họ Lưu ?" Bao Như Nguyệt nghi ngờ.

"Nó tên là Triệu Tuế." Bao Như Thủy khẳng định.

Bao Như Thủy chợt nghĩ, khi nào lừa? Đối tượng xem mắt hiện tại của cô cũng chẳng , cho nhẽ mới . Nghĩ , Bao Như Thủy bèn : "Không , em hỏi cho rõ mới ."

Triệu Tuế thấy Bao Như Nguyệt bên cạnh, bèn lịch sự nhường một nửa cửa sổ.

"Này cô bé, em tên là Lưu Nghênh Phong ?" Bao Như Nguyệt suy nghĩ một chút hỏi thẳng.

"Biết ạ, bác Lưu." Triệu Tuế gật đầu. Cô nhớ ở chỗ , Lưu Nghênh Phong tặng cô một chiếc bánh kem.

"Bác Lưu? Không ông ... con ?" Vừa xong, Bao Như Nguyệt lỡ lời.

"Bác Lưu con ạ." Triệu Tuế ngạc nhiên Bao Như Nguyệt. Cô bây giờ Lưu Nghênh Phong gia đình , chẳng lẽ đây là hoa đào của ông ? tên cô?

Bao Như Nguyệt cứng họng câu trả lời của Triệu Tuế. Cô đành đ.á.n.h liều: "Chẳng lẽ em con gái Lưu Nghênh Phong?"

Triệu Tuế ngạc nhiên Bao Như Nguyệt. Cô chợt nhớ đến ngày mùng 5 Tết, Lưu Nghênh Phong tặng đồ ăn cho cô, chẳng lẽ là do phụ nữ mặt hiểu lầm gì chăng?"Không ạ, em họ Triệu, Bác Lưu là bạn của bố em."

Lúc , ở tận kinh đô, Lưu Nghênh Phong đang dạo công viên cùng Hoàng Bảo Trân, bỗng dưng hắt xì hai cái.

"Anh cảm ?" Hoàng Bảo Trân lo lắng Lưu Nghênh Phong. Cả hai đều là bận rộn, một bận nghiên cứu thuốc, một bận nghiên cứu trồng trọt.

TBC

"Không, chắc đồng nghiệp đang mắng đấy." Lưu Nghênh Phong , kể cho Hoàng Bảo Trân chuyện giữa và đồng nghiệp.

Bao Như Nguyệt ngẩn , nghĩ gì mà lúc thì vui lúc buồn.

"Tuế, thôi." Triệu Lập Võ xách đồ sàn, gọi Triệu Tuế lên tầng ba.

"Dạ." Triệu Tuế đáp, nhường cửa sổ cho Bao Như Nguyệt.

 

Loading...