Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 381
Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:54
Lượt xem: 202
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mưa chắc là sẽ rơi lâu đấy." Người bán vé bên cạnh Trần Tú Hòa lên bầu trời u ám, mím môi.
Trần Tú Hòa từ xa thấy che dù gần, đợi tới chạy gần mới nhận là con trai út nhà ,"Tiểu Võ, đây trú mưa con, mưa to thế , ngoài?"
Triệu Lập Võ đưa ô trúc cho , lau nước mưa tóc lắc đầu,"Lúc con thì trời mưa, ai ngờ mưa to thế , may mà Tuế Tuế theo."
"Chờ mưa nhỏ con về." Trần Tú Hòa áo con trai ướt hơn nửa,"Con mặc áo của ?"
Trần Tú Hòa vốn nghĩ ở huyện chăm sóc chồng nên mang theo một bộ quần áo để , ngờ bà cho cô về, chắc là sợ cô ầm ĩ chuyện viện phí.
Triệu Lập Võ lắc đầu,"Không cần ạ, cũng lạnh."
Triệu Tuế Tuế ghế xích đu mái hiên mưa rơi, hai cái ô che mưa .
"Để xem, Tuế Tuế ở nhà chờ nhé." Triệu Lập Văn mặc áo tơi , tay cầm thêm một cái, đội nón lá ngoài.
Lúc Triệu Tuế Tuế đang sách đến ngáp ngắn ngáp dài thì Trần Tú Hòa dẫn hai trai về đến nhà.
Sau khi quần áo xong, Trần Tú Hòa sang nhà chính báo cho ông Triệu chuyện bà Triệu tỉnh.
"Tỉnh , tỉnh thì ." Ông Triệu ngẩn một lúc mới hồn.
"Bố, bố ăn cơm ." Trần Tú Hòa sờ bát canh cá bàn, thấy vẫn còn ấm nên mang hâm .
"Ừ, con cũng ăn ." Ông Triệu gật đầu, trong lòng trút nỗi lo lắng, bụng liền réo lên.
TBC
Triệu Tuế Tuế dựa cửa nhà chính , cảm thấy ông nội dấu hiệu của bệnh đãng trí tuổi già, nhưng chắc là nghiêm trọng lắm, già cũng gặp vấn đề , cũng những cụ ông cụ bà 80 tuổi mà còn minh mẫn hơn cả trẻ.
"Nhìn gì thế, ăn cơm con." Trần Tú Hòa thấy con gái út, bèn dắt cô bé về phòng.
Ba ngày , bà Triệu thấy viện tốn kém nên nhất quyết đòi xuất viện, bác sĩ khuyên nên ở theo dõi thêm một tuần, Triệu Quảng Quý lay chuyển , đành cõng bà lên xe về nhà.
Triệu Quảng Bá tìm ba ngày liền vẫn thấy tung tích con trai , trong lòng vô cùng sốt ruột, đây con trai ông ngoài nhiều nhất cũng chỉ hai ngày là về, gần bốn ngày .
Đắn đo mãi, cuối cùng ông quyết định đến đồn công an trình báo con trai mất tích.
Lúc , Triệu Lập Kim đang đ.á.n.h cho mặt mũi bầm dập, đến Lưu Chiêu Đệ mà thấy cũng nhận nổi.
"Anh cả, xử lý thằng thế nào đây?" Gã mặt sẹo đá đá Triệu Lập Kim đang đất, về phía tên cầm đầu.
"Đánh gãy một chân bán nó . Vừa nhà đang cần mua gieo hạt giống, ở trong núi sâu nó cũng chạy thoát , mà chạy thoát thì cũng ai tin lời nó, còn kiếm một khoản." Tên cầm đầu rít một thuốc, nhả làn khói t.h.u.ố.c dày đặc.
Ông Triệu thấy vợ vì tiếc tiền viện phí mà đòi về sớm, trong lòng giận thương,"Đã mất hơn 100 tệ , còn thiếu mấy ngày viện phí của bà nữa?"
" khỏi , cần viện lâu như ." Bà Triệu cứng cổ cãi , miệng vẫn nhai bánh bao ngon lành.
"Bà thử xem, nếu như..." Ông Triệu bỏ lửng câu .
Triệu Tuế Tuế cũng đồng ý với ý kiến của ông nội, tốn một khoản lớn như , chắc chắn khỏi hẳn vội vàng xuất viện, nhỡ "tiền mất tật mang" thì , nhà bọn họ bỏ 20 tệ tiền viện phí , đừng để phí hoài.
"Bố, bác sĩ chỉ cần cẩn thận một chút là ." Triệu Quảng Quý hòa giải, cũng đồng ý với lời bố , nhưng lay chuyển , đành đưa bà về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-381.html.]
Công an xã tìm kiếm cả ngày trời mà vẫn tin tức gì, nhưng một chút manh mối liên quan đến đường dây buôn , Trưởng công an Lưu dám chậm trễ, lập tức đạp xe đến cục công an huyện báo cáo.
Triệu Quảng Bá ủ rũ bước nhà, sự tức giận khi tìm thấy con trai lúc chuyển thành lo lắng, công an xã báo tin, khả năng con trai ông bán nơi khác. Ông định từ bỏ con trai , nhưng cũng nó bặt vô âm tín như .
Nghe con trai cả xong, ông Triệu trầm mặc hồi lâu,"Vợ con thế nào ?"
"Mọi việc vẫn bình thường ạ." Triệu Quảng Bá cố kìm nén nỗi đau khổ trong lòng, đáp.
"Cũng cẩn thận đấy, dù tuổi của nó cũng lớn ." Ông Triệu vợ đang im lặng, dặn dò con trai.
Nghe , trong lòng Trần Tú Hòa hề gợn sóng, cứ như thể Triệu Lập Kim là một xa lạ.
Lúc , Triệu Lập Kim đang nhốt trong một chiếc thùng gỗ, trôi nổi thuyền, xung quanh là tiếng địa phương mà hiểu, cơn đau ở chân khiến ngừng rên rỉ, nhưng chẳng ai để ý đến.
Khi công an đuổi đến bến tàu thì chiếc thuyền rời từ lâu.
Chuyện Triệu Lập Kim lừa bán khi ồn ào hai ngày ở đại đội Phú Hưng thì cũng lắng xuống, đó là tin tức Lưu Chiêu Đệ thai.
"Không ngờ thằng cháu ngoại sắp lớn bằng thằng bé chạy lon ton mà Lưu Chiêu Đệ vẫn còn sinh con ." Dương Thúy Hoa ăn hạt dưa , vẻ mặt hóng hớt.
"Lưu Chiêu Đệ cũng mới 40 tuổi, già lắm ."
Về phần Lưu Chiêu Đệ, từ ngày con trai mất tích, bà dồn hết hy vọng đứa con trong bụng, ngày nào cũng xoa bụng, mồm lẩm bẩm "con trai, con trai".
Có Triệu Tuế Tuế ngang qua nhà, thấy Lưu Chiêu Đệ xoa bụng lẩm bẩm gọi "con trai", cô bé thầm nghĩ, đứa bé chào đời, trai gái đều 50%, nhỡ sinh con gái thì Lưu Chiêu Đệ phát điên lên .
Hôm nay, Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Văn lên núi săn bắn.
Vừa đến vùng núi sâu, hai em thấy con sói hôm ngậm theo con sói con xuất hiện mặt, khi đặt con sói con xuống, nó phục xuống mặt hai em, để lộ phần bụng yếu ớt.
"Con sói định bám theo hai chúng ?" Triệu Tuế Tuế giơ nỏ lên, cảnh cáo con sói đến gần.
Triệu Lập Văn lấy từ trong gian một chiếc bát đặt xuống đất, đổ một ít sữa bột , thêm nước khuấy đều, đó dẫn em gái rời .
Nhìn túi sữa bột, Triệu Tuế Tuế ngay là trai chợ đen, đúng là "phép vua thua lệ làng".
Chờ hai em khuất, con sói tiến đến l.i.ế.m thử sữa bột trong bát, một lúc , nó ngoạm con sói con đang đói đến kêu ư ử đặt xuống bên bát, dùng mũi đẩy nhẹ con, hướng nó về phía bát sữa.
Đôi mắt con sói con vẫn mở, nhưng ngửi thấy mùi sữa, nó theo bản năng l.i.ế.m láp thứ gì đó trong bát.
Triệu Tuế Tuế dùng ống nhòm quan sát, con sói bầy đàn , nhưng một điều chắc chắn là nó hai em cô giúp chăm sóc con của nó.
Nếu bầy đàn thì con sói chắc chắn là con đầu đàn, vì , con sói con thể sống trong bầy đàn .
Có thể nó là sói đơn độc, hoặc là sói giữ đàn, nhưng dù là loại nào thì cũng liên quan gì đến hai em cô.
"Đi thôi." Triệu Lập Văn hạ ống nhòm xuống, bọn họ đến đây là để săn bắn, chứ để nghiên cứu về loài sói.
"Vâng ạ." Triệu Tuế Tuế hề ý định nhận nuôi con sói con, cô bé thích những con vật ngốc nghếch, đáng yêu, sói con thì lúc nhỏ trông dễ thương, nhưng lớn lên sẽ trở nên hung dữ, là gu của cô bé.