Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 374

Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:47
Lượt xem: 201

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Tuế xong, lập tức chạy tới cầm lấy chiến lợi phẩm của Triệu Gia Hưng,"Nào nhiều thỏ đụng cây như , đây là em đ.á.n.h ."

Triệu Lập Võ bên , vội vàng nhét con thỏ trong gùi của , bọn họ bắt nhiều thỏ, vì để tránh phiền phức, vẫn nên giấu thì hơn.

"Triệu Tuế, em ở đây?" Triệu Gia Hưng Triệu Lập Võ cách đó xa, dám lên tay cướp.

"Tại em thể ở chỗ ?" Triệu Tuế liếc mắt, cho dù hộ khẩu của cô ở đại đội Phú Hưng, đại đội Phú Hưng cũng là gốc rễ của cô.

"Không , trở về lúc nào ?" Triệu Thiết Đản ngăn Triệu Gia Hưng , chuyển ánh mắt liền thấy Triệu Lập Võ, ánh mắt sáng lên: "Lập Võ, trở về ."

"Sáng hôm nay trở về, Thiết Đản, đốn củi núi ?" Triệu Lập Võ cột chặt con thỏ trong gùi, nhưng con thỏ còn sống vẫn còn đang kêu ục ục, chỉ thể giao sọt cho Triệu Bảo Châu trông coi, còn lên phía chuyện với Triệu Thiết Đản.

"Không , chúng thèm thịt, đến săn thỏ rừng gà rừng gì đó." Triệu Thiết Đản nhún vai: "Bốn mới săn một con gà rừng, còn ngã một cái, chuẩn đến dòng suối nhỏ nướng ăn, cùng ?"

Những phía Triệu Thiết Đản ánh mắt sáng ngời, con thỏ trong tay Triệu Tuế còn lớn hơn cả gà rừng, từng đôi mắt kỳ vọng Triệu Lập Võ, hi vọng thể mang theo con thỏ gia nhập.

"Không , thỏ là để đãi xây nhà, chờ nhà xây xong sẽ tìm chơi." Triệu Lập Võ lắc đầu, mang theo em gái chuẩn về nhà.

"Đi thôi, chúng nướng gà ăn." Triệu Thiết Đản còn hy vọng nữa, tiếp tục dẫn lên núi.

Triệu Tuế đưa con thỏ trong tay cho Triệu Bảo Châu,"Bảo Châu, cái cho em."

"Không , nhà chị mời giúp xây nhà ăn cơm, ." Triệu Bảo Châu lắc đầu, thả thỏ con tay xuống, thỏ con còn cai sữa, nhà bọn họ nuôi sống cũng lương thực nuôi.

"Cầm , ngày nào chị cũng lên núi." Triệu Tuế nhét con thỏ trong gùi của Triệu Bảo Châu: "Lát nữa chúng còn đặt bẫy."

"Vậy , chờ nhà chị xây xong ." Triệu Bảo Châu dùng sức lắc đầu, đưa con thỏ về. Tối hôm qua cô bé , mời xây nhà cơm ngon thì nhà mới xây .

"Vậy em đồng ý sẽ mang con thỏ về cho ông Bát ?" Triệu Tuế đem lời hùng hồn lúc của Triệu Bảo Châu .

"Chuyện ... Em bắt thỏ con , hai con." Triệu Bảo Châu cúi đầu thỏ con đang cọ ống quần của , nhét chúng trong hang thỏ.

"Vậy , chị còn đại đội Phúc Hưng đợi đến khai giảng." Triệu Tuế Triệu Bảo Châu, dù thế nào cũng nhận, chỉ thể bỏ con thỏ trong gùi của ,"Chị mang về hai quả dưa hấu, là tự chị trồng, đợi lát nữa em tới nhà chị ăn nhé."

"Dưa hấu , quá, em chỉ xem qua dưa hấu sách giáo khoa thôi." Triệu Bảo Châu kinh hỉ .

"Đợi lát nữa em ăn dưa hấu, thể mang hạt dưa về cất giữ, chờ sang năm cũng thể trồng." Triệu Tuế gật gật đầu, nắm tay Triệu Bảo Châu xuống núi.

TBC

Sau khi về đến nhà, Trần Tú Hòa lấy con thỏ trong gùi của con gái nhỏ : "Lát nữa sang nhà thăm ông ngoại, con thỏ mang sang lúc, quầy thịt heo ở xã hôm nay bán thịt heo, mua ."

"Mẹ, Bảo Châu ăn dưa hấu." Triệu Tuế kéo kéo góc áo .

"Tự con cắt, lấy thêm mấy miếng đến nhà chính cho ông bà." Trần Tú Hòa ném con thỏ trong gùi của con trai chuồng gà, ngày mai thịt một con để cúng ngày khởi công.

Triệu Tuế mang Triệu Bảo Châu trong phòng, ôm một quả dưa hấu mang về đến bàn ăn.

"Để ." Triệu Lập Võ cầm một con d.a.o tới, chia dưa hấu thành hai nửa, động tác nhanh nhẹn cắt thành từng miếng nhỏ: "Bảo Châu, đừng nữa, tự em cầm ."

Nói xong, Triệu Lập Võ cầm dưa hấu đến nhà chính.

Triệu Bảo Châu hai tay cầm miếng dưa hấu hình tam giác, suy nghĩ một chút há miệng c.ắ.n xuống, thì là vị ,"Ngọt ngọt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-374.html.]

"Ăn nhiều một chút, còn nữa." Triệu Tuế cũng cầm lấy một miếng bắt đầu ăn, dưa hấu cô bé thật sự là ăn mãi chán, đặc biệt là mùa hè ăn một miếng, thịt cũng đổi.

Triệu Lập Văn ở bên ngoài chạy cả buổi sáng, rốt cuộc tìm đủ đến giúp xây nhà,"Bảo Châu đến ."

"Anh Lập Văn, ăn dưa." Triệu Bảo Châu thu thập hạt dưa hấu còn của , sang năm cô bé cũng tự trồng.

Triệu Lập Văn khát nước, cầm lấy một miếng bắt đầu ăn.

Đến giờ cơm trưa, lượt tan ca trở về.

Lúc Dư Giai Giai còn ở ruộng của nhánh thứ ba trở về,"Chị ba trở về."

"Em dâu." Trần Tú Hòa đang chuẩn đóng cửa sân thì thấy giọng Dư Giai Giai, hai chào hỏi vài câu ai việc nấy.

"Tiểu Văn, Tiểu Võ, Tuế Tuế, sang nhà nào." Trần Tú Hòa đeo gùi lưng, gọi lớn một tiếng, bây giờ qua đó, đến đại đội Quang Minh lúc kịp ăn cơm.

Triệu Tuế đội mũ theo , lúc ngang qua một trừng mắt một cái,"Mẹ, là ai ?"

"Lưu Chiêu Đệ, con nhớ ?" Trần Tú Hòa .

"Lưu Chiêu Đệ của nhà bác cả?" Triệu Tuế nhớ dáng vẻ của Lưu Chiêu Đệ, mới một năm mà đổi nhiều quá.

"Quả thật già ít, xem bác cả sống yên ." Trần Tú Hòa định lúc trở về sẽ hỏi chị họ, năm đó Lưu Chiêu Đệ rời ngoại trừ sảy thai thì còn chuyện gì khác.

Đại đội Quang Minh, Trần Trụ Tử sớm chờ ở đầu đội, tháng nào cũng gặp, nhưng ít nhiều cũng thấy, bây giờ là tròn một năm thấy con gái, ông nhớ.

"Ông ngoại!" Triệu Lập Võ từ xa thấy ông ngoại đang gốc cây xung quanh, lớn tiếng gọi.

"Ừ." Trần Trụ Tử con gái mang theo đám cháu ngoại trở về, nụ rạng rỡ khuôn mặt.

Trần Tú Hòa đến gần phát hiện cha già nhiều, rõ ràng mới 1 năm gặp,"Cha."

"Ừ, về nhà thôi, nhà Mãn Thương cơm ngon lắm." Trần Trụ Tử cẩn thận đ.á.n.h giá cả nhà con gái, gật đầu.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Trần Vệ Dân mang theo chị họ cùng ngoài dạo.

Lúc Trần Tú Hòa và Tiền Lệ tán gẫu, mới cha cô và kế ly .

Nguyên nhân là do kế hợp gia với chú út, cha và chú út đồng ý, bà cứ ầm ĩ, náo loạn hơn một tháng, cha cô cũng ngủ một giấc ngon, đều tiều tụy nhiều, cuối cùng liền đề nghị ly với kế, cho bà một gian nhà đất trong sân nhà chú út chính thức ly .

Trần Tú Hòa cha và kế của cô đăng ký kết hôn, chỉ là thế hệ của cha cô, ngay cả thế hệ của cô cũng ít đăng ký kết hôn,"Ly , đến chỗ đội trưởng lấy giấy tờ gì ?"

"Đội trưởng chịu ." Tiền Lệ lắc đầu.

"Không , cha và kế ly thời gian dài là , dù cũng đăng ký kết hôn, việc trong đội chứ?" Trần Tú Hòa cũng đang học, luật hôn nhân thực tế.

"Biết." Tiền Lệ gật đầu, suy nghĩ một chút vẫn chuyện : "Bà gả Tuế Tuế cho con trai bà , càng thêm ."

Trần Tú Hòa xong lập tức nổi giận, loại gì mà dám mơ tưởng đến con gái của cô chứ,"Hừ, bà thật đúng là dám nghĩ, dám mặt xem xé rách miệng bà ."

 

Loading...