Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 373
Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:46
Lượt xem: 206
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ơ kìa, chú năm ăn cơm ?" Trần Tú Hòa chào hỏi đối phương.
"Ăn , cô về thu dọn ."
Dọc đường gặp ít , Triệu Tuế Tuế cùng chào hỏi, cuối cùng cũng về tới nhà.
Triệu Lập Võ mở khóa cửa sân, trong sân chất đầy gạch đỏ.
TBC
Huyện Thanh Chuyên năm nay sản xuất gạch xanh nữa, đó là gạch đỏ, Triệu Quảng Thúc nhờ chiến hữu hỗ trợ chở về.
Gạch đỏ tuy bằng gạch xanh, nhưng giá rẻ hơn nhiều, xây nhà cũng tạm .
Vốn dĩ năm nay gạch xanh, Triệu Quảng Thúc định để sang năm mới xây nhà, ngờ con trai cả cho rằng dùng gạch đỏ cũng , dù cũng ở lâu dài.
"Gạch là hai ngày Cố Vĩ ca dẫn chở đến, phòng ốc em cũng quét dọn ạ." Trần Mãn Thương tóm tắt tình hình nhà chị gái một lượt, dặn chị giữa trưa về nhà ăn cơm, vội vã lái xe bò về, vì hôm nay khác thuê xe.
Trần Tú Hòa đẩy cửa phòng bếp, bên trong cũng quét dọn sạch sẽ, còn một ít gạo củi dầu muối, chắc hẳn là do em trai chuẩn ,"Tuế Tuế, sáng nay con ăn gì?"
"Canh bột mì ạ, nhanh." Triệu Tuế Tuế xách cái nồi nhỏ bếp, trở về, cô bé cũng mang theo nó, còn nồi to thể sang bên hội sản xuất mượn của nhà ăn.
"Mẹ, xong ạ!" Triệu Lập Văn ngoài cửa bếp vọng .
"Ra ngay đây." Trần Tú Hòa đặt nồi lên bếp, đó dẫn các con sân .
Đã một năm về, dù cũng nên qua nhà chính một chuyến.
Mở cửa sân , thứ vẫn giống hệt như lúc họ rời năm ngoái, cửa sổ phòng lớn vẫn gỗ đóng chặt, phòng của vợ chồng thứ hai thì khóa cửa, phòng vợ chồng thứ tư cũng đóng im ỉm, lẽ đều ngoài việc.
Triệu Quảng Quý thi đậu phân xưởng của nhà máy thép trong huyện, nhưng cũng chỉ là công nhân học việc, phân nhà ở, chắc chắn Dư Giai Giai cùng hai con Triệu Vi Vi, Triệu Lập Ninh thể cùng đến huyện ở .
Triệu lão đầu và Triệu bà tử đang đợi trong nhà, bây giờ họ ít lắm, chỉ khi nào vụ gặt mới xuống ruộng, nếu thì những khác trong đội sản xuất sẽ bất mãn vì phần lương thực của họ.
Đại đội Phú Hưng quy định mỗi lao động, trừ khi tàn phế việc thì ai cũng xuống ruộng.
Nạn đói qua, bốn con mỗi năm đều biếu tiền dưỡng lão và lương thực, đủ để hai ông bà an hưởng tuổi già.
"Nhà lão Tam về , ." Triệu lão đầu đặt tẩu t.h.u.ố.c xuống, bốn con trai thứ ba.
Ăn lương thực nhà nước cung cấp quả nhiên khác hẳn, đến hai đứa cháu, ngay cả con dâu thứ ba trông cũng trẻ mấy tuổi.
Trần Tú Hòa bảo con trai cả mang quà chuẩn cho bố chồng đặt lên bàn, chuyện một lúc để con trai cả ở với ông bà, còn thì dắt theo con gái út và con trai út rời .
Nói về những đứa cháu của Triệu gia, Triệu lão đầu thích nhất là cháu đích tôn, mà là Triệu Lập Văn, bởi vì nó là chỗ dựa cho ba con họ.
Nhìn theo bóng lưng con dâu thứ ba, trong lòng Triệu bà tử chợt dâng lên một tia ghen tị.
Trở về nhà , Triệu Tuế Tuế kể chuyện lúc nãy ở nhà chính: "Mẹ, bà nội hình như đổi , bà còn trừng mắt với con, bây giờ coi con như khí ."
"Đừng để ý đến bà nữa, dù chúng cũng ít khi về." Trần Tú Hòa cất lương thực , bắt đầu chuẩn bữa sáng.
Lúc canh bột mì nấu xong cũng là lúc Triệu Lập Văn từ nhà chính trở về.
Ăn sáng xong, Trần Tú Hòa và Triệu Lập Văn chia tìm xây nhà, bây giờ đang là lúc nông nhàn, tìm xây nhà dễ.
Triệu Lập Võ rửa bát xong, đó dẫn em gái lên núi săn bắn, bọn họ phụ trách việc săn thú rừng để chiêu đãi những đến giúp gia đình xây nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-373.html.]
Ở đại đội Phú Hưng, khi giúp khác xây nhà thường sẽ bao cơm và cho thêm một ít tiền, nếu bao cơm thì trả công theo ngày.
Vừa khỏi cửa gặp Triệu Bảo Châu hớt hải chạy tới: "Tuế Tuế, về ?"
"Mình về, Bảo Châu, đang định tìm đây." Triệu Tuế Tuế mặt đỏ tim đập dối, giơ chiếc ná cao su trong tay lên: "Chúng săn thỏ rừng ."
"Vậy về nhà lấy ná, bây giờ b.ắ.n chim sẻ giỏi lắm đấy." Triệu Bảo Châu kéo tay Triệu Tuế Tuế chạy về nhà.
Lúc ngang qua nhà đội trưởng, bọn họ gặp đội trưởng và Triệu Lập Văn cũng từ trong nhà .
"Tiểu Võ và Tuế Tuế về ?" Đội trưởng hai đứa nhỏ với vẻ trìu mến, hỏi.
"Cháu chào ông Bát ạ." Triệu Tuế Tuế và Triệu Lập Võ đồng thanh chào hỏi.
"Ông ơi, chúng cháu lên núi săn bắn, lát nữa cháu sẽ bắt một con thỏ thật to về cho ông." Triệu Bảo Châu khỏi cửa, vọng , đó kéo tay Triệu Tuế Tuế chạy .
"Đi , ông nội chờ thỏ của cháu đấy." Đội trưởng , đó dẫn Triệu Lập Văn tìm .
Lần , gia đình Triệu Lập Võ dự định xây ba gian nhà gạch đỏ, hai lao động chính mất một tháng mới xây xong. Tính Triệu Lập Võ là một lao động chính, Triệu Lập Văn và Trần Tú Hòa là một lao động chính nữa, nếu thuê thêm thì ít nhất cũng mất một tháng.
Trần Tú Hòa dự định trong vòng mười ngày xây xong, ngoài em trai đến giúp đỡ và thợ cả xây nhà, bà còn thuê thêm ba nữa.
Đã một năm Triệu Tuế Tuế mới núi Lộc Minh, cô bé cảm giác thiết.
Đi đến lưng chừng núi, bọn họ gặp Triệu Vi Vi đang dẫn Triệu Lập Ninh nhặt củi, hai bên chào hỏi tách .
Triệu Bảo Châu dẫn đường, : "Chính là chỗ , thấy một con thỏ, nhưng Triệu Giai Ninh đột ngột xuất hiện nó chạy mất."
Triệu Lập Võ tìm một cây gậy gỗ, bắt đầu khua khoắng bụi rậm: "Tuế Tuế, Bảo Châu, hai em cho kỹ nhé."
"Anh, em ở cây ." Triệu Tuế Tuế chọn một cái cây ý và trèo lên từ lúc Triệu Lập Võ tìm gậy.
"Anh Lập Võ, em cũng ở cây ." Triệu Bảo Châu cũng lên tiếng nhắc nhở.
Triệu Lập Võ lên cây, đó tiếp tục cúi đầu tìm kiếm.
Triệu Tuế Tuế chờ mãi, chờ mãi mà vẫn thấy bóng dáng chú thỏ nào, cô bé đang định đổi chỗ khác thì Triệu Lập Võ tìm thấy hang thỏ.
"Tuế Tuế, Bảo Châu, ở đây !" Triệu Lập Võ hô lên, lao tới túm lấy một con thỏ, định vặn cổ nó, nhưng nghĩ đến việc để sống thêm mấy ngày, liền giữ chặt con thỏ, tiếp tục tìm kiếm xung quanh.
Khoảng cách xa, Triệu Tuế Tuế tập trung cao độ mới nhắm trúng mục tiêu, may là cô bé b.ắ.n trúng một con.
Triệu Bảo Châu ở chỗ xa hơn, thấy con thỏ sắp chạy mất, cô bé vội vàng nhảy xuống khỏi cây, đuổi theo.
Thấy , Triệu Tuế Tuế cũng nhảy xuống, đuổi theo Triệu Bảo Châu.
Triệu Bảo Châu chạy , lỡ chân giẫm một cái hang, cô bé cúi xuống moi móc, bắt hai con thỏ con: "Sao là thỏ con thế ?"
"Không , chúng bắt ba con, mỗi một con." Triệu Lập Võ xách hai con thỏ bắt , bảo em gái tìm dây leo đến trói .
Triệu Tuế Tuế tìm dây leo, trói hai chân con thỏ , ánh mắt về phía gốc cây cách đó xa, nơi đó một con thỏ cô bé b.ắ.n trúng.
Lúc , từ phía xa truyền đến một giọng : "Bên một con thỏ đ.â.m đầu cây !"