Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 372
Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:45
Lượt xem: 199
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Tuế gật đầu, cô bé cũng nghĩ tới là như , cứ tưởng Kim Đông Miêu chỉ mượn dùng, ngờ là lấy luôn.
Sau đó, phòng riêng của bọn họ thêm một nữa, mang theo cặp công văn chắc là công tác.
Một đường bình an vô sự, xe lửa tới huyện Bình Cao.
"Chị Cao Đại, chúng ." Sau khi chào tạm biệt chị Cao Đại, Trần Tú Hòa dẫn theo con xuống xe.
Bây giờ là 5 giờ sáng, xe buýt đến công xã Trung Cốc vẫn hoạt động.
"Mẹ, chúng ở nhà ga một lát ." Triệu Lập Văn xách hành lý, vốn tưởng sẽ đến huyện Bình Cao lúc nửa đêm, cả nhà đều dự định đến nhà khách ở một đêm mới trở về, giờ mà ở nhà khách thì quá lãng phí.
"Được..." Trần Tú Hòa còn hết lời, liền thấy giọng của em trai , đầu quả nhiên là .
"Chị." Trần Mãn Thương chạy tới, mặt chị gái ngây ngô.
"Cậu." Ba đứa Triệu Tuế đồng thanh gọi.
"Ấy, Tuế Tuế cao lên đấy, Tiểu Văn với Tiểu Võ cũng rắn rỏi hơn." Trần Mãn Thương ba đứa cháu, cháu gái đổi nhiều nhất.
Triệu Tuế Tuế trong lòng vui lắm, về khen cao, thể cao hơn Triệu Bảo Châu một cái đầu.
"Mãn Thương, em ở huyện thành?" Trần Tú Hòa sửa sang tóc tai cho em trai, hỏi.
"Hôm qua em đến huyện giao đồ, đoán chừng nửa đêm chị về, nên chờ ở ga xe lửa." Trần Mãn Thương nhận túi xách trong tay chị gái: "Xe bò ở ngoài , chúng lên xe về thôi."
"Xe bò của đội sản xuất ?" Trần Tú Hòa hỏi.
"Đội mua thêm hai con bò, con bò già rảnh rỗi sẽ kéo xe đến công xã, thuê riêng một ngày mất 5 hào đấy." Trần Mãn Thương dẫn nhà chị gái tới chỗ để xe bò.
Nói là bò già, thực cũng hẳn là già, chỉ là so với con bò mới mua của đội sản xuất thì đúng là thể gọi là già.
"Này, bò nhà kéo phân đấy, quét dọn sạch sẽ hãy ." Người gác cổng nhà ga thấy Trần Mãn Thương tới, chỉ m.ô.n.g bò.
"Vâng, phiền , dọn ngay." Trần Mãn Thương đặt hành lý lên xe bò, chạy nhà vệ sinh lấy chổi và xẻng dọn dẹp phân bò đất.
Trần Tú Hòa bóng lưng em trai, giống như trong thư , lo lắng chuyện lương thực.
Triệu Tuế leo lên xe bò, đây là đầu tiên trong đời cô bé xe bò, thấy mới lạ lắm.
Triệu Lập Văn xách hai bình nước đầy theo lên xe, lấy trong ba lô một chiếc đèn pin.
"Không cần đèn pin , lãng phí pin lắm, dùng đèn dầu là , đây dầu ." Trần Mãn Thương chỉ chiếc đèn dầu treo bò, nhà cũng đèn pin do cháu trai , nhưng pin khó mua đắt, nhà ít khi dùng.
"Vậy dùng máy phát điện." Triệu Lập Văn giả vờ lấy đồ trong ba lô, thực chất là lấy từ trong gian một chiếc máy phát điện tay.
Chiếc hộp gỗ là bảo bối của Triệu Lập Văn, cả nhà đều bên trong là gì.
"Máy phát điện?" Trần Mãn Thương ngạc nhiên hỏi.
"Là cái ." Triệu Lập Văn xoay tay cầm, bóng đèn liền sáng lên.
"Ồ, sáng hơn cả đèn dầu." Trần Mãn Thương thấy thú vị, công xã Trung Cốc còn điện, các đội sản xuất bên càng , nếu bưu điện cần dùng điện thoại, e là công xã cũng chả điện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-372.html.]
"Cái tặng đấy, về nhà cái chụp gỗ che , chỉ chừa chỗ tay cầm với bóng đèn là ." Triệu Lập Văn đoán đội sản xuất còn lâu mới điện, cái để chiếu sáng tạm thời cũng .
Pin với dầu đều lúc hết, máy phát điện tay chỉ cần sức là sáng.
"Chúng về thôi." Trần Tú Hòa dặn yên, giơ roi đ.á.n.h nhẹ m.ô.n.g bò.
Con bò già "Ụm ma" một tiếng, chậm rãi bước .
"Chị, để em." Trần Mãn Thương thấy chị gái đ.á.n.h xe, vội vàng đặt máy phát điện xuống.
"Không cần , chị cả ngày , vận động gân cốt chút." Trần Tú Hòa tránh tay em trai, bảo xuống.
Triệu Tuế dáng vẻ thành thạo của ,"Mẹ, đ.á.n.h xe bò ạ?"
Lúc ở đội sản xuất Phú Hưng, Triệu Tuế từng thấy cày ruộng bao giờ, là đàn ông .
"Hồi bé từng chăn bò." Trần Tú Hòa bắt đầu kể chuyện hồi nhỏ một chăn hai con bò, mãi đến khi lấy chồng về đội sản xuất Phú Hưng mới còn tiếp xúc với bò nữa.
"Chị, con bò là do Đại Hắc sinh đấy." Trần Mãn Thương cũng hết tò mò với máy phát điện, xuống cạnh chị gái cùng đ.á.n.h xe.
Trần Tú Hòa nhắc đến con bò Đại Hắc từng nuôi, nhớ về hồi bé.
Triệu Lập Văn và Triệu Lập Võ phiên máy phát điện, ánh sáng từ chiếc đèn soi rõ con đường về nhà.
May mà mùa hè trời sáng sớm, một đoạn thì trời cũng sáng dần.
Trần Tú Hòa và Trần Mãn Thương kể cho chuyện xảy trong một năm qua, tuy thường xuyên thư nhưng nhiều chuyện thể kể hết .
Trần Tú Hòa tay nghề mộc của em trai trong huyện coi trọng, cô mừng cho .
"Chị, ở thành phố mời em đến nhà máy việc, chị thấy nên ?" Trần Mãn Thương kể về công việc mà mua hàng giới thiệu cho tháng khi đến huyện giao hàng.
Vì tay nghề nên cần từ thợ học việc, luôn là công nhân cấp hai, lương 35 tệ, thể chuyển hộ khẩu đến thành phố ăn lương thực thương phẩm.
"Em lo lắng cho gia đình ?" Trần Tú Hòa thấy công việc , nhà em trai quanh năm ở đội sản xuất Ánh Dương cũng chỉ kiếm trăm tệ.
"Vâng, hai con nhà bác cả khó ở chung lắm." Trần Mãn Thương gật đầu, trong lòng , nhà cửa cũng thể mua ba gian, nhưng cả nhà thể chỉ dựa lương thực của , chuyển hộ khẩu của vợ con đến thành phố, như hai con trai cũng theo, còn bố thì dùng lương thực của bốn chia đều là .
"Mua nhà , em còn tiền mua việc cho Tiểu Lệ nữa ?" Trần Tú Hòa nghĩ cả nhà em trai chuyển lên thành phố cũng , cô trải nghiệm một năm , cô nhà em trai cũng như .
"Đủ." Trần Mãn Thương gật đầu thật mạnh, tay nghề của , nhiều khách quen giới thiệu khách mới cho.
TBC
Triệu Tuế hai chuyện, thầm nghĩ nhà ở kinh đô mấy căn nhà cũng là ý , tứ hợp viện gì đó đợi khôi phục thi đại học tính.
Thời buổi , nhà ở kinh đô đều do nhà nước phân, nhà tư nhân ít.
Người dân mua nhà khó, nhưng là , xem vận dụng thế nào, những căn tứ hợp viện là do tổ tiên để , chủ nhà túng tiền cũng bán vài gian, trường hợp cũng nhiều, đại tạp viện hình thành chính là từ những căn tứ hợp viện như .
Đang mải nghĩ đến chuyện nhà cửa, xe bò về đến đội sản xuất Phú Hưng.
Những già trong đội dậy sớm gốc cây thông, thấy Trần Tú Hòa đ.á.n.h xe bò về.
"Nhà Quảng Thúc về ."