Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 370

Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:42
Lượt xem: 200

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ, bây giờ?" Triệu Tuế mấy chạy mất dạng, cần mang giỏ mặt đất đến đồn cảnh sát .

"Trước tiên cứ chờ một chút, xem cảnh sát thể bắt ." Lúc , Trần Tú Hòa chỉ cảm thấy vẫn quá coi thường những , thật sự là một khâu nối tiếp một khâu, e là khả năng cảnh sát bắt bọn họ lớn.

Quả nhiên, một lát , viên cảnh sát chạy xa trở về, thở hổn hển.

"Đồng chí cảnh sát, mang giỏ thịt về ." Trần Tú Hòa đưa giỏ cho cảnh sát, thịt bây giờ trong mắt bà chẳng khác gì đồ xui xẻo, chừng cũng thịt ngon, lỡ ăn tiêu chảy thì .

"Chuyện ... Mọi báo án ?" Anh cảnh sát nhận giỏ, thời buổi , việc gì thì chẳng ai đến đồn cảnh sát, bây giờ thủ phạm chạy mất, bảo Trần Tú Hòa và các con đến cục cảnh sát ghi chép cũng chuyện , nếu Trần Tú Hòa báo án thì thôi.

TBC

"Thôi, thủ phạm chạy ." Trần Tú Hòa lắc đầu, mấy ngày nay, thể đến đồn cảnh sát thì nhất là nên đến.

Trần Tú Hòa dẫn theo con trai và con gái nhỏ rời khỏi con hẻm, bà quên dặn dò hai đứa nhỏ đừng chuyện cho cả của chúng ,"Chờ cả thi đại học xong hãy ."

"Con ." Triệu Lập Võ và Triệu Tuế gật đầu.

"Được , Tuế Tuế, đầu con đau ?" Trần Tú Hòa xoa xoa đầu con gái nhỏ, , con bé đột nhiên nhảy dựng lên, húc đầu cằm của tên thanh niên mặc áo xanh, đúng là mơ bà cũng ngờ tới.

"Không đau ạ." Triệu Tuế lắc đầu, cô bé cao bằng tên thanh niên áo xanh, chỉ thể đ.á.n.h úp bất ngờ mới thể nhanh chóng giành chiến thắng.

"Thật sự đau ?" Trần Tú Hòa kiểm tra đỉnh đầu con gái, sờ từng phần xương sọ một, khi chắc chắn đầu con bé vấn đề gì, bà mới yên tâm.

"Vâng ạ, đau , chúng về trường thôi, sắp thi xong ." Triệu Tuế đội mũ lên, , cô bé đội mũ cói nên đỡ một phần lực, hơn nữa, cô bé cũng đập thẳng đầu cằm .

Ba con trở trường trung học 2, đợi một lúc thì tiếng chuông tan thi vang lên.

Rất nhanh đó, các thí sinh trong phòng thi lượt .

"Anh, uống nước ?" Triệu Tuế vỗ vỗ chiếc bình nước lưng.

"Cho ." Triệu Lập Văn một mạch một bài văn, vẫn còn chút cảm xúc, định khi thi đại học xong sẽ tự một bài gửi cho tòa soạn báo, tiện thể kiếm chút nhuận bút.

Vương Kim Liên thấy con trai ung dung bước khỏi phòng thi, bà vội vàng tiến lên hỏi: "Thế nào, con bài chứ?"

Vương Nam Xuyên tỏ vẻ thờ ơ: "Cũng bình thường, về thôi."

Triệu Tuế bên cạnh , cô bé cảm thấy Vương Nam Xuyên vẻ như thi đại học nhưng nhà ép thi.

Trở về nhà, Trần Tú Hòa bảo con trai lớn nghỉ ngơi, còn thì bếp nấu cơm.

Triệu Tuế vỗ vỗ quả dưa hấu to nhất trong sân: "Anh, ăn dưa hấu ?"

Đến tháng 7, dưa hấu nhà họ bắt đầu chín, nghĩ đến việc thi đại học xong về quê ở đội sản xuất Phú Hưng xây nhà, hễ thấy quả nào chín là Triệu Tuế hái xuống ăn, đồ đạc trong nhà đều tính toán cẩn thận, cô bé thể cất dưa hấu gian, bình thường cô bé cùng trai nên càng ít cơ hội sử dụng gian hơn.

Hơn nữa, Tết, bố cô bé cũng nhận nhiệm vụ dài ngày nào, chỉ thi thoảng nhận nhiệm vụ luân phiên ba tháng một , mỗi nửa tháng.

Chờ bố cô bé nhận nhiệm vụ, nếu trong nhà vẫn còn dưa hấu, cô bé sẽ cất Tụ Bảo Bồn, đến mùa đông lấy ăn.

"Ăn." Triệu Lập Văn chiếc ghế xích đu gốc cây.

"Chị Tuế Tuế." Lục Thiền ở chỗ hở của hàng rào, chằm chằm quả dưa hấu trong tay Triệu Tuế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-370.html.]

Lục Thiền cũng chăm sóc cây dưa hấu nhà cẩn thận, nhưng dưa hấu nhà cô bé trồng muộn hơn nhà Triệu Tuế nửa tháng nên bây giờ vẫn chín, mấy hôm , cô bé nhịn bèn hái thử một quả, thịt quả màu hồng nhạt, ăn ngọt.

"Nha Nha, đợi ăn cơm trưa xong hãy ăn, lát nữa qua đây nhé." Triệu Tuế tung quả dưa hấu trong tay lên, âm thanh thật giòn tai, chứng tỏ quả dưa ngon.

"Vâng ạ." Lục Thiền gật đầu.

Triệu Tuế đặt quả dưa hấu hái xuống chiếc chum sành lớn, coi như là cách để ướp lạnh, nghĩ đến chuyện đây từng dự trữ băng ở đội sản xuất Phú Hưng, cô bé : "Anh, là mùa đông năm nay chúng tích trữ một ít băng xuống hầm nhỉ?"

"Ừ, sang năm sẽ ." Triệu Lập Văn lắc lư ghế, đáp.

Ba ngày thi vèo cái kết thúc, Trần Tú Hòa đang thu dọn hành lý, chuẩn về quê.

Triệu Quảng Thúc ít ngày nghỉ nên để dành đến Tết mới nghỉ, xây nhà, ông sẽ về.

Hai mươi ngày kỳ thi, Triệu Lập Văn điền nguyện vọng, điểm khác với , thi xong mới điền nguyện vọng, hơn nữa, điểm cũng giữ bí mật.

Mỗi thí sinh điền ba nguyện vọng cho trường trọng điểm loại một và trường bình thường loại hai, Triệu Lập Văn điền bộ trường quân đội, nguyện vọng một là trường quân đội Hoa ở thủ đô, tuy xa nhưng đó là trường quân đội một Trung Quốc, nguyện vọng hai là trường quân đội thành phố H, thỉnh thoảng thời gian là thể về nhà, nguyện vọng ba là trường quân đội Dương Thành ở tỉnh G, ngôi trường bề dày lịch sử, nguyện vọng bốn đến nguyện vọng sáu đều là những trường quân đội khá nổi tiếng khác.

"Tuế Tuế, con hái mấy quả dưa hấu trong sân mang sang biếu bà nội Trần nhé." Trần Tú Hòa đang thu dọn hành lý, rau dưa trong nhà ăn hết sẽ hỏng, bà nhờ Giang Diệp và Trần Tiểu Miêu đến hái giúp.

"Con ạ." Triệu Tuế nhận ly nước ép dưa hấu trai , uống một hết sạch, đó nhảy xuống khỏi xích đu, chọn dưa hấu.

Lục Thiền cũng đặt chiếc cốc men sứ xuống, chạy theo Triệu Tuế, vẻ chọn dưa hấu.

"Chị Tuế Tuế, khi nào thì về ạ?" Lục Thiền chọn dưa hỏi.

"Chắc là đến kỳ tựu trường, Nha Nha, nhà em về kinh đô thăm ?" Nghĩ đến việc nhiều trong khu tập thể đến kỳ nghỉ hè là về quê thăm , Triệu Tuế bèn hỏi.

"Mẹ em bận , em bảo để dành đến Tết về." Lục Thiền lắc đầu.

Triệu Tuế còn kịp gì thì Chu Thiến Thiến đeo chiếc gùi xuất hiện.

Triệu Tuế giật giật khóe miệng: "Cậu đeo cái gùi to thế gì?"

"Hì hì, thấy lớn nhà tớ cả, cái là do tớ đeo." Chu Thiến Thiến hì hì, đó khách sáo lựa chọn dưa hấu, chọn để dành hạt giống để sang năm tự trồng,"À đúng , dưa thơm nhà tớ tháng thể hái đấy, đến lúc đó đến hái nhé."

Triệu Tuế để ý đến cô nàng nữa, khi chọn ba quả dưa hấu, cô bé đặt lên chiếc xe đẩy nhỏ, bắt đầu vận chuyển đến nhà Trần Tiểu Mễ.

Nhìn ba quả dưa hấu, Trần Tiểu Mễ tủm tỉm ngớt: "Cháu đúng là lòng, nhưng mà giờ bác thấy loại dưa bao giờ nhỉ?"

Triệu Tuế giả vờ ngơ ngác: "Cháu ạ, trồng như thế , nhưng mà loại dưa ăn ngon hơn hai loại , chỉ là ít thôi ạ."

"Cảm ơn cháu nhé Tuế Tuế, mai cháu về quê ? Cái cháu cầm lấy ăn dọc đường." Trần Tiểu Mễ đưa cho Triệu Tuế một hộp ô mai.

Triệu Tuế nhận lấy hộp ô mai, bên trong là các loại ô mai như mơ, mận: "Cháu cảm ơn bà ạ."

"Cháu ngoan, đường cẩn thận." Trần Tiểu Mễ xoa đầu Triệu Tuế, bà thầm nghĩ, năm nay, chắc chắn là con trai độc nhất của bà sẽ sinh cháu gái.

Buổi tối, Triệu Quảng Thúc trở về, ông mang theo ba tấm vé tàu: "Là giường , đến lúc đó, em và Tuế Tuế một giường nhé Tiểu Hòa."

 

Loading...