Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 368
Cập nhật lúc: 2025-10-07 22:59:40
Lượt xem: 193
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi xung quanh Trương Lan , chút d.a.o động, nhưng ai hành động, bởi việc thể khiến khác phật ý.
1 đồng đủ để bọn họ hành động, Trương Lan liền tăng lên 2 đồng, đến lúc tăng đến 5 đồng, liền chứng.
"Là cãi với , lúc mua hết dầu của cả quầy hàng." Người chứng thêm gì nữa, chỉ Trương Lan với ý tứ rõ ràng là tiền.
Triệu Tuế Tuế biểu cảm hối hận của những xung quanh, đoán chừng họ đang tiếc nuối vì chịu lúc nãy, để 5 đồng rơi tay khác.
"Có ai đàn ông đó là ai ?" Công an lên tiếng hỏi.
"Hình như là Hoàng Tam của đại đội Hướng Dương." Trong đám đông lên tiếng.
"Trương Lan, thu dọn đồ đạc , chúng đến đại đội Hướng Dương tìm Hoàng Tam." Công an đóng cuốn sổ , bảo Trương Lan thu dọn đồ đạc dẫn về phía đại đội Hướng Dương.
Trương Lan dáng vẻ lưu luyến của chứng,"Cô cùng các đồng chí công an , sẽ quên ."
Chờ giải tán hết, Triệu Tuế Tuế mới từ cây xuống,
Vừa xuống đến gốc cây thấy đến dọn dẹp chỗ dầu đậu phộng đổ, Triệu Tuế Tuế cẩn thận nhón chân rời .
"Dầu ngon như , mang về cho lợn ăn thì mấy." Bà lão họ Bao rắc cám trong tay xuống chỗ dầu đậu phộng.
Triệu Tuế Tuế liếc bà lão họ Bao một cái xoay rời tìm .
"Mẹ, để con giúp ." Triệu Tuế Tuế đưa tay nhận lấy đồ từ tay .
"Chờ chán ?" Trần Tú Hòa dắt con gái nhỏ rời , chợ quá đông đúc, hai dãy còn bà ý định tiếp nữa.
TBC
Triệu Tuế Tuế lắc đầu, cô xem kịch còn ở vị trí VIP.
"Đáng tiếc thật đấy, một bình dầu đậu phộng lớn như ." Trần Tú Hòa về phía chỗ dầu đổ lúc nãy, mặt đất nhuộm một màu nâu sẫm.
"Mẹ, còn thấy gian hàng nào mua hết ?" Triệu Tuế Tuế hỏi, sắp tới phiên chợ sẽ dẹp bỏ, thứ diễn một cách âm thầm, lặng lẽ.
"Hình như vài gian hàng." Trần Tú Hòa suy nghĩ một chút, quả thật một gian hàng bày mua hết, nhưng nhà bà thiếu những thứ đó nên cũng để ý lắm.
Triệu Lập Võ ôm một đống đồ chen khỏi đám đông, thở hổn hển: "Phù, đông quá, , chúng còn dạo nữa ?"
"Không nữa, về nhà thôi." Trần Tú Hòa xách túi đậu phụ khô và kẹo mạch nha tay con trai nhỏ, về phía đồn công an.
Về đến nhà, Triệu Lập Văn đang ngủ xích đu, mặt úp một quyển sách. Nửa tháng nữa là đến kỳ thi đại học, bây giờ là bảo bối của cả nhà, việc gì cả, chỉ cần ăn cơm và sách là .
Triệu Tuế Tuế trai ngủ xích đu đến t.h.ả.m hại, rõ ràng bên cạnh ghế dựa êm ái thèm , nhất định chọn xích đu, cô bĩu môi: "Anh, ăn kẹo mạch nha ?"
"Lại đây sách cho ." Triệu Lập Văn vẫy tay gọi em gái.
Triệu Tuế Tuế bĩu môi, nhưng vẫn cầm một cuốn sách trích dẫn lời của các vị lãnh tụ vĩ đại lên , coi như là học thuộc .
Lúc Triệu Quảng Thúc về ăn cơm trưa, thấy con gái út đang gốc cây sách, còn con trai lớn thì như ông tướng, đúng là hình ảnh của một tên địa chủ phong kiến, ông bỗng cảm thấy ngứa ngáy tay chân, hắng giọng: "Khụ."
Triệu Tuế Tuế ngẩng đầu lên khỏi trang sách,"Cha, cha về ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-368.html.]
"Con uống nước , để cha cho con ." Triệu Quảng Thúc nhận lấy quyển sách từ tay con gái, bảo cô bé nhà uống nước.
Triệu Quảng Thúc kéo một chiếc ghế đến mặt con trai lớn, dùng giọng điệu huấn luyện binh sĩ bắt đầu sách, lồng ghép những lời nhận xét của bản .
Triệu Tuế Tuế phòng khách uống nước xong, về gốc cây lê, cha thao thao bất tuyệt những lý lẽ cao siêu, cô cảm thấy nếu như ký ức kiếp , nhất định cô sẽ cha giáo d.ụ.c thành một hồng chuyên.
Nhìn dáng vẻ dửng dưng của trai, chắc là ngủ say , Triệu Tuế Tuế len lén kéo tóc .
Triệu Lập Văn tiếng sách trong trẻo, mềm mại của em gái, chìm giấc mơ. Cậu mơ thấy sếp nghiệm thu dự án của ở kiếp phát một khoản tiền thưởng lớn, liền đưa cha và bố vợ du lịch Tam Á dịp Tết.
Thấy gì mua nấy, tiêu tiền như nước, đột nhiên bố vốn đang vui vẻ hưởng thụ bỗng nghiêm mặt giáo d.ụ.c tiêu xài hoang phí, một hồi biến thành mắng mỏ.
Lúc Triệu Lập Văn tỉnh dậy, bên tai vẫn còn văng vẳng tiếng dạy dỗ của cha .
"Là một con của đất nước, chúng lấy việc học tập để phục vụ cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, học tập là để cống hiến cho đất nước, quốc gia giàu mạnh và xã hội định cần những tri thức, văn hóa, cống hiến cho đất nước là nên so đo thiệt hơn."
Triệu Quảng Thúc thấy con trai lớn tỉnh, liền đóng sầm quyển sách ,"Đi ăn cơm."
"Hả?" Triệu Lập Văn bóng lưng của cha , nhất thời hiểu chuyện gì đang xảy .
"Anh, lúc nãy ngủ gật ?" Triệu Tuế Tuế chống nạnh bắt chước giọng điệu của cha lúc nãy.
"Không ." Triệu Lập Văn chối bay chối biến.
"Cha mặt sách lâu mà phản ứng gì cả, nếu em kéo tóc , chắc giờ vẫn tỉnh ." Triệu Tuế Tuế tranh công.
Triệu Lập Văn hổ sờ lên mặt , định giải thích thì thấy Vương Kim Liên đẩy cửa bước ,"Bác gái Vương, bác tìm cháu ạ?"
"Không, bác tìm cháu, cái đó..." Vương Kim Liên chà chà tay, ấp úng ,"Cháu thể cho Nam Xuyên nhà bác mượn vở ghi chép của cháu ?"
"Vở ghi của cháu đều cho mượn hết ạ, cháu còn." Triệu Lập Văn , vở ghi của các bác trong khu nhà mượn hết , cũng còn.
"Vậy , Nam Xuyên nhà bác thể đến nhà cùng ôn tập với cháu ?" Vương Kim Liên nhỏ giọng hỏi, Triệu Lập Văn là học sinh giỏi nhất trường cấp 3 2, nếu con trai bà thể học chung với , sẽ đậu đại học.
"Không , Tiểu Văn nhà cần một môi trường yên tĩnh để ôn tập." Trần Tú Hòa từ trong nhà gọi con trai và con gái út ăn cơm, lúc thấy lời đề nghị trơ trẽn của Vương Kim Liên.
Tuy con trai bà là nắm chắc, nhưng kỳ thi đại học là bước ngoặt quan trọng của đời , bây giờ bà cho con trai việc nhà, thể để con trai gia sư cho con khác .
Vương Kim Liên là quá đáng, bèn ngượng ngùng : "Vậy thôi, bác phiền nữa."
"Mẹ, con thể tự từ chối mà." Đợi Vương Kim Liên , Triệu Lập Văn bất đắc dĩ .
"Không , cũng như , ăn cơm thôi, hôm nay món sườn xào chua ngọt con thích ăn đấy." Trần Tú Hòa xua tay, bây giờ ai đến nhà phiền con trai bà ôn thi, bà đều đồng ý.
Con trai của Vương Kim Liên là Vương Nam Xuyên, học lớp 12/3, những ai trong khu nhà ở đăng ký thi đại học Trần Tú Hòa đều . Bảo Vương Nam Xuyên đến học chung với con trai bà, chẳng khác nào bảo con trai bà dạy kèm cho con trai bà , bình thường lo học hành, bây giờ mới cuống cuồng lên, nếu là khác, chắc mắng cho một trận .
"Mẹ, phần của con ?" Triệu Tuế Tuế chen ngang, .
"Khoai môn bọc đường cũng , con rửa tay ăn cơm ." Trần Tú Hòa cởi tạp dề , xoay nhà.