"Anh hai, ốc đồng." Triệu Tuế Tuế xổm xuống, vớt ốc đồng trong nước lên.
Triệu Lập Võ cũng xổm xuống, vớt lên một con ốc,"Chúng nhặt một ít về xào ăn."
"Vậy em về lấy thùng nước." Triệu Tuế Tuế lâu ăn ốc đồng.
Kiếp , cô từng cùng bạn bè ăn lẩu ốc vịt, thấy ốc đồng và chân vịt măng chua hợp vị. nhà bọn họ chân vịt cũng măng chua, dùng ớt xào với dưa muối cũng ngon.
"Không tìm thấy ?" Triệu Lập Văn thấy em gái tay trở về, liền hỏi.
Triệu Tuế Tuế lắc đầu,"Có thể con vịt lúc nãy là vịt bỏ nhà hoặc lạc. lúc em về thấy ốc đồng."
"Chị Tuế Tuế, em cũng mò ." Lục Thiền nhô đầu khỏi mặt nước, tay cầm con ốc đồng mò .
Nghe Lục Thiền , Triệu Lập Văn cúi xuống nước tìm kiếm, nhưng đáy chẳng mấy con,"Chắc là từ nguồn trôi xuống."
Thấy Lục Thiền háo hức thử, Triệu Lập Văn bèn kết thúc buổi học sáng,"Chiều nay chúng sẽ nhặt ốc đồng."
"Hay quá!" Lục Thiền reo lên, xách giỏ bụi cỏ quần áo sạch sẽ.
Chỉnh đốn xong, bốn về phía Triệu Lập Võ.
Triệu Lập Võ nhặt nhiều ốc, chất đống bờ,"Trong nước còn nhiều lắm."
Triệu Lập Văn lấy con vịt c.h.ế.t đuối trong thùng ngâm nước cho hạ nhiệt,"Cho ốc đồng thùng ."
Thế là năm bắt đầu hăng say mò ốc.
"Anh hai, bên thứ gì trôi đến kìa?" Triệu Tuế Tuế thẳng , duỗi lưng, phát hiện thứ gì đó từ thượng nguồn trôi xuống. Cô khuỳnh tay huých bên cạnh.
Triệu Lập Võ nheo mắt một lát, vội vàng đưa ốc đồng trong tay cho em gái,"Để xem ."
Triệu Lập Văn nhận đó là một ,"Lên bờ ."
Lục Thiền thấy Triệu Lập Võ đẩy một bơi bờ, sợ hãi ôm chặt cánh tay Triệu Tuế Tuế,"Chị, khi nào đó c.h.ế.t ?"
TBC
"Chắc là . Vừa nãy còn ngửa mặt lên mà." Triệu Tuế Tuế cũng sợ, đây là đầu tiên cô tận mắt chứng kiến c.h.ế.t đuối.
"Lục Minh, em gọi lính tuần tra tới đây. Tuế Tuế, em dẫn Lục Thiền xa một chút." Nhìn mà em trai vớt lên, Triệu Lập Văn lo lắng em gái sợ hãi.
Lục Minh chạy . Triệu Lập Văn kiểm tra thở của nạn, thấy còn thở,"Tiểu Võ, ép nước trong bụng ."
Triệu Lập Võ từng học qua phương pháp sơ cứu đuối nước, bắt đầu ấn bụng bé. Chẳng mấy chốc, chiếc bụng phồng lên xẹp xuống.
"Lật , ấn tiếp." Triệu Lập Văn kiểm tra bụng bé, thấy vẫn còn căng.
Sau một hồi loay hoay, bụng bé xẹp hẳn nhưng vẫn tỉnh , mạch đập cũng .
Triệu Lập Văn liền tiến hành hồi sức tim phổi,"Tiểu Võ, hà miệng ."
Lục Minh dẫn lính tuần tra chạy tới. Cùng lúc đó, bé phun một ngụm nước tỉnh .
Triệu Tuế Tuế bên cạnh thở phào nhẹ nhõm, may mà . trông quen quen.
"Là , ở đại đội Hướng Dương." Triệu Lập Võ cũng nhận chính là kẻ từng chiếm rừng trúc ở núi Hoa Lương.
Dương Khai Thái tỉnh dậy trong trạng thái mơ màng, đang ở , chuyện gì xảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-364.html.]
Người lính xổm xuống, kiểm tra sơ qua cho Dương Khai Thái, xác nhận ,"Cậu trai trẻ, còn nhớ ở ?"
"... ở đại đội Hướng Dương." Dương Khai Thái hồi lâu mới nhớ lúc nãy đang bơi thì chuột rút, vùng vẫy hồi lâu trong nước, đó thì còn nhớ gì nữa.
"Để đưa về." Người lính thấy Dương Khai Thái vẫn còn ngơ ngác, liền cõng lên,"Mấy đứa lắm, chơi tiếp ."
Nhìn Dương Khai Thái, Triệu Tuế Tuế thấy khác hẳn hai gặp . Chẳng lẽ ngâm nước lâu quá sẽ ngốc ?
"Có thể lắm. Mẹ em ngâm nước lâu quá sẽ ảnh hưởng đến não, tức là thiếu dưỡng khí não." Lục Thiền kể cho Triệu Tuế Tuế kiến thức về đuối nước mà tối qua cô bé phổ cập.
"..."
Triệu Tuế Tuế: Người thiếu dưỡng khí não và hồi phục đang ở ngay mặt kìa.
Bản Triệu Tuế Tuế cũng chẩn đoán là thiếu dưỡng khí não lúc mới sinh nên ngốc đến tận ba tuổi.
Triệu Lập Văn em trai, hài lòng vì nó nhắc đến chuyện của em gái. Đó cũng chuyện gì khuất tất, chỉ là khác hỏi thì nhà bọn họ cũng chủ động nhắc đến.
"Cũng thể là do sợ quá nên hoảng loạn, một thời gian nữa sẽ khỏi thôi." Triệu Lập Võ nhún vai, tiếp tục cúi mò ốc.
"Tuế Tuế, Tiểu Võ, hai đứa còn nhớ cách nổi mặt nước trong trường hợp khẩn cấp mà dạy ?" Triệu Lập Văn vẫn yên tâm, hỏi hai em.
"Nhớ." Triệu Tuế Tuế gật đầu. Đó là kỹ năng thể cứu mạng, cô thể nào quên.
"Em cũng nhớ." Triệu Lập Võ phụ họa.
"Chiều nay học với Lục Minh cho chắc." Nghĩ kỹ , Triệu Lập Văn vẫn yên tâm, dứt khoát bảo hai em học một cho nhớ bài.
Triệu Tuế Tuế ý kiến gì. Ôn tập kiến thức cũ phát hiện điều gì mới mẻ.
Năm nhặt ốc đồng thêm một lát thu dọn về nhà.
Trần Tú Hòa ốc đồng và vịt rừng trong thùng, nhíu mày,"Không bắt tôm ?"
"Ngày mai hẵng bắt tôm. Mẹ, con ăn ốc xào." Triệu Tuế Tuế hì hì .
Trần Tú Hòa múc một ít ốc đồng trong thùng lên,"Ít bùn đất đấy, nhưng vẫn ngâm qua đêm xem ."
"Vậy hôm nay ăn thịt vịt." Triệu Lập Võ giơ con vịt lên.
"Được . Hai đứa vặt lông vịt , nhớ giữ lông tơ phơi khô." Trần Tú Hòa gật đầu. Nhà bọn họ mỗi thịt vịt đều giữ lông, tích cóp dần còn may áo.
Triệu Tuế Tuế kể chuyện sáng nay bọn họ cứu một bé đuối nước.
"Cái gì? Sao giờ mới ?" Trần Tú Hòa xong giật , con trai cả.
"Không . Đó là ở đại đội Hướng Dương, thượng nguồn con sông. Cậu đưa về ." Triệu Lập Văn tóm tắt sự việc cho .
Nghe xong, Trần Tú Hòa chợt cho mấy đứa nhỏ nhà xuống sông nữa. bà cũng từng là trẻ con, rõ sức hấp dẫn của việc bơi lội trong những ngày hè nóng bức. Bà ngừng một lát ,"Không đến chỗ nước sâu, cũng tự ý xuống sông một ."
"Mẹ yên tâm, con quý mạng." Triệu Tuế Tuế giơ tay thề. Trong lòng cô thầm cảm thấy may mắn vì Dương Khai Thái . Nếu , thời gian tới đừng hòng bọn họ chơi ở bờ sông.
Bắt gặp ánh mắt của , Triệu Lập Võ cũng vội vàng cam đoan,"Con cũng tự ý chạy bơi một ."
Trần Tú Hòa hài lòng gật đầu.