Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50 - Chương 328

Cập nhật lúc: 2025-10-06 22:37:17
Lượt xem: 217

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe xong, Triệu Tuế Tuế lập tức liên tưởng đến trường hợp " vợ tào khang nuôi chồng ăn học". Cô bé từng gặp đoàn trưởng Đàm, ngờ ông là loại như ,"Sao rõ thế?"

Trời đổ tuyết, chẳng ai sân chơi, góc buôn chuyện ở băng ghế đá cũng chẳng ma nào. Giữa trời đông giá rét, ai mà chạy sang nhà để buôn chuyện.

"Hì hì, bà nội Đàm ghét dì Ngụy mặt, suốt ngày lẩm bẩm . Tai tớ đến chai cả ." Chu Thiến Thiến khoanh tay giật lấy bình nước nóng trong tay Triệu Tuế Tuế,"Tớ định bảo sang bệnh viện quân đội xin mấy cái lọ thủy tinh mang đến lớp, nhưng thôi, dễ vỡ lắm."

"Vâng ạ, bình nước của em cũng bạn học vỡ đấy." Lục Thiền sát Triệu Tuế Tuế, kể lể chuyện bình nước của .

"Lọ thủy tinh , dùng bình nước quân dụng , loại đấy dễ vỡ." Triệu Tuế Tuế góp ý. Trước đây nhà cô bé chỉ mỗi một cái bình nước quân dụng nên xin lọ thủy tinh. Sau , thấy lọ thủy tinh giữ nhiệt hơn bình nước quân dụng nên nhà cô bé chuyển sang dùng lọ thủy tinh.

Hồi nghiệp tiểu học, hiệu trưởng tặng Triệu Tuế Tuế một cái bình nước. Tháng bố cô bé bắt đầu phát phiếu công nghiệp, cứ 20 tệ tiền trợ cấp một phiếu. Một tháng bố cô bé 6-7 phiếu, tha hồ mua bình nước ở Cung Tiêu Xã, mỗi một cái.

Bình nước quân dụng bây giờ là loại 50 thức bằng nhôm, nước nóng đổ một tiếng là nguội, ôm trong thì lâu hơn một chút.

Đám trẻ con xe còn náo nhiệt như buổi sáng nữa, đứa nào đứa nấy chỉ mong về nhà cho ấm.

Xe đến khu tập thể, chú lái xe mở cửa thùng, lũ trẻ yên từ nãy giờ, đứa nào đứa nấy như bánh bao hấp, ào ào nhảy xuống, chẳng ai ngăn .

May mà đám trẻ nhỏ hơn chen lấn, chúng chờ ở cửa, đợi lớn bế xuống.

Triệu Lập Võ nhảy xuống, đỡ em gái, Lục Thiền lẽo đẽo theo Triệu Tuế Tuế, chìa tay . Thấy Lục Minh vẫn còn xe, Triệu Lập Võ tiện tay bế luôn Lục Thiền xuống.

"Cảm ơn Lập Võ." Lục Thiền hì hì cảm ơn Triệu Lập Võ, chẳng để ý vẻ mặt Lục Minh tối .

Triệu Tuế Tuế dậm chân, lái xe vẫn đang bế một em nhỏ,"Chúng về thôi."

Trần Tú Hòa buổi trưa bọn trẻ sang phòng giáo viên sưởi ấm nên gật đầu,"Ngày mai mang than sang cho thầy."

"Mẹ ơi, mang cả khoai nữa." Triệu Lập Võ uống cạn cốc nước nóng, cảm giác ấm hẳn lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-kho-luong-thuc-xuyen-ve-thap-nien-50/chuong-328.html.]

"Ừ, lát nữa con xuống hầm lấy nhé." Trần Tú Hòa gật đầu, dậy sân .

Triệu Tuế Tuế giường, chẳng động đậy, sang chiếc sọt tre ở góc tường. Bên trong, dây dưa hấu vàng ươm, quả nào quả nấy to bằng nắm tay, bắt đầu hỏng.

Lại thất bại . Thôi, sang năm trồng .

Ăn cơm tối xong, Chu Thiến Thiến sang.

Triệu Tuế Tuế lấy một túi hướng dương cho Chu Thiến Thiến. Chuyện nhà đoàn trưởng Đàm vẫn kể hết, trong lòng Chu Thiến Thiến khó chịu, bất chấp gió rét mà chạy sang đây, tinh thần đáng khen như thưởng cho đĩa hướng dương chứ.

Nhìn đĩa hướng dương bàn, Triệu Tuế Tuế thấy vẫn đủ, lục tủ lấy thêm một nắm khoai lang khô bỏ đĩa, xuống, chống tay lên đầu gối, Chu Thiến Thiến.

Chu Thiến Thiến nháy mắt với Triệu Tuế Tuế, cầm một miếng khoai lang khô lên, bắt đầu kể chuyện.

"Bà nội Đàm đan cho Liễu Phương cái áo len, Liễu Tâm thấy thế vui, đòi bà nội đan cho một cái."

"Bà nội Đàm đồng ý ?" Triệu Tuế Tuế nghĩ chắc chắn là đồng ý , đồng ý thì Liễu Tâm chẳng ầm lên.

"Không. Bà nội Đàm vốn ưa dì Ngụy, mà ưa thì cũng chẳng ưa gì con gái dì ." Chu Thiến Thiến kể lể chuyện bà nội Đàm khinh miệt con dì Ngụy, suốt ngày đem dì Ngụy so sánh với dì Mạn, vợ của đoàn trưởng Đàm. Dì Mạn năm tuổi đến nhà đoàn trưởng Đàm con dâu từ bé, , dù đoàn trưởng Đàm ly hôn với dì Mạn nhưng bà vẫn ở với chồng. Mãi đến gần đây, bà nội Đàm gả dì Mạn , coi như con gái ruột, đưa hai đứa cháu nội lên khu tập thể.

Nghe xong, Triệu Tuế Tuế thấy may cho dì Mạn. Thời buổi chuyện ruồng bỏ vợ con khi khá giả chẳng là hiếm, nhiều phụ nữ chồng bỏ nơi nương tựa, đành ngậm ngùi ở nhà chồng cũ, chăm sóc bố chồng con cái.

Dì Mạn xem như may mắn, bà nội Đàm nuôi nấng, coi như con gái, còn tìm nơi nương tựa mới.

Trần Tú Hòa may vá, con gái nhỏ và Chu Thiến Thiến trò chuyện, bất giác nghĩ đến cách giữa và chồng. Đến khu tập thể sống lâu, bà dần hiểu nhiều chuyện. Chồng bà chắc chắn sẽ thăng tiến, đột nhiên bà học, lấy cái bằng gì đó, ít nhất cũng đến nỗi thua kém chồng quá xa.

Triệu Tuế Tuế Chu Thiến Thiến kể đủ thứ chuyện xảy gần đây trong khu tập thể. Ăn uống no say, Chu Thiến Thiến xua tay, về.

TBC

 

Loading...