Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 98: Thẩm Chiếu Nguyệt lần đầu tiên không dỗi hắn, làm hắn có chút không quen
Cập nhật lúc: 2025-12-18 12:26:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chiếu Nguyệt mặc áo blouse trắng trong nắng sớm, ánh mặt trời phủ lên cô một tầng hào quang màu vàng nhạt. Mái tóc đen nhánh tết thành bím, buông hờ hững vai, là kiểu trang phục bình thường nhất. Lông mi Thẩm Chiếu Nguyệt dày cong vút, giống như cánh bướm khẽ rung động. Sống mũi cao thẳng khiến đường nét sườn mặt cô trông vô cùng tinh xảo và lập thể.
Mỗi khi kiểm kê xong một loại vật tư y tế, Thẩm Chiếu Nguyệt liền nội dung sổ ghi chép một , đó dùng bút máy gạch một nét đ.á.n.h dấu. Văn Kình đôi môi cô mấp máy, vì cách xa nên rõ cô đang gì. Văn Kình bỗng cảm thấy Thẩm Chiếu Nguyệt hôm nay giống với mà thường ngày vẫn .
Thời điểm câu "phụ nữ khi nghiêm túc việc là quyến rũ nhất", Văn Kình chỉ tầm mắt Thẩm Chiếu Nguyệt thu hút một cách khó hiểu, nỡ dời . Không chỉ ánh mắt cuốn hút, bước chân Văn Kình cũng trở nên nặng nề, chậm chạp tiến lên, sợ quấy rầy khung cảnh lúc .
Liễu Tư Ngữ là đầu tiên phát hiện Văn Kình.
"Anh Văn Kình?" Thấy bất động ở cửa về phía mà ý định bước , Liễu Tư Ngữ về phía , bàn tay nhỏ bé mềm mại nhẹ nhàng kéo tay áo : "Anh đến ."
Liễu Tư Ngữ tham luyến Văn Kình một cái, dám nữa, e lệ cúi đầu.
"A? Ừ..." Văn Kình như mới hồn.
Hắn thoáng qua đám đông, thấy đang về phía và Liễu Tư Ngữ, bèn bất động thanh sắc gỡ tay Liễu Tư Ngữ , về phía Thẩm Chiếu Nguyệt.
Liễu Tư Ngữ theo bên cạnh Văn Kình, ngẩng đầu sườn mặt góc cạnh rõ ràng của , trong mắt tràn đầy vẻ ái mộ, giọng ngọt ngào như vắt nước: "Anh Văn Kình đến lấy vật tư ? Bọn em đang kiểm kê lượng, sắp xong , chờ một lát nhé."
Liễu Tư Ngữ dứt lời thì thấy giọng nhẹ nhàng của Thẩm Chiếu Nguyệt vang lên: "Được ."
Văn Kình đến mặt Thẩm Chiếu Nguyệt. Lúc bày bộ mặt khó ưa, cũng lời khó chọc tức cô, chỉ cô với vẻ mặt cổ quái, im lặng như hũ nút.
"?" Thẩm Chiếu Nguyệt đưa cuốn sổ ghi chép trong tay cho : "Lấy vật tư ? Ký tên trang cuối cùng là thể mang đồ ."
Thẩm Chiếu Nguyệt gần đây mới phát hiện quy trình phát vật tư y tế của trạm xá một lỗ hổng lớn. Các chiến sĩ đến lấy t.h.u.ố.c cần bác sĩ kê đơn, cầm t.h.u.ố.c là , chẳng để bằng chứng gì. Chuyện nếu xảy sự cố thì thôi, một khi uống t.h.u.ố.c xong mà xảy chuyện thì sẽ rắc rối to, cãi vã dứt. Mặc dù thời đại tư tưởng đơn thuần, dân phong thuần phác, nhưng thời nào cũng những kẻ ngang ngược vô lý.
Thẩm Chiếu Nguyệt hy vọng loại sự cố tranh chấp y tế do dùng sai t.h.u.ố.c xảy tại trạm xá nơi việc. Cho nên cô tạm thời dùng một cuốn sổ tay, ghi chép những vật tư y tế lấy trong ngày, bất kể ai đến nhận đều ký tên. Chờ Văn Kình lấy t.h.u.ố.c xong, Thẩm Chiếu Nguyệt sẽ tìm Cao Văn để về sự cần thiết của việc thiện quy trình lĩnh thuốc.
"Cái ..." Văn Kình tên các loại t.h.u.ố.c chi chít sổ, vẻ mặt lộ rõ sự nghi hoặc: "Trước các cô chuẩn xong vật tư chúng cần, chúng cứ thế lấy là , bây giờ còn ký tên ? Lĩnh vật tư y tế từ bao giờ phiền phức thế ? Có còn cần chờ viện trưởng các cô phê duyệt nữa ?"
"Không quy củ thì thành hình, nhưng tình huống khẩn cấp và đặc biệt là ngoại lệ." Thẩm Chiếu Nguyệt đưa bút máy và sổ ghi chép về phía : "Trước là , bây giờ là bây giờ. Để phòng ngừa lạm dụng t.h.u.ố.c cũng như tình trạng dị ứng thuốc, về lấy t.h.u.ố.c ở trạm xá, ai lấy đó ký tên, đây cũng là để đảm bảo sức khỏe và an tính mạng cho các chiến sĩ."
"..."
Hình như cũng lý?
Văn Kình mím môi, nhận lấy bút máy và cuốn sổ, ký tên dòng cuối cùng. Khi trả sổ và bút cho Thẩm Chiếu Nguyệt, Văn Kình nhịn lầm bầm: "Tiểu thư nhà tư bản đúng là lắm chuyện."
Văn Kình thành kiến với cô cũng ngày một ngày hai. Hôm nay thái độ coi như , lời cũng quá khó . Thẩm Chiếu Nguyệt nể tình sắp lên núi huấn luyện dã ngoại nên thèm chấp, bằng thế nào cũng lên lớp cho một bài về sự nguy hại và tính nguy hiểm của việc dùng t.h.u.ố.c bừa bãi.
Thẩm Chiếu Nguyệt chỉ túi y tế soạn sẵn, bảo Văn Kình mau chóng mang , cũng quên lấy phận "thím nhỏ" dặn dò chú ý an : "Văn Kình, dã ngoại giống sân huấn luyện, mang theo não, đừng xúc động, hành động chỉ huy."
Văn Kình: "... ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-98-tham-chieu-nguyet-lan-dau-tien-khong-doi-han-lam-han-co-chut-khong-quen.html.]
Thẩm Chiếu Nguyệt đầu tiên dỗi , Văn Kình chút quen. Hắn gượng gạo gật đầu, khẽ với Thẩm Chiếu Nguyệt một tiếng "cảm ơn", đó cầm đồ rời .
Liễu Tư Ngữ Thẩm Chiếu Nguyệt đầy thâm ý, xoay đuổi theo Văn Kình.
"Anh Văn Kình." Liễu Tư Ngữ chạy vội đuổi theo, thở hổn hển, hai má đỏ bừng vì chạy bộ thiếu oxy. Nàng móc từ trong túi hai cái bánh bao đưa cho , giọng nũng nịu: "Cái là em mua riêng cho , mang theo ăn đường."
"Cảm ơn."
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Văn Kình 7 giờ tập hợp, dây dưa với Liễu Tư Ngữ, nhận lấy bánh bao nhét ba lô vật tư, chạy bộ rời khỏi trạm xá.
Liễu Tư Ngữ đuổi theo hướng Văn Kình rời vài bước, hét với theo bóng lưng : "Anh Văn Kình! Anh chú ý an nhé!"
Mãi cho đến khi bóng dáng Văn Kình biến mất khỏi tầm mắt, Liễu Tư Ngữ mới lưu luyến trở . Tuy đang diễn kịch, nhưng diễn thì diễn cho trót, Liễu Tư Ngữ ba bước đầu một về phía trạm xá, vẻ mất mát và lo lắng hiện rõ mặt.
Thời gian Văn Kình thường xuyên đến trạm xá tìm Liễu Tư Ngữ, đưa trứng gà thì là mua bánh bao, trong trạm xá đều cho rằng hai đang tìm hiểu .
"Tư Ngữ, em cũng đừng quá lo lắng." Thấy bộ dạng thất hồn lạc phách của Liễu Tư Ngữ, Lâm Hiểu Mai tiến lên an ủi: "Bọn họ cũng chỉ là huấn luyện dã ngoại thôi, Trung đội trưởng Văn chắc chắn sẽ bình an trở về."
Liễu Tư Ngữ gượng : "Chị Hiểu Mai cần an ủi em, em ."
Lâm Hiểu Mai điển hình là loại chứng nào tật nấy, cô khinh thường liếc Thẩm Chiếu Nguyệt một cái, âm dương quái khí : "Đến một tiểu thư nhà tư bản còn lập công , Trung đội trưởng Văn chẳng lẽ kém hơn cô ?"
Liễu Tư Ngữ kéo tay Lâm Hiểu Mai, hiệu cô bớt mồm: "Chị Hiểu Mai đừng thế, em gái Thẩm bình thường kiêu kỳ một chút, nhưng cô dựa y thuật tinh vi cứu mấy , điểm chúng bằng ."
"Em gái Thẩm đừng để bụng, chị Hiểu Mai tính tình thẳng thắn nghĩ , chị ác ý với em ." Liễu Tư Ngữ sang Thẩm Chiếu Nguyệt, ngượng ngùng với cô.
Thẩm Chiếu Nguyệt chỉ thấy buồn . Lâm Hiểu Mai ác ý , cô tự hiểu , còn cần Liễu Tư Ngữ bụng giải thích ? Lấy khuyết điểm của cô so với sở trường của khác? Lâm Hiểu Mai đúng là cách so sánh.
"Y tá Lâm thi trạm xá qua sát hạch, chẳng lẽ y thuật thể cứu , cũng thể g.i.ế.c ?" Thẩm Chiếu Nguyệt cong mắt như trăng non, nụ vô hại nhưng lời khiến Lâm Hiểu Mai sởn gai ốc.
"Nếu cô nghĩ thế nào dùng mấy cây kim châm cứu khống chế kẻ bắt cóc?" Thẩm Chiếu Nguyệt dung mạo ngọt ngào, khi lên càng lực sát thương. Cô móc bao kim châm từ trong túi , rút một cây quơ quơ mặt Lâm Hiểu Mai: "Y tá Lâm thử ?"
"!!!" Lâm Hiểu Mai sợ nhất là kim trong tay Thẩm Chiếu Nguyệt, tức khắc sắc mặt tái nhợt, ấp úng dám ho he.
Thẩm Chiếu Nguyệt thấy bộ dạng nhát cáy của cô , khinh thường nhạt một tiếng, đầu về phía văn phòng Cao Văn. Cô rảnh xem 800 cái tâm nhãn của Liễu Tư Ngữ và kẻ gom đủ một cái tâm nhãn là Lâm Hiểu Mai diễn kịch.
"Haizz..." Liễu Tư Ngữ theo bóng lưng Thẩm Chiếu Nguyệt, khẽ thở dài: "Chị Hiểu Mai, chị việc của chị , em một lát."
Lâm Hiểu Mai vẻ mặt đau thương của Liễu Tư Ngữ, cũng gì để an ủi, "Vậy , em tự tĩnh tâm một chút, đừng nghĩ ngợi nhiều quá nhé."
Liễu Tư Ngữ gật đầu: "Vâng."
Đuổi khéo Lâm Hiểu Mai xong, Liễu Tư Ngữ liền cần thiết diễn nữa. Cô đúng là lo lắng cho Văn Kình thật, nhưng quan tâm đến an nguy của , mà là lo lắng 5 ngày tới gặp Văn Kình, thể xoát sự tồn tại mặt , thể công lược để tăng độ hảo cảm!