Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 89
Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:15:56
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Văn Yến Tây đột nhiên áp xuống, hai tay chống ở hai bên đầu nàng, vây nàng giữa lồng n.g.ự.c và đệm giường. Hormone nam tính ập mặt, bá đạo cường thế, Thẩm Chiếu Nguyệt hô hấp cứng : "Tiểu thúc?"
Văn Yến Tây nhẹ nhàng ấn một cái lên môi nàng, hỏa tốc lui . Hắn vốn định trêu nàng chút, ngờ dọa nàng, ngược là suýt chút nữa khống chế . Văn Yến Tây ngầm bực, sự tự chủ cường đại của , ở mặt nàng chịu nổi một kích.
"Không việc gì, ngủ ." Văn Yến Tây vén tóc mái trán nàng sang một bên, ôn nhu : " ủ ấm tay chân cho em."
Văn Yến Tây để sổ tay bàn , xoay liền thấy Thẩm Chiếu Nguyệt hỏa tốc xuống dậy.
"Sao thế?" Văn Yến Tây ấn vai nàng, cho nàng động.
Thẩm Chiếu Nguyệt chớp chớp đôi mắt to vô tội: "Em khát, uống nước."
"Chờ chút." Văn Yến Tây nhanh chóng rót cho Thẩm Chiếu Nguyệt ly nước ấm, xem nàng uống xong, rót cho nàng một ly để ở đầu giường. Nhìn Thẩm Chiếu Nguyệt xuống, Văn Yến Tây tắt đèn lên giường.
Bởi vì bên cạnh thêm Thẩm Chiếu Nguyệt, chiếc giường vốn dĩ khá rộng rãi bỗng vẻ chật chội. Rõ ràng giường vẫn là giường ngủ bao năm nay, đệm chăn cũng đổi, giống như trở nên giống .
Văn Yến Tây thể ngửi mùi hương nhàn nhạt Thẩm Chiếu Nguyệt, thể tiếng hít thở của nàng, thể cảm nhận nhiệt độ cơ thể ấm áp của nàng. Thậm chí cần xoay cũng thể chạm nàng.
Thẩm Chiếu Nguyệt xốc chăn lên từ lúc nào, tay chân đều lộ bên ngoài. Văn Yến Tây chạm tay chân nàng, quả thật chút lạnh. Trong căn phòng ánh sáng lờ mờ bật đèn, thị lực của Văn Yến Tây vẫn chịu nửa điểm ảnh hưởng. Hắn đắp chăn cho Thẩm Chiếu Nguyệt, sợ nàng đá , liền cách chăn ôm lấy nàng.
"Ưm... Tiểu thúc, chú ấm quá..." Thẩm Chiếu Nguyệt gối lên cánh tay rắn chắc hữu lực của , thoải mái than thở.
Văn Yến Tây: "......"
Người thể ấm ? Sắp nóng nổ đây!
"Nhanh ngủ ." Văn Yến Tây động tác cứng đờ vỗ vỗ lưng nàng, giống như dỗ trẻ con.
"Vâng..." Khuôn mặt nhỏ của Thẩm Chiếu Nguyệt dán cánh tay cọ cọ, dựa cơ n.g.ự.c cường tráng của , thật sự thoải mái. Cảm giác an tràn đầy. Nhịp tim đập mạnh mẽ trong lồng n.g.ự.c trở thành tiếng ồn trắng thôi miên nàng, Thẩm Chiếu Nguyệt nhanh liền ngủ .
Nàng thì ngủ , nhưng Văn Yến Tây mất ngủ. Người trong lòng kiều kiều mềm mềm một cục, ngoan ngoãn an tĩnh rúc trong lòng n.g.ự.c , đến thở cũng cẩn thận, sợ cẩn thận đ.á.n.h thức nàng. Nếu chỉ là sợ đ.á.n.h thức nàng còn dễ , mấu chốt là thở của nàng cứ phả bên cổ , như một chiếc lông vũ phớt qua, ngứa ngáy, ngẫu nhiên mang theo cảm giác tê dại như dòng điện, kích thích dây thần kinh căng chặt.
Văn Yến Tây một nữa lấy sự tập trung cảnh giác kẻ thù chiến trường, sợ chính lơ là một cái liền chuyện gì đó nên với trong lòng. Lúc đầu đáp ứng Thẩm Chiếu Nguyệt ngủ cùng tim đập nhanh bao nhiêu, Văn Yến Tây hiện tại liền bấy nhiêu dày vò.
Tư thế ngủ của Thẩm Chiếu Nguyệt lắm, khi ngủ say liền bắt đầu lộn xộn. Không gác chân lên, giống con bạch tuộc treo Văn Yến Tây, thì là tay sờ lung tung, chui áo ba lỗ của Văn Yến Tây, sờ cơ bụng .
Sờ thì sờ , cũng nàng mơ thấy cái gì, sờ cơ bụng ngây ngô thì thôi, còn gặm . Văn Yến Tây vất vả lắm mới ngủ một lát, chính là nàng gặm tỉnh. Nhìn đang ngủ say trong lòng, Văn Yến Tây đối diện với trần nhà thở dài.
Hắn đồng ý ngủ cùng, còn thể bây giờ? Nhịn thôi?
Văn Yến Tây đẩy cái chân nàng đang gác eo , lôi bàn tay nhỏ đang dán cơ bụng . Trong lòng Thẩm Chiếu Nguyệt trống rỗng, nguồn nhiệt ấm áp biến mất, nàng khó chịu hừ hừ. Văn Yến Tây đành nhét gối đầu của lòng nàng. Trong lúc ngủ mơ Thẩm Chiếu Nguyệt sờ sờ cái gối, xúc cảm đúng, ghét bỏ nhíu mày, rốt cuộc hừ hừ nữa.
Nửa đêm về sáng, trong phòng tắm vang lên tiếng nước rào rào. tiếng nước vẫn ảnh hưởng đến giấc ngủ của Thẩm Chiếu Nguyệt. Một buổi tối, Văn Yến Tây c.ắ.n răng tắm nước lạnh hai . Thẩm Chiếu Nguyệt đối với việc gì cả.
Vất vả lắm mới ngao đến hừng đông, Văn Yến Tây thuần thục nhét gối đầu lòng nàng, rời giường ngoài. Thân ảnh cao lớn cường tráng của qua chút chật vật như chạy trốn.
Văn Yến Tây bưng chậu rửa mặt bên ngoài giặt ga giường, lo lắng tiếng nước đ.á.n.h thức Thẩm Chiếu Nguyệt, săn sóc giúp nàng đóng cửa , ngăn cách tiếng ồn.
Chờ Thẩm Chiếu Nguyệt tỉnh , Văn Yến Tây ở bên cạnh. Nàng trần nhà phát ngốc một hồi mới nhớ tới tối qua nàng ngủ cùng Văn Yến Tây. Thẩm Chiếu Nguyệt sờ sờ vị trí Văn Yến Tây bên cạnh, còn ấm, xem Văn Yến Tây dậy một lúc lâu .
Thẩm Chiếu Nguyệt dụi mắt khỏi phòng, ngoài mới phát hiện Văn Yến Tây giặt sạch ga giường phơi lên. Ga giường dây phơi đón ánh nắng sớm bay phấp phới trong gió nhẹ, Văn Yến Tây đang ở trong bếp chuẩn bữa sáng.
"Tiểu thúc, chào buổi sáng." Thẩm Chiếu Nguyệt lười nhác dựa khung cửa, giọng nũng nịu chào : "Vất vả cho Tiểu thúc quá, sáng sớm dậy giặt ga giường."
"Giặt cái ga giường thôi mà, tốn sức gì, vất vả." Văn Yến Tây rót cho nàng chén nước, thấy trạng thái nàng còn , chỉ là sắc mặt tái nhợt. "Hôm nay nếu em thoải mái thì xin nghỉ với trạm y tế, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe."
Lúc Thẩm Chiếu Nguyệt nhận ly nước từ tay , to gan dùng đầu ngón tay móc nhẹ ngón tay . Văn Yến Tây nắn nắn bàn tay thành thật của nàng, trầm giọng : "Đừng quậy."
Thẩm Chiếu Nguyệt gật đầu: "Được."
Cùng Thẩm Chiếu Nguyệt ăn sáng xong, Văn Yến Tây rửa bát. Hắn còn nhớ rõ tối qua nàng phụ nữ tới kỳ sinh lý thể chạm nước lạnh. Trước khi bộ đội, đun cho nàng một ấm nước nóng, cũng dặn dặn nàng uống nước lạnh, thấy nàng gật đầu mới tập hợp.
bước khỏi cửa nhà, Văn Yến Tây còn dáng vẻ ôn nhu với Thẩm Chiếu Nguyệt, mặt đen sì, một bộ dạng nghẹn khuất vì d.ụ.c cầu bất mãn. Lúc tập hợp huấn luyện, các chiến sĩ đoàn bốn thấy xụ mặt, thở tỏa còn lạnh hơn cả khi cưới vợ. Các chiến sĩ run bần bật, sợ hãi vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-89.html.]
Lúc nghỉ ngơi, các chiến sĩ ghé thì thầm to nhỏ. "Ai chọc Đoàn trưởng Văn thế?" "Không a!" "Hôm qua còn vui vẻ lắm ?" "Theo lý thuyết bắt đặc vụ vùng, lập công lớn, hẳn là chuyện vui vẻ mới đúng chứ!" "Không ... Mắt vấn đề , xem sắc mặt Đoàn trưởng Văn nhà chúng giống chuyện vui ?" "Chậc! Xem bộ dạng Đoàn trưởng Văn thế , sợ là cãi với chị dâu chứ?"
Có lính cũ kết hôn phát biểu ý kiến: "Đoàn trưởng Văn như là d.ụ.c cầu bất mãn, khẳng định là cãi với chị dâu !" "Không thể nào? Chị dâu chúng nũng nịu xinh như , thôi thấy to chút là thể dọa , Đoàn trưởng Văn nỡ lớn tiếng với chị ?" Chiến sĩ vỗ một cái gáy: "Chị dâu chúng tuy nũng nịu, nhưng chị là dám bắt đặc vụ đấy, gan nhỏ như !" "Chính , coi thường ai chứ! Mấy cái kim nhỏ của chị dâu chúng dùng đến xuất thần nhập hóa, loại con gái yếu đuối!" "Đoàn trưởng Văn to con như thế, chị dâu chúng nhỏ nhắn, kích cỡ hai xứng đôi lắm, khó cãi nhỉ?" Chiến sĩ kết hôn lính độc lời : "Nói cứ như đàn bà ." Cậu lính ngượng ngùng gãi đầu đinh: "Thì kể chuyện, chẳng đều phụ nữ thích thư sinh ?" "Thôi , chị dâu chúng mới mắt như !" " đấy! Nông cạn, thư sinh gì ? Trừ cái mặt trắng trẻo thì chẳng chút sức lực nào, so với đàn bà còn đàn bà hơn, chẳng giúp đỡ chia sẻ việc nặng gì cho phụ nữ, tác dụng gì?" "Đừng nữa đừng nữa, Đoàn trưởng Văn đây , nhỏ chút."
...
Văn Yến Tây tuy rằng một đêm ngủ, nhưng tinh thần , hiện tại sức trâu dùng mãi hết. Nhìn đám lính túm tụm sân tập thì thầm to nhỏ, còn thường thường trộm liếc , đều là lính mang , đám chổng m.ô.n.g lên là bọn họ đ.á.n.h rắm gì lành. Những rõ ràng đang lưng . Thật là ngày tháng lành quá nên quên mất huấn luyện khổ cực ?
"Toàn thể chú ý," Văn Yến Tây mở miệng, giọng vang dội đổi hẳn so với sự ôn nhu mặt Thẩm Chiếu Nguyệt, nghiêm túc leng keng hữu lực: "Chạy bộ !"
Văn Yến Tây dẫn theo chiến sĩ đoàn bốn chạy bộ mười kilomet, thấy lính tụt phía còn thể trung khí mười phần mắng hai câu. "Sáng nay ăn cơm ? Chân mềm nhũn sức thì lăn về nhà ruộng ." "Toàn thể chú ý, luyện thêm năm kilomet."
Lính đoàn bốn Văn Yến Tây luyện khổ nổi, còn thể phản kháng. Văn Yến Tây , bọn họ chỉ cần một đấu tay đôi thắng , bọn họ liền thể cần luyện thêm. Văn Yến Tây chính là ma quỷ, thể đấu tay đôi thắng , trong đoàn bọn họ còn xuất hiện. Vì thế đám lính nhỏ cũng chỉ thể trưng bộ mặt mướp đắng, c.ắ.n răng chạy. Lần thì , bộ đoàn bốn mặt đen sì.
...
Giả Chính, nhiệm vụ cùng nhiều nhất, tự xưng là cũng hiểu Văn Yến Tây, đồng đội đẩy tìm hiểu tình huống.
"Hì hì, Đoàn trưởng Văn ~" Giả Chính chạy đến bên cạnh Văn Yến Tây, song song chạy một đoạn, thường thường liếc một cái.
Nhận tầm mắt của , Văn Yến Tây giảm tốc độ dừng , tụt xuống cuối hàng ngũ: "Có việc?"
"Em việc gì ạ, nhưng mà ... Anh thế? Sao vui vẻ lắm ?" Giả Chính quan sát sắc mặt Văn Yến Tây, cưới vợ còn lập công, hẳn là vui vẻ chứ? Đoàn trưởng nhà bọn họ mặt mày chẳng chút ý , môi cũng mím chặt, rõ ràng là vui.
"Cái đó..." Giả Chính hạ giọng: "Anh cãi với chị dâu ?"
"..." Văn Yến Tây liếc một cái. Mắt Giả Chính cũng giống vấn đề, cãi với Thẩm Chiếu Nguyệt? Hắn và Thẩm Chiếu Nguyệt đang lắm nhé!
Văn Yến Tây trầm mặc , Giả Chính cảm thấy các em khả năng đoán đúng , Văn Yến Tây hơn phân nửa là cãi với Thẩm Chiếu Nguyệt. Văn Yến Tây cùng Thẩm Chiếu Nguyệt cũng coi như là tân hôn yến nhĩ, gì để cãi ? Chẳng lẽ là vì hôn ước giữa Thẩm Chiếu Nguyệt và Văn Kình? hôn ước đó chẳng hủy bỏ, tính nữa ? Huống chi hai lãnh chứng, Văn Kình gặp Thẩm Chiếu Nguyệt còn gọi một tiếng "Tiểu thẩm thẩm" đấy!
Tổng thể là vì mấy hôm nhiệm vụ, Thẩm Chiếu Nguyệt cẩn thận thương nên Đoàn trưởng giận chứ? Thẩm Chiếu Nguyệt thương, Đoàn trưởng nên tỉ mỉ chăm sóc, cẩn thận hầu hạ che chở mới đúng ? Sao còn thể cãi ! Thẩm Chiếu Nguyệt là một đại tiểu thư nhà tư bản nũng nịu, đối diện với cái hũ nút mặt lạnh như băng Văn Yến Tây, thể cãi mới là lạ.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Chẳng lẽ thật giống bọn họ đoán, hai hình thể chênh lệch quá lớn... sinh hoạt hài hòa?
Văn Yến Tây ngờ chỉ trầm mặc trả lời suy đoán đầu đuôi của Giả Chính, khiến não bổ nhiều thứ với như . Hắn hiện tại trong đầu còn đang suy nghĩ, tối nay vợ nhỏ còn ngủ ở phòng . Tuy rằng ôm Thẩm Chiếu Nguyệt ngủ cả đêm đều an , dày vò, nhưng thể phủ nhận, tư vị ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng thật sự tồi. Mặc dù mới ôm nàng một đêm, nhưng cảm giác ôm nàng ngủ nghiện.
Hắn chuẩn sẵn sàng, nếu Thẩm Chiếu Nguyệt tối nay ngủ cùng , ... sẽ qua ngủ với nàng.
Giả Chính từng yêu đương, nên dỗ vợ thế nào, chỉ thể lựa những cách dỗ vợ từ mấy lão binh kết hôn với Văn Yến Tây. "Đoàn trưởng Văn, chị dâu là con gái, nhường nhịn chị chút, chuyện với chị dâu cũng quá lớn tiếng..."
"Cậu nhiều thật đấy." Văn Yến Tây thu liễm suy nghĩ, liền thấy Giả Chính lải nhải bên tai như lão hòa thượng tụng kinh. Văn Yến Tây nhàn nhạt quét một cái: "Nói xong ?"
Giả Chính nghẹn lời, cả giật , lập tức thẳng lưng: "Báo cáo, còn xong."
"Vậy luyện thêm năm kilomet ." Văn Yến Tây bình tĩnh , liền tăng tốc chạy về phía .
"..." Giả Chính mắt tối sầm . Được , chỉ bát quái chút thôi mà, kết quả tặng thêm phần luyện tập!
...
Không do cơ thể nguyên chủ quá yếu , Thẩm Chiếu Nguyệt tổng cảm thấy tới kinh nguyệt đặc biệt thoải mái, cả sức lực, bụng vẫn luôn đau trệ. Cũng may nàng nước linh tuyền, thể giảm bớt khó chịu.
Thẩm Chiếu Nguyệt lời, còn nhớ rõ phát ngôn thẳng nam của Văn Yến Tây sáng nay dặn nàng uống nhiều nước sôi, đem nước linh tuyền đun sôi rót phích, lúc uống liền rót một ly. Nàng bưng ly uống nước linh tuyền, bên cạnh quan sát Liễu Tư Ngữ.
Vị trí của Thẩm Chiếu Nguyệt cách Liễu Tư Ngữ gần xa, như tiện cho Johnny lén.
Hôm nay buổi sáng Liễu Tư Ngữ tới tương đối muộn, hôm qua lúc hệ thống với cô độ hảo cảm của Văn Kình giảm xuống, cô rõ ràng cuống lên. Trước đó tiến độ công lược của cô tuy rằng chậm chạp nhưng vẫn tính là định, giá trị công lược vẫn luôn tăng chậm, Liễu Tư Ngữ cho rằng bắt lấy Văn Kình là chuyện sớm muộn, nghĩ rằng hôm qua đột nhiên nhận hệ thống nhắc nhở, giá trị công lược cư nhiên giảm xuống! Đang êm giá trị công lược tăng thì thôi, còn giảm chứ?
Liễu Tư Ngữ suy nghĩ cả đêm cũng nghĩ vấn đề ở . Cô thể chấp nhận mị lực của đủ.
"Không thể chờ Văn Kình tìm , chủ động một chút." Liễu Tư Ngữ nghĩ, cô chỉ kéo điểm hảo cảm giảm hôm qua, còn đẩy nhanh tiến độ công lược. Nàng thể để vịt đun sôi còn bay mất. Nàng cũng tin nàng chủ động mà Văn Kình còn thể kháng cự .
Vì thế sáng nay Liễu Tư Ngữ cố ý dậy sớm nhà ăn tranh một quả trứng gà cho Văn Kình, chờ ở con đường nhất định qua để đến nhà ăn đưa cho , tiện thể cày độ hảo cảm!