Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 168
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:59:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biểu cảm của Johnny nhanh trở bình thường: " mà cô cũng coi như gặp quả báo , chỉ độ hảo cảm của nam chủ nhân vĩnh viễn âm một trăm, mà ngay cả điểm hảo cảm của cái họ Văn cũng rớt sạch bách."
Thẩm Chiếu Nguyệt ngạc nhiên Johnny: "Cậu Văn Kình á?"
Johnny chớp chớp đôi mắt điện t.ử to tròn long lanh: "Hình như tên là ."
Thẩm Chiếu Nguyệt rót đầy cốc nước linh tuyền: "Kể chi tiết xem nào, chuyện là thế nào?"
Bộ não trí tuệ nhân tạo của Johnny thể xử lý nhiều thông tin và mệnh lệnh, nhưng về phương diện lý giải ngôn ngữ loài thì khiếm khuyết. Nó sợ hiểu sai, bèn thuật nguyên văn lời hệ thống mà nó .
Johnny : "Cái hệ thống bảo là trong quá trình thử chuyển tặng độ hảo cảm của mục tiêu nhiệm vụ cấp thấp sang cho mục tiêu nhiệm vụ cấp cao thứ hai thì điểm hảo cảm tụt về ."
Thẩm Chiếu Nguyệt gật đầu đăm chiêu, lấy nước linh tuyền từ trong gian đổ đầy chum nước trong nhà, ánh mắt trở nên thâm trầm.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Phân tích theo lời Johnny, Văn Kình chính là mục tiêu nhiệm vụ cấp thấp, còn Văn Yến Tây là mục tiêu cấp cao, độ khó công lược lớn hơn Văn Kình.
Ban đầu Liễu Tư Ngữ kiếm chác lợi ích từ Văn Kình, nhưng thấy độ hảo cảm của cứ giảm dần, thấy Văn Yến Tây vẻ dễ chuyện, bèn đổi mục tiêu sang Văn Yến Tây độ khó cao hơn.
Để công lược , Liễu Tư Ngữ định chuyển tặng những lợi ích từ Văn Kình sang cho Văn Yến Tây, như cô sẽ xác suất nhất định bắt Văn Yến Tây.
Liễu Tư Ngữ ngờ cô đá tấm sắt là Văn Yến Tây, chẳng vớt vát gì mà còn nhận kết cục hệ thống trừng phạt.
Johnny thấy Thẩm Chiếu Nguyệt đang suy tư, vốn định quấy rầy, nhưng nghĩ đến lời hết, bèn mở miệng: "Tiểu thư, cái hệ thống còn bảo, nếu thành nhiệm vụ thì sẽ xóa bỏ Liễu Tư Ngữ."
Thẩm Chiếu Nguyệt đưa Johnny trở gian.
Giờ cơm tối, Thẩm Chiếu Nguyệt giả vờ lơ đãng với Văn Yến Tây: "Trưa mai em ăn cơm cùng nhé, chút việc."
Tay cầm đũa của Văn Yến Tây khựng , nhướng mày cô: "Mới ngày đầu tiên mà chán ?"
Trong giọng của Văn Yến Tây mang theo sự khó chịu rõ rệt, cứ cảm giác Thẩm Chiếu Nguyệt lợi dụng xong bỏ qua một bên thế nhỉ?
Hôm nay sở dĩ Thẩm Chiếu Nguyệt ăn cùng , thực chất là xem Liễu Tư Ngữ trò thôi đúng ?
Thẩm Chiếu Nguyệt gắp cho Văn Yến Tây một miếng trứng xào, nhân tiện nháy mắt với : "Làm gì chuyện đó, chỉ là ngày mai thực sự chút việc thôi."
Văn Yến Tây gắp cho cô một miếng khoai tây, dặn dò: "Chú ý an ."
...
Sáng sớm hôm , Liễu Tư Ngữ mò lấy gói bột màu trắng từ tủ đầu giường, ngón tay run rẩy đổ hết t.h.u.ố.c bột chiếc bình nước chuẩn sẵn. Sắc mặt cô tái nhợt, quầng thâm mắt rõ rệt, hiển nhiên là một đêm ngủ.
Thẩm Chiếu Nguyệt để ý hôm nay Liễu Tư Ngữ mang theo hai cái bình nước quân dụng —— một cái mới, một cái cũ tróc sơn.
Rõ ràng, cái bình cũ là cái Liễu Tư Ngữ thường dùng.
Liễu Tư Ngữ cất bình nước tủ đồ cá nhân, kịp khóa cửa tủ thì Lâm Hiểu Mai gọi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-168.html.]
Thẩm Chiếu Nguyệt lặng lẽ tới tủ của Liễu Tư Ngữ, đổ hết nước trong bình cũ , đó đổ nước từ bình mới ( thuốc) sang bình cũ.
Để khiến Liễu Tư Ngữ nghi ngờ, Thẩm Chiếu Nguyệt đổ đầy nước linh tuyền chiếc bình mới.
Toàn bộ quá trình đến 30 giây.
Khi Liễu Tư Ngữ từ bên ngoài , Thẩm Chiếu Nguyệt sang phòng t.h.u.ố.c giảng giải kiến thức d.ư.ợ.c lý cho các y tá khác.
Tiếng chuông báo nghỉ trưa vang lên, Liễu Tư Ngữ vội vàng chộp lấy hai bình nước, lao về phía nhà ăn.
Thẩm Chiếu Nguyệt thì nhanh chậm theo , giữ một cách khó phát hiện.
"Hệ thống, Văn Kình đang ở ?" Liễu Tư Ngữ vội vàng hỏi trong đầu.
"Mục tiêu đang ở lối phía đông nhà ăn, dự kiến mười giây nữa sẽ gặp ký chủ." Giọng máy móc lạnh băng trả lời.
Liễu Tư Ngữ điều chỉnh biểu cảm, cố gắng để trông tự nhiên một chút. Quả nhiên, tới cửa nhà ăn thì gặp Văn Kình đang định .
"Khéo quá, đồng chí Văn Kình." Liễu Tư Ngữ nặn nụ ngọt ngào, "Có thể ăn cơm cùng ?"
Văn Kình ngạc nhiên cô . Thời gian qua Liễu Tư Ngữ lạnh nhạt với , lúc nóng lúc lạnh, mấy hôm còn bám lấy chú út , hôm nay tự nhiên nhiệt tình với thế ?
Tuy thắc mắc nhưng Văn Kình vẫn lịch sự gật đầu: "Tùy cô."
Liễu Tư Ngữ theo Văn Kình nhà ăn, hai lấy cơm xong, tìm một bàn trong góc xuống.
"Đồng chí Văn Kình, sức khỏe thế nào ? Gần đây còn chỗ nào khó chịu ?" Liễu Tư Ngữ căng thẳng xoa xoa ngón tay, cuối cùng cũng mở lời, đẩy chiếc bình nước quân dụng mới tinh đến mặt , "Đây là đặc biệt chuẩn cho . Lần trúng độc rắn xong sức khỏe vẫn hồi phục , trong nước thêm chút thảo dược, cho việc hồi phục."
Văn Kình chút bất ngờ bình nước, ánh mắt mong chờ của Liễu Tư Ngữ. Cậu đơn thuần nghĩ rằng đây là do trạm y tế chuẩn , dù hồi viện, Thẩm Chiếu Nguyệt cũng bắt uống nước.
"Cảm ơn." Văn Kình mở nắp bình, uống một ngụm lớn, quả nhiên là mùi vị quen thuộc: "Ơ, còn khá ngọt."
Liễu Tư Ngữ yết hầu chuyển động, nuốt xuống ngụm nước đó, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất. Cô thở phào nhẹ nhõm, chuyện tiến triển thuận lợi hơn cô tưởng.
Ở cái bàn cách đó xa, Thẩm Chiếu Nguyệt giả vờ cúi đầu ăn cơm, thực đang dỏng tai hai chuyện. Khi thấy Văn Kình nước ngọt, khóe miệng cô khẽ nhếch lên —— nước linh tuyền ngọt lành mát lạnh, quả thực khác biệt so với nước thường.
Văn Kình vốn ít , hoặc lẽ lúc còn sự hỗ trợ của điểm hảo cảm, bộ lọc hào quang đối với Liễu Tư Ngữ vỡ nát, chẳng chuyện gì để với cô , phần lớn thời gian đều là Liễu Tư Ngữ độc thoại.
Để gây nghi ngờ, Liễu Tư Ngữ cũng bắt đầu uống nước từ bình của . Cô uống ngừng tìm chủ đề trò chuyện với Văn Kình, từ tình hình hồi phục sức khỏe đến nội dung huấn luyện, từ thời tiết đến sách vở gần đây, đến khô cả miệng nên càng uống nước liên tục.
Văn Kình lẳng lặng ăn cơm, thỉnh thoảng gật đầu đáp , nhưng rõ ràng cảm thấy phiền phức với sự lải nhải của Liễu Tư Ngữ.
Một bữa cơm trôi qua, Liễu Tư Ngữ uống cạn cả một bình nước. Cô kỳ lạ phát hiện Văn Kình trông chẳng gì khác thường, ngược bản cô ngày càng thấy khát nước, cơ thể cũng nóng lên một cách khó hiểu.
"Ăn xong chúng dạo một chút nhé?" Liễu Tư Ngữ đề nghị, đồng thời bất an kéo kéo cổ áo. Sao t.h.u.ố.c vẫn phát huy tác dụng? Chẳng lẽ t.h.u.ố.c hệ thống đưa là đồ giả?
Văn Kình cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, thẳng cô : "Đồng chí Liễu Tư Ngữ, rốt cuộc cô gì?"