Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 166
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:59:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Tư Ngữ đột nhiên hồn, luống cuống tay chân bò dậy khỏi chiến sĩ tên Lý Minh . Gương mặt cô nóng bừng như lửa đốt, đến tận mang tai cũng đỏ ửng.
"Xin, xin ! cố ý!" Liễu Tư Ngữ năng lộn xộn để giải thích, vất vả lắm mới vững , khuôn mặt nhỏ nhắn tủi như sắp , " vấp ngã, thật sự là..."
Người chiến sĩ trẻ tên Lý Minh cô đè lên lúc nãy cũng dậy, gương mặt búng sữa đỏ lựng như sắp nhỏ máu. Cậu dám mắt Liễu Tư Ngữ, chỉ cúi đầu xua tay loạn xạ: "Không, , cô cố ý mà."
Liễu Tư Ngữ theo bản năng về phía Văn Yến Tây.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Văn Yến Tây đó, mặt cảm xúc chuyện xảy mắt, đôi mắt đen láy vẫn lạnh lùng như băng sương như một.
Thẩm Chiếu Nguyệt bên cạnh khẽ một tiếng, giọng lớn nhưng đảm bảo Văn Yến Tây thể rõ:
"Chú út, đây chính là cái gọi là 'cưỡng hôn' mà em đấy, hiểu chứ? Có một mà, vì gây sự chú ý với khác giới, chiêu trò gì cũng thể diễn ."
Ánh mắt Văn Yến Tây chợt trở nên càng thêm lạnh lẽo. Lần đầu tiên ánh mắt Liễu Tư Ngữ mang theo sự chán ghét chút che giấu.
Ánh mắt giống như một mũi dùi băng, đ.â.m thẳng tim Liễu Tư Ngữ.
lúc , trong đầu Liễu Tư Ngữ vang lên tiếng nhắc nhở lạnh băng của hệ thống:
"Cảnh báo: Điểm hảo cảm của Văn Yến Tây -50." "Điểm hảo cảm hiện tại: -50." "Chú ý: Điểm hảo cảm giảm xuống quá nhiều, sẽ thi hành hình phạt điện giật."
Không!
Liễu Tư Ngữ gào thét trong lòng. Cô giải thích, cho Văn Yến Tây đây thật sự chỉ là tai nạn, xé nát cái miệng chuyên đ.â.m thóc chọc gạo của Thẩm Chiếu Nguyệt——
kịp nữa .
Một luồng điện mạnh mẽ trong nháy mắt chạy dọc khắp Liễu Tư Ngữ. Cơn đau nhức khiến mắt cô tối sầm , hai chân mềm nhũn, mới vững một nữa đổ ập về phía .
Trời xui đất khiến thế nào, cô ngã lòng chiến sĩ trẻ tên Lý Minh một nữa.
"Y tá... Y tá Liễu?" Lý Minh luống cuống tay chân đỡ lấy cô , trong giọng tràn đầy hoảng loạn và lo lắng.
Xung quanh bùng nổ tiếng ồn ào lớn hơn.
"Lý Minh, đấy nhé!" "Một ngày nhào lòng hai !" "Đây là kỹ thuật tán trai kiểu mới ?"
Liễu Tư Ngữ thoát , nhưng cơ thể khi điện giật theo sự điều khiển, chỉ thể mềm oặt dựa lòng Lý Minh. Cô dùng hết sức lực ngẩng đầu lên, về phía Văn Yến Tây.
Sự chán ghét trong mắt Văn Yến Tây đậm đến mức thể tan . Anh kéo Thẩm Chiếu Nguyệt thẳng về phía cái bàn trống cách xa nơi .
"Không ... Anh thể ..." Liễu Tư Ngữ lẩm bẩm, giọng yếu ớt đến mức chỉ Lý Minh đang ở sát bên mới thấy.
Lý Minh cẩn thận đỡ cô : "Y tá Liễu, cô chứ? Sắc mặt cô tái nhợt quá, cần đến trạm y tế ?"
Liễu Tư Ngữ khổ lắc đầu, trạm y tế thì tác dụng gì? Vết thương trong lòng cô , nỗi đau cô , thứ trạm y tế chữa .
Dư chấn của dòng điện vẫn còn len lỏi trong cơ thể, từng dây thần kinh đều đang gào thét kháng nghị. đau đớn hơn cả thể xác chính là đôi mắt tràn ngập chán ghét của Văn Yến Tây.
Xong , tất cả xong .
Âm 50 điểm hảo cảm, sự chán ghét của Văn Yến Tây, hình phạt của hệ thống...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-166.html.]
Dòng điện một nữa ập tới. Liễu Tư Ngữ dựa lòng chiến sĩ xa lạ, giữa tiếng đùa của đám đông, cô nhắm mắt , hận thể cứ thế mà biến mất.
Lý Minh dường như nhận sự tuyệt vọng của cô , nhẹ nhàng với những đang ồn ào xung quanh: "Đừng nữa, y tá Liễu thực sự khỏe."
Giọng lớn, nhưng kỳ lạ tiếng đùa xung quanh giảm một chút.
Trong lòng Liễu Tư Ngữ kịp dâng lên một tia cảm kích thì ngay đó sự tuyệt vọng lớn hơn bao trùm. Hệ thống tăng cường dòng điện, trực tiếp đ.á.n.h cô ngất xỉu!
Cơn đau do điện giật càng thêm mãnh liệt, Liễu Tư Ngữ dù ngất vẫn ngừng co giật.
Mồ hôi lạnh túa đầy mặt, Liễu Tư Ngữ cuộn tròn trong lòng lạ, từng lỗ chân lông đều đang gào thét.
"Ư..." Trước mắt Liễu Tư Ngữ biến thành màu đen, cảm giác với thế giới bên ngoài biến mất, chỉ âm thanh máy móc lạnh lẽo trong đầu là vô cùng rõ ràng, lặp lặp tra tấn thần kinh cô .
[Cảnh báo: Độ hảo cảm của mục tiêu công lược Văn Yến Tây liên tục giảm xuống. Chỉ hiện tại: -100.] [Hình phạt điện giật đang tiếp tục...] [-100...] [-100...]
Đến kẽ xương cũng như tóe tia lửa điện, thiêu đốt từng tấc dây thần kinh, đau đớn đến mức Liễu Tư Ngữ hận thể c.h.ế.t ngay lập tức.
Một tân binh bên cạnh sợ tới mức mặt mày trắng bệch, chân tay luống cuống tiến lên nhưng cảnh tượng đáng sợ đóng đinh tại chỗ.
Người khác lẽ Liễu Tư Ngữ , cái sự ngất xỉu đột ngột và co giật của cô cho sợ hãi, nhưng Thẩm Chiếu Nguyệt Liễu Tư Ngữ vì hổ mà giả vờ ngất để trốn tránh sự trêu chọc.
Thẩm Chiếu Nguyệt ít tiểu thuyết, những kẻ nhiệm vụ công lược hệ thống ràng buộc thì chỉ nhận thưởng khi thành nhiệm vụ, mà khi thất bại cũng sẽ trừng phạt.
Tình trạng hiện tại của Liễu Tư Ngữ hẳn là đang chịu trừng phạt từ hệ thống.
Thẩm Chiếu Nguyệt kéo tay Văn Yến Tây, khẽ thì thầm với : "Anh thấy ? Không né tránh kịp thời thì sẽ giống Lý đấy."
Cô hất cằm về phía Lý Minh đang luống cuống, trai trẻ đơn thuần lúc gấp đến mức mồ hôi đầy đầu.
Văn Yến Tây thậm chí thèm bố thí một ánh mắt thừa thãi nào về phía Liễu Tư Ngữ, phảng phất như chuyện xảy chẳng liên quan gì đến , trầm mặt đến cửa sổ lấy cơm.
Cuối cùng, Liễu Tư Ngữ hai chiến sĩ một trái một khiêng , cánh tay cô khoác lên vai khác, đầu rũ xuống, cả mềm oặt như xương, chỉ mũi chân thỉnh thoảng quệt xuống đất trong vô thức, kéo theo vệt bùn đất.
Nhìn từ xa, trông cứ như... còn chút sinh khí nào.
Trong trạm y tế nồng nặc mùi nước sát trùng.
Quân y cau mày, vạch mí mắt Liễu Tư Ngữ xem đồng tử, đo nhịp tim huyết áp, chỉ đều bình thường đến thể bình thường hơn. giường vẫn đang run rẩy kiểm soát, hàm răng va lập cập phát tiếng lách cách.
"Kỳ lạ thật, tìm nguyên nhân." Quân y lắc đầu, vẻ mặt hoang mang.
Thẩm Chiếu Nguyệt tiến lên, ngón tay thon dài đặt lên cổ tay lạnh lẽo của Liễu Tư Ngữ, nín thở tập trung một lát buông : "Mạch tượng định, đúng là việc gì."
Cô về phía Viện trưởng Cao, giọng điệu ôn hòa nhưng chắc chắn: "Có thể là do áp lực quá lớn, dẫn đến phản ứng kích ứng, nghỉ ngơi một chút là sẽ thôi."
Chuyện xảy ở nhà ăn truyền đến trạm y tế, Viện trưởng Cao cũng qua.
Cao Văn nhíu mày, liếc Liễu Tư Ngữ vẫn đang run rẩy, thầm nghĩ cô y tá Liễu ngày thường trông ôn nhu, ngờ tâm lý yếu ớt đến thế.
Xem nhân viên y tế ngoài việc kiến thức chuyên môn vững vàng, còn cần tố chất tâm lý mạnh mẽ mới . Nếu , theo bộ đội chiến trường, thấy cảnh m.á.u me mà tay chân run lẩy bẩy, động một chút là ngất xỉu thì đừng đến việc công tác hậu phương, khi còn gây thêm phiền phức cho các chiến sĩ.